Thứ nữ độc tâm - Chương 37

Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:29:18
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Viên… Viên cái gì phòng…!”

Tông Chính Quyết hiếm thấy lắp bắp, nhất thời cho rằng tai hỏng . Nào cô nương gia nào bạo dạn đến thế, quả thực hổ.

Lời tuy , nhưng bên tai Tông Chính Quyết thành thật đỏ bừng cả mảng lớn. Ngay cả khi uống rượu đó cũng đỏ đến mức . Cũng may dậy, nên Thịnh Thời Diên phát hiện điều bất thường.

“Phu quân chẳng lẽ là say hồ đồ ? Chúng bái đường thành , tự nhiên thực hiện nghĩa vụ phu thê.”

Thịnh Thời Diên cảm thấy gì sai. Cho dù gả cho Tông Chính Quyết, nếu đối phương đưa yêu cầu viên phòng, nàng cũng sẽ đồng ý.

Trinh tiết của cô nương gia quan trọng, càng nhiều lời dạy bảo nữ tử giữ trong sạch hôn nhân, lả lơi ong bướm, nhưng điều đó nghĩa là trinh tiết thì nàng chính là tội nhân tày trời, thể sống nữa.

Huống chi việc phu thê ân ái là lẽ thường tình của con . Phản ứng của Tông Chính Quyết như , ngược vẻ ngây thơ một chút.

Thấy Tông Chính Quyết càng lúc càng né tránh, Thịnh Thời Diên càng thêm bạo gan.

Thân hình nhỏ nhắn, tỏa hương thơm nhàn nhạt, chậm rãi xích gần lồng n.g.ự.c vạm vỡ, rộng lớn của . Đồng thời, ngón tay như ngọc mềm mại của nàng từ đai lưng , chậm rãi lướt lên vị trí ngực, khẽ chạm nhẹ.

Rõ ràng chỉ là cái chạm hờ hững như chuồn chuồn lướt nước, nhưng dấy lên sóng gió động trời trong lòng Tông Chính Quyết.

Không t.h.u.ố.c giải rượu lúc mất tác dụng , men say mãnh liệt đẩy bộ não luôn thông minh lý trí của tình trạng hỗn loạn. Ý nghĩ duy nhất lúc là, Thịnh Thời Diên đang câu dẫn ?

Thế thì nên thuận nước đẩy thuyền đây, nên chủ động một chút đây?

mà tay nàng nhỏ quá, trắng quá, còn thơm thơm, giống như một khối bánh chưng nhỏ, mềm mại, ngọt ngào, thật c.ắ.n một miếng ăn luôn.

Thịnh Thời Diên vốn cho rằng nàng đến mức , Tông Chính Quyết ít nhất cũng chút biểu hiện, mặc kệ là đồng ý , đưa một lời khẳng định hẳn là việc khó.

đối phương cứ tại chỗ như một khúc cọc gỗ, Thịnh Thời Diên chạm da thịt , thể đang nghĩ gì.

Cảm giác bỏ rơi khiến Thịnh Thời Diên chút khó xử mặt. Rốt cuộc, nữ tử chủ động mặt nam nhân, nếu cự tuyệt sẽ vẻ tự trọng, thậm chí còn khinh thường.

Rất nhanh, Thịnh Thời Diên liền tự tìm cho một lối thoát.

“Phu quân cùng viên phòng là vì ý trung nhân? Muốn vì nàng mà giữ như ngọc? Nếu là như , đó là mạo , xin phu quân.”

Nói xong, Thịnh Thời Diên lùi một bước, đang định khuỵu gối hành lễ để bày tỏ sự xin , nhưng còn kịp xổm xuống, nam nhân một tay kéo lấy cổ tay, nữa kéo trong lòng.

Lòng bàn tay nóng bỏng ngay lập tức nóng lên cơ thể ngọc cốt lạnh của Thịnh Thời Diên. Thịnh Thời Diên chân vững, liền nhào vòng ôm nóng rực đang nhiễm mùi rượu của .

