Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 93
Cập nhật lúc: 2025-10-11 00:53:25
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Tước cũng theo tầm mắt của nàng, “ , thời gian mấy khi khai công. Gần đây, bá tánh trong thôn mỗi ngày trồng trọt xong đều đến đây giúp vận chuyển hàng hóa, còn thanh niên trai tráng trong huyện thành và hai thôn khác hễ rảnh rỗi cũng sẽ tới giúp.”
Tống Thính Vãn nhíu mày, “Như , chẳng sẽ lỡ việc xây nhà của khác .”
Nghe , Chu Tước vội vàng xua tay, “Không , đây vốn là miếu thờ xây cho , giờ đây dừng chuyển sang giúp vận chuyển hàng hóa, cũng là vì và gia mà góp một phần sức lực, hề chậm trễ!”
Miếu thờ?
Tống Thính Vãn ngẩn về phía kiến trúc vẫn định hình .
Đó là... miếu thờ xây dựng cho nàng ?
Miếu thờ chẳng đều là để thờ cúng thần tiên ?
Nàng cũng chỉ là một phàm bình thường với ít chuyện vụn vặt, chẳng qua là lợi dụng kẽ hở giữa hai thời đại cổ kim, chiếm ưu thế nhờ khoa học kỹ thuật y tế hiện đại phát triển nhanh chóng, mới thể hết đến khác chữa bệnh cho họ, giúp họ cùng chống nạn đói hạn hán, giải quyết những vấn đề khó khăn cho họ.
Thế nhưng bọn họ coi nàng như một Thần nữ thực sự.
Thậm chí còn xây miếu thờ để cúng bái nàng.
Tống Thính Vãn thể rõ suy nghĩ trong lòng lúc .
Nếu nhất định , nàng chỉ cảm thấy vô cùng chấn động và cảm động.
Nàng càng ngày càng cảm thấy, bảo vệ bọn họ là một việc đáng giá.
Tống Thính Vãn mở mắt, cố nhịn chua xót nơi khóe mắt.
Niềm tin trong lòng càng thêm kiên định.
Khát vọng giúp Tiêu Vận Trạch đ.á.n.h lui địch quân, bảo vệ một phương bá tánh , cũng ngày càng mãnh liệt.
Nàng tuy thể thành công , nhưng sẽ dốc hết sức , nhất những gì nàng thể!
Ngoài thành Phân Châu.
“Gia.” Bạch Hổ đến gần Tiêu Vận Trạch, chắp tay : “Vài chỗ t.h.u.ố.c nổ chôn sẵn.”
Nghe , Tiêu Vận Trạch giơ tay lên.
Bạch Hổ lập tức hiểu ý, hiệu cho các binh sĩ đang canh giữ bên bắt đầu hành động.
Nhận tín hiệu, vài binh sĩ lượt châm ngòi nổ, đó nhanh chóng rút lui.
Mọi mặt đều nín thở tập trung, chăm chú nơi chôn t.h.u.ố.c nổ.
Không lâu , chỉ “Bùm”, “Bùm” vài tiếng nổ vang lên.
Vài nơi chôn t.h.u.ố.c nổ nổ tung bụi đất mù trời, đất vàng, đá vụn bay cao, che khuất tầm phía .
“Thành công ! Chúng thành công !”
“Tốt quá!”
“Được ! Lô t.h.u.ố.c nổ cuối cùng cũng thành công!”
“Điện hạ, thành công ! Lô t.h.u.ố.c nổ chút vấn đề nào!”
Mọi bùng nổ một trận reo hò mãnh liệt, ai nấy đều vô cùng phấn chấn!
Tiếng nổ lớn, uy lực cũng khá mạnh.
Quan trọng nhất là, vài phụ trách châm ngòi cũng hề hấn gì.
Những điều gì cho thấy lô t.h.u.ố.c nổ thực sự chế tạo thành công!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-93.html.]
