Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-10-11 00:53:27
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Vận Trạch lầm.

Quách Phi nhanh đến mặt mấy .

“Tướng quân, Điện hạ.” Quách Phi thở hổn hển: “Kẻ địch, kẻ địch đến, dự kiến còn nửa canh giờ nữa!”

“Tốt!” Hầu Trường Phong đ.ấ.m mạnh một quyền xuống tảng đá : “Truyền lệnh xuống, tất cả hãy vực dậy tinh thần, kiên thủ vị trí, chuẩn nghênh chiến!”

“Rõ!”

Tiêu Vận Trạch cũng nắm chặt nắm đấm.

Khoảnh khắc , cuối cùng cũng đến.

Nơi bọn họ chọn để mai phục là một con đường núi hẹp dài hình thành khi một ngọn núi cao nứt .

Muốn đến Phần Châu, ắt qua nơi đây.

Tiêu Vận Trạch về phía đỉnh núi, đáy mắt sóng ngầm cuộn trào.

Chỉ mong Bạch Hổ và đồng đội thể một thành công.

Trên núi, Bạch Hổ đang ẩn một cây lớn.

Nơi đây là điểm cao nhất, thể thu hết thứ tầm mắt, tiện cho kịp thời điều chỉnh sách lược.

Phía , một binh sĩ giọng vẻ căng thẳng: “Bạch Hổ sứ, chúng , nhất định sẽ thành công chứ?”

Bạch Hổ nghiêng đầu, trả lời ngắn gọn: “Sẽ.”

“Ta, một vấn đề.” Binh sĩ bụi cỏ, tiếp tục : “Nếu quân Úy lên núi, chúng nên thế nào? Dây cháy chậm , là châm châm?”

Bạch Hổ còn kịp , một binh sĩ gần bọn họ lên tiếng , đè thấp giọng gầm lên: “Đương nhiên là châm! Trực tiếp nổ c.h.ế.t bọn chúng! Nếu ngọn núi sập, trả giá bằng tính mạng của lão tử , thì cũng đáng!”

“Hầu gia quân chúng hèn nhát!”

Binh sĩ quát một trận lập tức khí huyết dâng trào, nghển cổ : “Ai hèn nhát! Lão tử sợ c.h.ế.t! Sắp c.h.ế.t đến nơi , còn cho phép thêm vài câu ?”

Bạch Hổ vốn kiệm lời cũng nhịn : “Sẽ c.h.ế.t.”

“Bạch Hổ sứ?”

Trời hừng sáng, Bạch Hổ khối bóng đen lớn phía xa, lặp : “Núi sẽ sập, hỏa d.ư.ợ.c uy lực lớn đến thế.”

Đến khi rõ khối bóng đen là quân đội Úy Quốc, Bạch Hổ lập tức dặn dò: “Tất cả đừng nhúc nhích, chuẩn sẵn sàng, bọn chúng đến .”

Sắc trời càng lúc càng sáng, Tiêu Vận Trạch thấy tấm vải đỏ cái cây đỉnh núi gỡ xuống.

Đó là tín hiệu hẹn với Bạch Hổ, gỡ xuống sớm đến ?

Tiêu Vận Trạch khỏi nghi hoặc: “Nửa canh giờ còn đến, vì ......”

“Bùm!”

“Bùm!”

“Bùm bùm——”

Tiêu Vận Trạch còn dứt lời, thấy tiếng nổ liên tiếp vang lên!

Hầu Trường Phong cũng nhận sự bất thường của sự việc, lập tức : “Có vấn đề! A Trạch, núi xảy chuyện ! Dưới núi nên hành động ngay bây giờ ?”

Rõ ràng quân Úy còn nửa canh giờ nữa mới đến, vì bên Bạch Hổ châm hết hỏa dược?

Hỏa d.ư.ợ.c chỉ đợt , núi chôn đặt đúng vị trí bộ.

Nếu địch quân còn đến, đợt hỏa d.ư.ợ.c liền xem như lãng phí.

nếu tình báo của bọn họ sai sót thì ?

Lúc dùng, liền còn cơ hội.

Bọn họ ở núi rõ tình hình, quyết định lúc cực kỳ quan trọng.

Tiêu Vận Trạch nhắm mắt hít sâu một , vẫn quyết định đ.á.n.h cược một phen: “Châm lửa.”

Hắn tin Bạch Hổ sẽ vô cớ châm lửa dẫn nổ hỏa dược.

Nghe , Huyền Vũ lập tức hướng về phía đó phát tín hiệu.

Giây tiếp theo, núi cũng liên tiếp vang lên tiếng nổ!

Trong khoảnh khắc, đá bay cuồn cuộn, cát bụi mịt trời!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-95.html.]

Trong con đường núi hẹp dài , quân đội Úy Quốc nổ tung tứ tán, tiếng kêu la vang khắp.