“Nàng vì rời , , , …”

Đôi mắt Tông Chính Quyết còn kịp rời khỏi tay Thịnh Thời Diên, liền phát hiện vòng ôm của trống rỗng. Chàng căn bản chú ý Thịnh Thời Diên gì, chỉ Thịnh Thời Diên một nữa tựa sát , để còn thể thưởng thức những bộ phận khác của mỹ nhân, xem hảo tì vết như ngón tay .

“Chàng ý trung nhân ?”

Thịnh Thời Diên giọng lặp lặp trong đầu cho đau đầu, chủ động thoát khỏi sự kìm kẹp của Tông Chính Quyết, ngẩng đầu hỏi cho rõ. Bằng nàng thể hiểu vì Tông Chính Quyết cùng nàng viên phòng.

Đàn ông đều ham sắc ? Dung mạo và vóc dáng của nàng tính là khuynh quốc khuynh thành, cũng coi như là vũ mị động lòng . Không lý nào miếng thịt dâng đến miệng ăn.

Trừ phi lý do khó !

Thịnh Thời Diên trừng lớn mắt , cảm thấy khám phá một bí mật thầm kín trong lòng Tông Chính Quyết, nhất thời cũng thấy hổ nữa.

“Tông Chính công tử, hiểu . Chàng yên tâm, tuyệt đối sẽ giúp bảo thủ bí mật. Sau nếu con, tuyệt đối sẽ cho nó nhận cha kết nghĩa. Chờ qua đời cũng giúp đổ bồn, giương bài vị.”

Thịnh Thời Diên như một vỗ vỗ vai Tông Chính Quyết. Rốt cuộc bất cứ đàn ông nào cũng thừa nhận vấn đề ở phương diện đó. cả, Thịnh Thời Diên chu đáo, lập tức nghĩ đối sách.

Nàng sẽ tìm bên ngoài mượn giống về, bỏ cha lấy con. Chỉ cần nàng , Tông Chính Quyết , thì ai thể nghĩ đến Tông Chính Quyết bất lực.

Làm chỉ bảo vệ thể diện và lòng tự trọng của nam nhân Tông Chính Quyết, mà còn thỏa mãn tâm nguyện của Thịnh Thời Diên. Một công đôi việc.

Tông Chính Quyết khi ôm Thịnh Thời Diên trở , tâm trí và ánh mắt đều chỉ đặt ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, lọt bất cứ điều gì. Dường như che chắn bộ thế giới, chỉ còn hai họ.

Chỉ thấy mỹ nhân nhẹ nhàng mở đôi môi đào mọng nước, nũng với bằng thở như lan. Khi rộ lên giống như một con tiểu kiều hồ trộm tanh.

Xem đến Tông Chính Quyết ngứa ngáy trong lòng, hận thể há mồm c.ắ.n một miếng khuôn mặt trắng nõn vô cùng mịn màng , cho đỡ thèm.

Nghĩ , Tông Chính Quyết c.ắ.n mặt, rốt cuộc khuôn mặt xinh như vẫn là nên phá hủy. Cho nên nâng cổ tay Thịnh Thời Diên lên, cúi đầu dùng môi hôn lên ngón tay ước ao từ lâu, đó nhẹ nhàng mở môi, ngậm đầu ngón tay cắt tỉa sạch sẽ, hồng hào trong.

“Ngươi…”

Bị tiếp xúc bất ngờ với đầu lưỡi mềm ướt, linh hoạt của nam nhân, Thịnh Thời Diên lập tức hoảng sợ.

Còn kịp rút ngón tay , nàng một luồng hình ảnh dơ bẩn như ngựa hoang mất cương cho ngây tại chỗ.

Tuy rằng bộ phận trọng điểm trong hình ảnh đều sương trắng che khuất, nhưng Thịnh Thời Diên vẫn thể thấy rõ, đôi tình nhân đang điên loạn điên đảo, trời đất là gì , thế mà mang khuôn mặt của nàng và Tông Chính Quyết.

