Thứ nữ độc tâm - Chương 36

Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:29:17
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi bái đường xong, Thịnh Thời Diên liền trong phòng tân hôn, đội khăn voan đỏ, mãi cho đến khi trăng lên đến ngọn cây.

Cũng may bên cạnh Phi Nguyệt, và cả một vị Phương phu nhân hiền hậu đang chuyện trò nhỏ to với nàng, nếu nàng thực sự ngủ gật .

Thấy đến lúc , mà tân lang vẫn phòng vén khăn voan, Phương phu nhân thể yên, an ủi Thịnh Thời Diên một hồi mới ngoài xem tình hình thế nào.

Kết quả là bà phát hiện con trai trời đ.á.n.h của đang chuốc rượu quan tân lang, quả thực là bó tay.

Là bạn của Tông Chính Quyết, giúp bạn chặn rượu thì thôi, còn đầu hô hào chuốc rượu , đúng là hết chỗ .

Phương phu nhân nổi giận đùng đùng, vớ lấy cái ghế mới giải cứu Tông Chính Quyết. Thực sự là hết cách , bà vốn đ.á.n.h đ.ấ.m trong ngày đại hỉ , nhưng đều là do Phương Phi ép buộc.

“Mau vén khăn voan, đừng để tân nương đợi lâu.”

Phương phu nhân vỗ vỗ vai Tông Chính Quyết, thấy đáy mắt còn một tia tỉnh táo, liền hẳn là đang giả say.

“Hôm nay đa tạ Phương bá mẫu giúp đỡ.”

Tông Chính Quyết chắp tay cảm tạ Phương phu nhân. Nếu Phương phu nhân giúp đỡ, lẽ hôn lễ hôm nay sẽ nhẹ nhàng như .

“Tạ gì chứ, con trai của chúng , Phương Phi, thể kết giao bạn như , đó là nhà nên cảm ơn mới .”

Phương phu nhân lắc đầu, trời lo lắng thối ruột vì thằng con trai bé bỏng .

“Phương Phi , chỉ là tính tình hiếu động thôi.”

Tông Chính Quyết cho rằng Phương Phi tệ, chỉ là tâm tư của đặt việc học hành, cần luôn luôn giám sát mới .

“Thôi nào, thằng con trai trời đ.á.n.h nhà tính tình thế nào, còn lạ gì, đừng giúp nó chữa cháy nữa, mau về phòng tân hôn thôi.”

Thấy thời gian thực sự còn sớm, Phương phu nhân vội vàng cáo từ, nếu chậm trễ đêm động phòng hoa chúc của thì thật phép.

Chia tay Phương phu nhân, Tông Chính Quyết giữ vững bước chân chút chao đảo của , nhanh chóng về phòng tân hôn. Thanh Xuyên còn đang lo liệu việc kết thúc tiệc hỉ, cũng thời gian để đỡ một tay.

Cũng may t.h.u.ố.c giải rượu lúc phát huy chút tác dụng, khiến đến mức loạng choạng.

Bước phòng tân hôn, đập mắt là một màu đỏ rực. Trên rèm giường lụa đỏ thẫm thêu chữ hỉ phù kim diễm phấn và hoa văn tường vân. Trên ga trải giường đỏ thẫm thêu uyên ương hí thủy, tân nương một hỉ phục đỏ đang ngay ngắn, dường như ngoan ngoãn chờ vén khăn voan.

“Tân lang, xin mời vén khăn voan.”

Hỉ nương thấy tân lang cuối cùng cũng về, vội vàng tỉnh táo , chờ thành xong bước cuối cùng , nhiệm vụ của bà coi như tất, cũng thể nhận tiền thù lao còn .

Nhận lấy cán cân nạm vàng mà hỉ nương đưa qua, tay Tông Chính Quyết run run, nhưng động tác vén khăn voan vô cùng dứt khoát.

Khuôn mặt kiều diễm Thịnh Thời Diên che giấu suốt một ngày, cuối cùng cũng thể thấy ánh sáng mặt trời.

