Sau khi ba  cờ b.ạ.c  bỏ trốn,  bộ nợ nần trong nhà đều đổ lên vai  .
 
Một  cả đời  giáo viên như bà , lấy   tiền để giúp ba  trả nợ chứ? 
 
Dù cho  bán nhà, bán xe, thì vẫn còn thiếu  ít. 
 
Tuy rằng  khi sang Pháp  sẽ  học bổng tài trợ, nhưng mà chi phí sinh hoạt bên đó cũng  hề rẻ. 
 
   tạo thêm gánh nặng cho .
 
 khẽ thở dài, chợt nghĩ đến Vu Cẩn. 
 
Không thể  thừa nhận, khoản tiền dạy kèm mà   đưa , ở một mức độ nào đó  giúp  giải quyết  tình cảnh khó khăn của . 
 
Nghĩ đến đây,  đưa tay kéo ngăn kéo  bàn học , lật tìm chồng thư tay  ép ở  cùng. 
 
Cả một chồng thư dày,  bộ đều là thư từ qua  giữa  và “Hứa Sâm Tự”  năm lớp 12. 
 
Ban đầu, nội dung thư hồi âm của    ngắn gọn, đa phần chỉ tập trung  những bài   sai. 
 
Thay vì gọi   là “bạn thư tín”, chi bằng nên gọi là “bậc thầy giải đề” thì đúng hơn. 
 
Cách suy nghĩ của “Hứa Sâm Tự”  rõ ràng, một  nước giải của   còn ngắn gọn hơn cả thầy cô. 
 
Về , thành tích của  tiến bộ, mấy lá thư  thật sự  góp phần  nhỏ. 
 
 tiếp tục lật xem, chủ đề trò chuyện của chúng  cũng bắt đầu mở rộng. 
 
Từ bài vở lan sang cuộc sống. 
 
 dần dần mở lòng, thỉnh thoảng sẽ nhắc vài câu về chuyện gia đình. 
 
Vậy rốt cuộc, những lá thư   liên quan gì đến Vu Cẩn ? 
 
Đang suy nghĩ,  chợt  thấy giọng  của  từ phòng khách vọng .
 
"Tiểu Mãn, nhà  khách, còn  mau  chào hỏi !"
 
 vội vàng nhét  chồng thư  ngăn kéo, đáp: "Con  ngay."
 
Sau khi mở cửa  và  rõ  đàn ông đang  bên ngoài, đầu óc  bỗng trống rỗng trong giây lát. 
 
“Vu Cẩn?” 
 
10.
 
  ngờ Vu Cẩn  là học trò của  . 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thu-gui-anh-trang/10.html.]
Được cựu học sinh  nghiệp  lâu  về chúc Tết,   vui vẻ  mặt. 
 
Thấy   đấy với vẻ mặt phức tạp, bà liền bước đến,  hài lòng chọc  một cái. 
 
“Ngây  ở đó  gì, còn  mai  rót nước cho  .” 
 
   hóa đá: “Anh?”
 
  sang Vu Cẩn, khoé miệng   khẽ nhếch, quả nhiên là  hài lòng với xưng hô . 
 
Vu Cẩn ho nhẹ một tiếng, “Không cần phiền em  . Em chỉ ghé qua chúc Tết cô một chút thôi, sẽ rời  liền ạ.”
 
Mẹ    liền xua tay: "Đã đến  thì gấp gáp cái gì chứ! Đợi cô  mua một ít đồ ăn  nhé!”
 
Bà  còn đẩy nhẹ  một cái, “Con giúp  tiếp khách .” 
 
Nói xong,   vội vã  khỏi cửa, để   ngơ ngác  đó  hiểu gì. 
 
Sau khi   rời , trong phòng chỉ còn   và Vu Cẩn.
 
Anh  chẳng  gì  đổi, gương mặt  vẫn  mắt như .
 
 khoanh tay, tựa  khung cửa  : "Vậy , ngay từ ban đầu     là ai ?"
 
Không đợi Vu Cẩn lên tiếng,   hỏi: "Người  đây  thư hồi âm cho , thực  cũng là , đúng ?"
 
Anh  im lặng. 
 
 lúc  nghĩ Vu Cẩn sẽ  trả lời, thì   gật nhẹ đầu: "Là ."
 
Quả nhiên là  .
 
Cơn giận trong   bùng lên thêm  nữa,   lạnh châm chọc: "Ảnh đế Vu đúng là giấu tài sâu thật,  đang diễn ‘Vô Gian Đạo’*  mặt  ? Lừa  giỏi như thế    chống lừa đảo , ở đây lừa   gì?” 
 
*Vô Gian Đạo: phim hình sự, trinh thám của Hồng Kông, đại loại là cuộc đấu trí căng thẳng giữa cảnh sát và một băng đảng tội phạm, cả hai bên đều cài gián điệp  phe của đối phương để thăm dò tin tức. 
 
"Không  như ..."
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Vu Cẩn thở dài một , chậm rãi : "Bởi vì  đó là em, nên  mới giả mạo Hứa Sâm Tự để hồi âm. Khi đó… chỉ sợ em sẽ buồn.” 
 
Lúc ,  mới   sự thật.
 
Thì  năm đó Hứa Sâm Tự  nhận  thư của  , chỉ là    ném nó  thùng rác mà thôi. 
 
“Anh   gửi thư là em khi  Hứa Sâm Tự khoe khoang.” 
 
“Anh cũng  em là con gái của cô Trần, cũng   qua chuyện gia đình em gặp khó khăn lúc đó.”