“Ngươi!”

“Ta?”

Tông Chính Quyết vô tội nghiêng đầu, sợi chỉ bạc giữa môi đỏ đứt đoạn dứt, mơ hồ thể thấy đầu lưỡi đỏ tươi của đang quấn lấy ngón tay Thịnh Thời Diên mút .

Ngón tay vốn trắng tinh như ngọc từ lúc nào c.ắ.n lấm chấm dấu răng màu đỏ, trông như nhuốm linh nhục thê thảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thu-nu-doc-tam/chuong-37.html.]

“Không hổ!”

Thịnh Thời Diên đỏ bừng mặt nhỏ, lớn tiếng mắng Tông Chính Quyết.

Tuy rằng nàng xem qua Xuân Cung Đồ do hỉ bà bà đưa, nhưng tuyệt đối kích thích bằng việc vây xem thật. Càng đáng sợ hơn là trong hai đó còn chính .

cho dù như , Tông Chính Quyết vẫn ý buông nàng .

Thậm chí đà lấn tới bắt đầu di chuyển môi lưỡi hướng về lòng bàn tay, đến cổ tay nàng mà tấn công. Đồng thời, bàn tay khác của cũng bắt đầu an phận.

Thịnh Thời Diên đó miệng viên phòng, nhưng thật sự Tông Chính Quyết động tay động chân với nàng, khí thế của nàng lập tức tiêu tan sạch sẽ. Chỉ thể trơ mắt động tác tràn đầy dụ hoặc, sắc khí nhưng hạ lưu của nam nhân.

Một bàn tay to lớn thể bỏ qua bò lên vòng eo thon dài của nàng. Tấm lụa đỏ thắt ở bên hông bàn tay nhẹ nhàng kéo một cái liền tuột , nhưng chủ nhân của bàn tay cảm thấy còn đủ, động tác vội vàng nắm lấy...

Mưa rền gió dữ, cơn mưa rào dứt, tiếp tục nghỉ ngơi đến, đến nữa.

Mồ hôi thơm đầm đìa, tứ chi quấn quýt, liều c.h.ế.t triền miên, y như hình ảnh Thịnh Thời Diên thấy đó, giờ phút rốt cuộc từng chút, từng chút biến thành sự thật.

...

Sáng sớm hôm , Thịnh Thời Diên mở đôi mắt cay xè, còn kịp phản ứng đang ở , liền vì đau nhức khó nhịn mà phát tiếng rên rỉ khàn khàn khó .

“Phi Nguyệt! Phi Nguyệt! Giọng !”

Thịnh Thời Diên liệt giường nhúc nhích. Tông Chính Quyết quả thực , chính là súc sinh, súc sinh mà!

Nhớ đêm qua, rõ ràng nàng kiệt sức ngất , kết quả chờ nàng tỉnh ngủ, nam nhân vẫn còn lao động nàng, quả thực còn đáng sợ hơn cả Chu Bái Bì.

“Tiểu thư, cuối cùng cũng tỉnh . Mau uống chút nước ấm giải khát.”

Phi Nguyệt sớm đợi ngoài cửa nửa ngày. Nếu Tông Chính Quyết lúc dặn dò nàng quấy rầy tiểu thư nàng nghỉ ngơi, nàng sớm gọi dậy .

Thịnh Thời Diên gian nan dậy nhận chén uống nước. Đêm qua nàng ít nước, một ly căn bản đủ. Sau khi uống thêm hai ba ly nữa, Thịnh Thời Diên thở phào một , cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

“Tiểu thư khỏe ? Có cần thỉnh đại phu đến xem .”

Nhớ tới lời Phi Vân dặn dò, lo lắng thể tiểu thư nhà chịu nổi, Phi Nguyệt chút chần chừ mà đề nghị.

“Không cần, cảm thấy còn . Chỉ là nhức mỏi, ngươi giúp xoa bóp là .”