“Phụt — khụ khụ……”

Tông Chính Quyết khuôn mặt tuyệt mỹ vốn của Thịnh Thời Diên tô trát trắng hơn cả giấy Tuyên Thành. Khôi hài hơn nữa là, má nàng còn vẽ hai vệt hồng tròn xoe, thêm chút môi đào nhỏ xíu, quả thực trông như đang hát tuồng.

“……”

Thịnh Thời Diên rũ mắt, chuyện. Lúc hỉ nương trang điểm cho nàng, nàng bày tỏ sự nghi ngờ.

Thế nhưng hỉ nương thề thốt đảm bảo rằng, bà là hỉ nương tay nghề nhất khu vực , thường mời bà cũng khó.

Thịnh Thời Diên đầu thành , cứ nghĩ bên trong lễ nghi gì đó, nên tiếp tục phản bác. Nghĩ nghĩ , dù nàng cũng đội khăn voan đỏ, ai thấy, cuối cùng vẫn khó khăn mà tin theo.

Bây giờ thấy sự nhạo vô tình của Tông Chính Quyết, nàng tức khắc hối hận đến ruột gan cồn cào. Nàng cho dù trang điểm, rửa mặt sạch sẽ còn hơn hóa trang thành quỷ thế .

Thật quá, mất mặt đàn ông Tông Chính Quyết .

“Tân lang xin mời bên cạnh tân nương.”

Hỉ nương kinh nghiệm đầy căn bản để tâm đến lớp trang điểm kỳ quái , chỉ một lòng nhanh chóng kết thúc thủ tục để kiếm tiền về nhà, đồng thời hiệu cho Phi Nguyệt mau rót rượu.

“Tiếp theo, xin mời hai vị tân nhân uống rượu hợp cẩn.”

Tông Chính Quyết nén ý , khôi phục vẻ mặt đắn, lấy chén rượu từ mâm, đưa cho Thịnh Thời Diên.

“Thật , …”

Khoảnh khắc nhận chén rượu, chạm ngón tay Tông Chính Quyết, Thịnh Thời Diên rõ ràng tiếng lòng của .

Không giận, giận, hôm nay là ngày đại hỉ, so đo với Tông Chính Quyết.

Thịnh Thời Diên tự thôi miên trong lòng, cố gắng cho trở nên bình tĩnh.

Tông Chính Quyết lời châm chọc về lớp trang điểm Thịnh Thời Diên . Theo sự chỉ dẫn của hỉ nương, chủ động đưa cánh tay , ý bảo Thịnh Thời Diên vòng tay .

Thịnh Thời Diên bình tâm trở , nâng tay vòng lấy Tông Chính Quyết, đó cùng uống cạn rượu giao bôi hợp cẩn.

Lần , Thịnh Thời Diên tự kiểm soát , cố gắng chạm làn da trần của Tông Chính Quyết, như nàng sẽ tiếng lòng của đối phương.

“Tiếp theo, xin mời hai vị tân nhân cắt xuống một lọn tóc của đối phương, đó thắt kết đồng tâm bỏ cái túi gấm .”

Phi Nguyệt thu chén rượu , đồng thời đưa lên hai chiếc kéo nhỏ.

“Đắc tội .”

Tông Chính Quyết dẫn đầu vén lên một lọn tóc đen nhánh, bóng của Thịnh Thời Diên, dứt khoát nhanh gọn "răng rắc" cắt đứt. Chóp mũi dường như còn ngửi thấy hương hoa nhài thoang thoảng từ sợi tóc.

Thịnh Thời Diên cũng tương tự, vén lên một lọn tóc phía lưng Tông Chính Quyết. Tóc của đối phương giống tóc nàng, cảm giác thô và cứng, nhưng một chút cũng xơ rối.

Đưa sợi tóc cắt cho Tông Chính Quyết thắt thành kết đồng tâm, đó bỏ túi gấm, chờ hỉ nương thêm vài câu chúc tụng cát tường, hôn lễ coi như tất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thu-nu-doc-tam/chuong-36.html.]

