11.
 
 đang  sách thì bất ngờ nhận  một email.
 
Không  tiêu đề cũng chẳng  chữ ký. 
 
Khi  mở  xem, nội dung chỉ là một bài toán trơ trọi. 
 
Đề bài trông quen mắt một cách kỳ lạ…
 
 bỗng nhớ , đây chính là đề bài mà năm lớp 12   nhắc đến trong lá thư đầu tiên gửi cho Hứa Sâm Tự. 
 
Thời gian  trôi qua lâu như  ,  mà Vu Cẩn vẫn còn nhớ. 
 
  trả lời email đó, nhưng   chút tò mò     đang  ý gì.
 
Không ngờ là  hôm đó, Vu Cẩn vẫn luôn đều đặn mỗi ngày gửi cho  một email. 
 
Nội dung thì muôn hình vạn trạng. 
 
Có đề thi tiếng Pháp: “Tiếng Pháp khó quá, lưỡi  sắp co rút  luôn .” 
 
Có ảnh bảng đen trong giờ học: “Đề bài khó thật, nhưng mà  khó bằng khi thầy giáo giảng bài, nước bọt  b.ắ.n lên mặt  .” 
 
Có cả một chú mèo con run rẩy: “Trên đường về gặp  một bé mèo  đáng thương,  mang về nuôi . Chúc mừng em  hôm nay gặp   .” 
 
Từng câu từng chữ. 
 
Lần  đến lượt   mở lòng với ,  giữ  bất cứ bí mật gì trong cuộc sống của . 
 
Cũng chính  lúc ,  mới thật sự bắt đầu chậm rãi hiểu về con  của Vu Cẩn. 
 
Vừa sống động,  chân thực.
 
Email nào của   gửi  đều sẽ  qua, nhưng  một  hồi đáp. 
 
 tò mò   vở "độc thoại"  của    thể kéo dài thêm bao lâu.
 
 chính  cũng  thể phủ nhận, kiểm tra email  trở thành thói quen hằng ngày của . 
 
Tháng Sáu, kỳ học ở nước ngoài dần  đến hồi kết. 
 
Cùng lúc đó, sinh viên năm tư trong nước cũng   thành khóa bảo vệ luận văn  nghiệp. 
 
Vài ngày , khi  email của Vu Cẩn,    rằng tối qua   sẽ  một buổi tiệc chia tay. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thu-gui-anh-trang/12-end.html.]
Thế nhưng hôm nay,  mãi vẫn  nhận  email mới. 
 
 đoán  lẽ Vu Cẩn vẫn còn say.
 
Hoặc cũng  thể là    cảm thấy chán, cuối cùng cũng từ bỏ việc liên lạc đơn phương  . 
 
 tự nhủ rằng   cả, nhưng   kìm  mà liên tục  mới hộp thư.
 
Con  đúng là  thể tự lừa dối chính . 
 
Không  bất giác từ lúc nào, Vu Cẩn  chiếm một vị trí nhất định trong lòng  .
 
Gần đến nửa đêm, điện thoại  bỗng rung lên hai .
 
Vu Cẩn cuối cùng  gửi email đến, chỉ vỏn vẹn hai câu: 
 
[Anh ngước  bầu trời.] 
 
[Tự hỏi   mặt trăng ở Paris  tròn  .]
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
 do dự một lúc,  mở khung trả lời bên .
 
[   giường.]
 
Gần như ngay lập tức, điện thoại  rung lên.
 
[Đi  ban công.]
 
 chợt nhận  điều gì đó, chân trần chạy  nền đất lạnh, vội vàng lao đến kéo rèm cửa. 
 
Quả nhiên,  lầu  một bóng   đó.
 
Anh  khoác   một chiếc áo gió đen, hai tay đút túi, ngẩng đầu  .
 
Chúng    từ xa, cả hai đều im lặng.
 
Có cơn gió lướt nhẹ qua má . 
 
Tựa như Vu Cẩn đang  với  rằng…
 
Paris trăng tròn.
 
Còn  đang nhớ em. 
 
[HOÀN]