Thịnh Thời Diên khả năng hút dương bổ âm , Tông Chính Quyết vần vò hơn nửa đêm, thể yếu ớt hề đình công với nàng.

Trừ nơi riêng tư chút đau rát do xé toạc, còn đa phần giống như cảm giác rã rời tứ chi khi vận động kịch liệt.

Nghĩ đến chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày hẳn là sẽ tự khỏi.

Trong sự xoa bóp nhẹ nhàng, thành thạo của Phi Nguyệt, Thịnh Thời Diên nhắm mắt ngủ nữa. Khi tỉnh thì buổi trưa qua.

“Phi Nguyệt! Phi Nguyệt?”

Thịnh Thời Diên gọi vài tiếng, nhận lời đáp của Phi Nguyệt, trong lòng chút kỳ lạ, nhưng nghĩ nhiều, hẳn là việc gì đó bận rộn .

Thân tàn chí kiên mà bò dậy khỏi giường, Thịnh Thời Diên đơn giản khoác lên một chiếc áo ngoài. Còn kịp ngoài liền thấy bàn bát tiên đặt một cái hộp đồ ăn.

Bên còn tờ giấy Phi Nguyệt lưu .

“Tiểu thư, tỉnh nếu đói bụng thì dùng hộp đồ ăn . Vừa Phi Vân tỷ tỷ mang hành lý của chúng tới, giúp nàng thu dọn .”

Thịnh Thời Diên xem xong tờ giấy, trong lòng liền cơ sở. Phi Vân mang đến đều là đồ dùng cá nhân của bọn họ, chỉ thể tự tay bọn họ thu dọn mới hợp lẽ, còn của hồi môn cũng cần kiểm kê xong khóa nhà kho.

Bởi vì Doãn thị an bài giúp việc cho bọn họ, tất cả việc chỉ thể do hai nha . Nếu chỉ Phi Vân một thì quá mệt mỏi, Phi Nguyệt chạy tới giúp nàng cũng là chuyện bình thường.

Thịnh Thời Diên sờ sờ cái bụng đói xẹp của , mở hộp đồ ăn , bên trong là hai món ăn và một canh vô cùng thanh đạm.

Sờ vẫn còn ấm áp, cần đun nóng . Thịnh Thời Diên nhanh liền ăn sạch hết thức ăn.

Phần ăn vặn, nhiều cũng ít. Kỳ thật thông thường Thịnh Thời Diên là ăn hết, nhưng đêm qua mệt mỏi cả đêm, tiêu hao ít thể lực, hôm nay tự giác ăn nhiều hơn.

Thu dọn chén đũa hộp cơm, Thịnh Thời Diên ngáp một cái, vẫn còn buồn ngủ, nhưng nàng chuẩn ngủ. Ngủ quá nhiều cho cơ thể, hơn nữa buổi tối cũng sẽ ngủ .

Để tỉnh táo , Thịnh Thời Diên quyết định ngoài dạo một chút, tiện thể thăm dò rõ nơi sắp sinh sống .

Không Phi Nguyệt hầu hạ, Thịnh Thời Diên tiện thì . Tóc chỉ dùng một cây trâm bạc búi lên, quần áo cũng là chiếc áo bông kẹp màu hồng nhạt đơn giản nhất, nhưng vẫn lu mờ dung nhan trời sinh đẽ.

Hơn nữa, trải qua sự tẩy lễ đêm qua, cái mùi vị non nớt nàng biến mất , đó là sự kiều mị quyến rũ tỏa từ trong ngoài.

“Gặp qua Phu nhân. Chủ tử hiện tại ở Thư phòng, mời ngài qua đó.”

Mới ngoài vài bước, Thịnh Thời Diên liền thấy Thanh Xuyên, định lên tiếng gọi, liền thấy Thanh Xuyên chắp tay với nàng.

“Được, ngươi dẫn đường , Thư phòng ở .”

Thịnh Thời Diên đồng ý dứt khoát. Tông Chính Quyết tìm nàng chắc chắn là việc, nàng tìm cũng việc.

 

Loading...