Nhận tiền thưởng, hỉ nương vui vẻ rời khỏi phòng tân hôn. Lúc trong phòng chỉ còn Thịnh Thời Diên, Tông Chính Quyết và Phi Nguyệt.

“Phi Nguyệt, mau chuẩn nước nóng, rửa mặt đ.á.n.h răng.”

Thịnh Thời Diên thể chịu đựng bộ trang điểm mặt thêm một khắc nào nữa. Việc đầu tiên khi hỉ nương là bảo Phi Nguyệt múc nước.

“Hôm nay mệt mỏi cả ngày , cũng ngoài rửa mặt đ.á.n.h răng đây. Nàng nghỉ ngơi cho khỏe, trong nhà trưởng bối cần thỉnh an, nàng cần dậy sớm, ngủ bao lâu cũng .”

Tông Chính Quyết dậy, dặn dò Thịnh Thời Diên. Hôn lễ kết thúc, vẫn nhàn rỗi. Chàng đến Hàn Lâm Viện thủ tục bàn giao, đó thu xếp hành lý, Lang Gia đón mẫu về kinh thành.

“Chàng ngủ ở đây ?”

Thịnh Thời Diên giọng điệu của Tông Chính Quyết, là đêm tân hôn đầu tiên ngủ riêng với nàng. Điều ? Nàng còn con mà.

“Ừ, nàng yên tâm, sẽ động nàng. Cưới nàng chỉ là để giúp nàng thoát khỏi phận . Sau khi nàng yêu mến, sẽ hòa ly với nàng.”

Tông Chính Quyết hề do dự, thẳng . Rốt cuộc, con gái đều coi trọng trinh tiết của .

Thịnh Thời Diên vẻ mặt Tông Chính Quyết một lòng vì nàng suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy trong lòng ngũ vị tạp trần.

Rõ ràng nàng và Tông Chính Quyết chỉ là xa lạ gặp vài , quan tâm nàng hơn cả Thịnh phụ - cùng huyết thống của nàng.

“Thế nếu hòa ly thì ? Rốt cuộc đến lúc đó là một nữ tử qua một đời chồng, còn thể tìm đàn ông nào thích hợp hơn, tiền đồ hơn ?”

“Hơn nữa, cho dù hòa ly, cũng chắc tránh sự kiểm soát của Thịnh phủ. Đáng sợ hơn là, với dung mạo của , lẽ còn phụ bán thứ hai.”

Thịnh Thời Diên giờ phút tỉnh táo. Tình yêu là thứ hư vô mờ mịt là lựa chọn ưu tiên của nàng, nàng càng coi trọng những thứ thực chất.

Nói nàng thực dụng cũng , yếu đuối cũng chẳng , nhưng mỗi theo đuổi những thứ giống . Con sống một đời, thể nào sự lựa chọn vẹn cả đôi đường.

Cho nên lúc đó Thịnh Thời Diên khi sẽ thành với Tông Chính Quyết, từ bỏ ý định hòa ly, bởi vì nàng lựa chọn nào là nhất cho bản .

“Ta cam đoan với , khi cô nương yêu mến, cứ việc cưới hỏi bình thê. Ta sẽ nửa lời oán trách, chỉ cần thể che chở và hai thị nữ của , hầu hạ sinh nở cho nàng cũng !”

Cho dù lớp trang điểm buồn mặt còn rửa , nhưng vẫn ngăn ánh mắt Thịnh Thời Diên về phía Tông Chính Quyết sáng rực.

Tâm nguyện của nàng đơn giản, chỉ sống cuộc đời , cần nơm nớp lo sợ, ngày ngày sợ hãi đem món đồ chơi lợi dụng cho khác.

“Tiểu thư, nước nóng tới , mau rửa mặt .”

Phi Nguyệt bưng chậu nước hầu hạ Thịnh Thời Diên rửa mặt đ.á.n.h răng. Chủ đề gián đoạn như , nhưng Tông Chính Quyết vội vã rời , mà ở bàn bát tiên bên cạnh, nhíu mày, ngón tay bực bội gõ nhẹ mặt bàn.