Tiếng nổ lớn vang lên liên tiếp, mỗi tiếng nổ lớn đều một mảnh đất nổ tung, hơn nữa uy lực cực lớn, ít thương.

Các binh sĩ chỗ tiếp theo nào sẽ phát nổ, sợ hãi chạy tán loạn khắp nơi.

Ngựa cũng kinh động, chạy điên cuồng trong con đường vốn chật hẹp , trong chốc lát húc đổ ít !

“Đây là tình huống gì? Vật gì đang kêu thế?” Ô Tường cũng chấn động mà ngã ngựa, một tay chống đất, một tay ôm tai: “Người ! Người !”

“Tất cả mau đến đây cho bổn tướng quân! Đây là tình huống gì?”

“Nhị ca!” Giữa lúc đất trời rung chuyển, Ô Vũ bò đến bên cạnh : “Nhị ca! Nơi đây thật kỳ lạ, lũ Khánh nhân đáng ghét gì, ......”

“Bùm!”

Mảnh đất mà Ô Vũ đang chống tay bỗng chốc nổ tung.

Một vốc cát bụi bay cao ngút trời, lẫn với m.á.u tươi ấm nóng và thịt vụn, rơi lả tả khắp đất.

“A a a a a a a a!”

“Tay của !”

“Tay của !”

Giữa một mảng hỗn loạn, Ô Vũ chằm chằm cánh tay đầm đìa m.á.u tươi của xa, lớn tiếng kinh hô: “Tay của !”

“Nhị ca, cứu ! Đau quá!” Ô Vũ đau đến nhe răng trợn mắt, siết chặt lấy cánh tay đứt lìa đầm đìa m.á.u thịt của , cầu cứu Ô Tường: “Nhị ca, cứu cứu !”

Cách con đường núi xa, Tiêu Vận Trạch và những khác cũng thấy động tĩnh bên trong.

Rất hiển nhiên, tình báo sai sót, địch quân sớm tiến đường núi!

Hầu Trường Phong cũng trì hoãn, dẫn theo các binh sĩ trực tiếp đến cửa đường núi mai phục.

19_Dần dần, tiếng nổ biến mất, Hầu Trường Phong lập tức giơ cao trường thương trong tay: “Các ! Cơ hội đến ! Xông lên! Xông g.i.ế.c bọn chúng còn mảnh giáp!”

“Xông lên!”

20_“Xông lên các ! G.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng! Trả thù cho những hy sinh!”

Các tướng sĩ nhiệt huyết sôi trào, Tướng quân một tiếng lệnh xuống, bọn họ liền ôm chí nguyện trở về, giơ thương xông thẳng về phía , thề trả thù cho những ngã xuống, thề đ.á.n.h lui bộ kẻ địch xâm phạm đất đai của bọn họ!

Tiêu Vận Trạch ánh mắt sắc bén, khóe miệng nhếch lên một nụ khát máu, cũng liền lật lên ngựa, chuẩn huyết chiến một trận!

Lần , bọn họ ắt sẽ thắng lợi!

Cùng lúc đó, Tống Thính Vãn lái "tọa kỵ" mới của nàng, chở theo Chu Tước đến doanh trại.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Chu Tước chỉ đường, bọn họ một mạch từ ngoài cửa thành Phần Châu lái xe về phía biên giới.

Lái xe đầy hai mươi dặm thấy những doanh trại lớn bạt ngàn.

Lâu ngày gặp, Tiêu Vận Trạch khi thấy nàng đến đây sẽ phản ứng thế nào.

Tống Thính Vãn che giấu sự kích động trong lòng, đạp ga tăng tốc.

Chẳng bao lâu chặn .

“Đứng !”

Mấy tên binh sĩ giơ thương chắn phía , Tống Thính Vãn thắng gấp!

May mà thắng xe kịp thời, tông .

Tống Thính Vãn mở cửa xuống xe, thấy mấy tên binh sĩ mặt đang nàng với vẻ mặt kinh hãi, nhưng hề lùi bước, bao vây nàng.

“Ngươi là ai!”

“Tự tiện xông quân doanh chính là trọng tội!”

Tống Thính Vãn theo bản năng giơ hai tay lên: “Ta ác ý, là bằng hữu của Tiêu Vận Trạch, đến tìm .”

“To gan! Danh húy của Hoàng tử Đại Khánh chúng , há dung ngươi thẳng như !”

Mấy tên binh sĩ vài , một tên binh sĩ trong đó giơ thương về phía , the thé : “Ngươi dối! Ngươi ăn mặc kỳ trang dị phục, phía còn vật khổng lồ kỳ lạ đến , thấy vấn đề! Mau , là gian tế do Úy Quốc phái đến !”

Tống Thính Vãn: “......”

Chu Tước còn xuống xe?

Nếu xuống nữa thì nàng sẽ coi là gian tế mà bắt giữ mất thôi......

 

Loading...