Giải đấu bắt đầu  cuối tuần. 
 
Hứa Sâm Tự  thương nên  thể tham gia , nhưng  thì chẳng  lý do gì hợp lý để xin rút cả. 
 
Vậy nên hôm đó vẫn  chống chọi với gió lạnh để đến nhà thi đấu giúp đỡ. 
 
Vừa đến nơi thì  thấy vài bạn nữ tình nguyện viên khác đang tràn đầy phấn khích. 
 
“Aaaa, hôm nay  Cẩn cũng đến.”
 
“Không      đến ?” 
 
“Nghe  là do    thương,  nên  Cẩn đến  cho  đó đấy.”
 
“Vậy thì  cảm ơn   thương  cho chúng  cơ hội   đại thần !”
 
Khi  còn đang tò mò “đại thần” mà bọn họ nhắc tới là ai, thì hội trường  vang lên những tiếng la hét đầy phấn khích.
 
Bởi vì hai đội thi đấu  bắt đầu  sân.
 
 ngẩng đầu lên, tình cờ liền chạm mắt với  trai  ở cuối hàng. 
 
Trong phút chốc, ánh mắt lơ đãng của Vu Cẩn lập tức trở nên căng thẳng. 
 
 giả vờ  nhận   đối diện, dời mắt  nơi khác. 
 
Đến tận bây giờ mới  rằng danh tiếng của Vu Cẩn thật sự  thua kém gì so với Hứa Sâm Tự. 
 
Trong suốt buổi thi đấu, sân bóng rổ về cơ bản chính là màn trình diễn cá nhân của  nào đó. 
 
Ngay cả đồng đội của   ở bên ngoài sân cũng  nhịn  mà bàn tán: 
 
“Hôm nay  Cận chơi nhiệt tình nhỉ? Đến cả Lưu Xuân Phong mà cũng  theo kịp.”
 
“Là ai mấy ngày    lười tham gia mấy hoạt động kiểu ,  mà hôm nay cứ như bật hack !”
 
Bọn họ   xong, Vu Cẩn ở  sân  thực hiện một cú ném ba điểm. 
 
Ném xong liền đưa mắt  xung quanh, giống như đang tìm kiếm cái gì đó.
 
Đồng đội ở ngoài sân của    lập tức hóa thành Holmes. 
 
“Không  chút nào,    cảm thấy  Cẩn hình như đang thích ai đó gì, chẳng lẽ  mới trúng tiếng sét ái tình với cô gái nào ?” 
 
“Cậu đừng đùa nữa, ba   mới ly hôn xong,  thể thoát nổi kiếp độc  nhanh  .” 
 
Vừa  xong, hiệp hai của trận đấu liền kết thúc. 
 
Một nhóm  lao tới đưa nước cho Vu Cẩn, nhưng   còn  thèm để mắt tới, sải bước về phía đồng đội…
 
À , hình như là về phía . 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
Vu Cẩn  rõ còn cố hỏi: “Cậu là tình nguyện viên ?” 
 
“ .” 
 
“ khát quá,  thể cho  một chai nước ?” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thu-gui-anh-trang/2.html.]
 
 còn  kịp  gì, đồng đội của Vu Cẩn lập tức đưa chai nước đang cầm trong tay , ngơ ngác   .
 
“Anh Cẩn, em  nè.” 
 
Vu Cẩn  đáp , chỉ   chằm chằm, chờ đợi  trả lời. 
 
Giữa bầu  khí đầy kỳ quặc ,   thấy đồng đội lúc nãy của  thốt lên một tiếng: “Mẹ nó.” 
 
“Ba   định kết hôn thêm nữa , đúng …?” 
 
3.
 
 như dự đoán của ,  khi trận đấu kết thúc, Vu Cẩn liền  bình chọn là MVP của trận. 
 
Lúc trao giải,  chụp  một bức ảnh mờ mờ của  ,  đó gửi cho “Vu Cẩn”.
 
: [Người  cũng là học sinh trường  ?]
 
Nam thần: [Ừm.]
 
Nam thần: [Sao ?]
 
: [Không  gì, chỉ là cảm thấy   cũng khá  trai.]
 
Nam thần: [Em thích kiểu  ?]
 
: [Cũng cũng .]
 
Ngay  đó,  nửa đùa nửa thật bổ sung một câu.
 
[Nếu như gặp    sớm hơn, thì  lẽ  em theo đuổi    là  .]
 
Gửi tin xong,  bên   lập tức trả lời .
 
 ngẩng đầu  về phía Vu Cẩn đang  cách đó  xa.
 
Chỉ thấy  sắc mặt lúc  của   trông khá phức tạp, môi mím chặt,   đang suy nghĩ điều gì.
 
Mãi đến khi   gọi tên  thì Vu Cẩn mới bừng tỉnh.
 
Anh  cúi đầu, gõ gõ vài cái  điện thoại. 
 
Cùng lúc đó, điện thoại  rung lên hai .
 
Nam thần: [Bây giờ cũng  muộn.]
 
Ngước mắt lên  nữa,  liền bắt gặp ánh  của Vu Cẩn. 
 
Hai ánh mắt giao  giữa sân bóng,  tựa như  một dòng điện vô hình xuyên qua đám đông, lặng lẽ khuấy động bầu  khí. 
 
Lần ,   né tránh nữa mà khẽ cong môi, trao cho   một nụ . 
 
Không nhanh  chậm trả lời  tin nhắn: 
 
[Tuy rằng  muộn, nhưng em cũng   theo đuổi nữa,   là đủ .]