Rất nhanh Thịnh Thời Diên rửa mặt xong, cũng sự giúp đỡ của Phi Nguyệt, tháo bỏ trang sức nặng nề, hỉ phục dày cộm.

“Phi Nguyệt, ngươi ngoài .”

Thịnh Thời Diên thấy nơi cần Phi Nguyệt nữa, liền phân phó nàng ngoài nghỉ ngơi.

“Vâng, tiểu thư.”

Phi Nguyệt tuy rằng còn thông tỏ sự đời, nhưng cũng đêm tân hôn là quan trọng, nàng nên ở đây phiền. Sau khi giúp Thịnh Thời Diên trải giường xong thì liền rời .

Chờ cửa phòng đóng , Tông Chính Quyết liền vội vàng mở miệng.

“Nàng xác định chỗ ? Nữ tử các nàng đều hướng tới tình yêu độc nhất vô nhị, thiên trường địa cửu, bạc đầu giai lão ?”

“Ta xác định, cũng mỗi một nữ tử đều ý nghĩ như , lúc chính là một trong đó.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn rửa sạch sẽ của Thịnh Thời Diên một nữa khôi phục sự tự tin, nhướng đôi mắt long lanh, ngữ khí chắc chắn.

Điều Tông Chính Quyết lo lắng đây là, sợ Thịnh Thời Diên sẽ thích , nhưng bản thể cho nàng tình yêu mà nàng , cuối cùng hai chỉ thể kết thúc bằng bi kịch.

Cho nên chi bằng ngay từ đầu phân định rõ ràng, quấy rầy lẫn . Chàng sự nghiệp của , Thịnh Thời Diên tìm nơi quy túc mà .

hiện tại Thịnh Thời Diên cho , nàng căn bản cần cái gì tình yêu, nàng chỉ thoát khỏi sự kiểm soát của Thịnh phủ, bất cứ ai xỏ mũi vận mệnh.

Tông Chính Quyết chút do dự, Thịnh Thời Diên là thật giả, nhưng nghĩ kỹ , đối phương cũng cần thiết dối để lừa gạt .

Tông Chính Quyết ghét nhất loại mối nợ tình cảm dứt khoát, cắt đứt mà còn càng thêm rối ren.

Nhớ năm xưa ở Lang Gia sách , tình cờ sư tỷ cùng trường để ý, liên tiếp tỏ vẻ ân cần với . vị tiểu thư rõ ràng vị hôn phu, còn lén lút câu dẫn .

Sau sự việc bại lộ, cô nương thế mà c.ắ.n ngược một cái, cưỡng ép nàng, quả thực mở rộng tầm mắt.

Vị hôn phu của cô nương tức giận, tìm khó . Cũng may Vương thị Lang Gia thấy sách giỏi, âm thầm giúp một tay, mới đến nỗi buộc bỏ học.

Từ đó về , Tông Chính Quyết liền cảm thấy nữ tử là một loại sinh vật phiền phức, nhất là ít tiếp xúc.

Thịnh Thời Diên hẳn là loại cô nương càn, tráo trở như thế.

“Vậy , đồng ý với nàng.”

Tông Chính Quyết quyết định cho Thịnh Thời Diên một cơ hội. Nếu đối phương dấu hiệu yêu thích , bọn họ liền hòa ly.

“Vỗ tay ước.”

Thịnh Thời Diên đưa tay , nhẹ nhàng vỗ tay Tông Chính Quyết, một chạm rời ngay.

“Được , vấn đề giải quyết xong. Nàng mau nghỉ ngơi , .”

Tông Chính Quyết dậy, đang chuẩn rời , ngờ đai lưng nhẹ nhàng kéo .

Cúi đầu liền thấy Thịnh Thời Diên đang ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn xinh vô song, vẻ mặt vô tội mà nghiêng đầu . Đôi môi phấn nộn khẽ nhếch, thốt lời khiến hoá đá ngay lập tức.

“Chàng ? Tối nay là đêm động phòng hoa chúc, chúng viên phòng nha!”

 

Loading...