Bạch Hổ vốn dĩ luôn giữ vẻ mặt bình thản, giờ đây cũng ẩn hiện chút kích động, “Gia, t.h.u.ố.c nổ tổng cộng chôn mười chỗ, tất cả đều nổ !”
Tảng đá lớn trong lòng Tiêu Vận Trạch cũng lặng lẽ rơi xuống, gương mặt hưng phấn của , y khẳng định : “Rất , vất vả cho chư vị.”
“Bạch Hổ, ngươi dẫn vài tiếp tục tiến lên, dựa theo bố cục bàn bạc đó, chôn t.h.u.ố.c nổ từng chút một xuống đất. Giấu kín một chút, đừng để khác phát hiện.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Bạch Hổ gật đầu, “Thuộc hạ lĩnh mệnh!”
Sau khi dặn dò xong xuôi những việc cần , Tiêu Vận Trạch liền về phía doanh trại.
Khi đến quân doanh mấy ngày, liền nhận thư của Tống cô nương.
Trong thư nàng chuẩn nhiều vật tư, lương thực, t.h.u.ố.c men, sẽ vận chuyển từng đợt đến quân doanh.
Trên đó còn ghi cách chế tạo t.h.u.ố.c nổ.
Chỉ cần diêm tiêu, than củi và lưu huỳnh, pha chế theo tỷ lệ nhất định, đó nối thêm ngòi nổ, liền thể chế tạo một vũ khí đầy uy lực – t.h.u.ố.c nổ.
Binh lực địch chênh lệch lớn, đối đầu trực diện khó phần thắng.
Nếu như bọn họ thực sự thể chế tạo t.h.u.ố.c nổ thể phá đất nát đá như lời Tống cô nương , chừng thể xoay chuyển cục diện.
Thế là y liền cùng Hầu Trường Phong thương lượng một chút, chọn một bộ phận từ Hầu gia quân để bí mật chế tạo t.h.u.ố.c nổ.
May mắn , nguyên liệu cần dùng để chế tạo t.h.u.ố.c nổ hề hiếm , khi bí mật phái đến thành Phân Châu thu mua đầy đủ, tiểu đội bí mật liền bắt đầu thử chế tạo.
Trải qua nhiều thất bại, cuối cùng chế tạo thành công đêm quân rút lui.
Chẳng qua là đó vẫn xảy ít vấn đề.
Có t.h.u.ố.c nổ thể nổ, nhưng t.h.u.ố.c nổ khi châm ngòi chút phản ứng nào.
Độ dài của ngòi nổ cũng nguyên tắc của nó.
Quá ngắn dễ nổ trúng châm ngòi, quá dài dễ cho địch quân thời gian phản ứng.
Thế là, trong những thử nghiệm lặp lặp , tiểu đội bí mật cuối cùng thành công chế tạo một lô t.h.u.ố.c nổ hiệu quả đáng kể ngày hôm nay.
Tiêu Vận Trạch nghĩ, lẽ cơ hội của bọn họ, thực sự sắp đến .
Trong trướng chính, Hầu Trường Phong đang nghiên cứu thuật bày binh bố trận, thấy Tiêu Vận Trạch xuất hiện, liền lập tức dậy đón lấy, ánh mắt tràn đầy hy vọng, “Thế nào , thành công ?”
Thấy quầng thâm mắt y, Tiêu Vận Trạch cho y một viên định tâm , “Đã thành công . Ta lệnh cho bọn họ mang t.h.u.ố.c nổ phục kích, chờ quân đội Ngụy quốc tiến đến nơi đây, liền cho nổ t.h.u.ố.c nổ, nếu thành công, lẽ thể xoay chuyển cục diện.”
Nghe , Hầu Trường Phong kích động đ.ấ.m một quyền xuống bàn, ánh mắt phát vẻ hận thù, “Tốt quá ! Tốt quá !”
“Những ngày , chúng tổn thất gần một nửa tướng sĩ! Lần nhất định khiến bọn chúng trả giá, báo thù cho những khuất!”
“Tiêu Vận Thành đáng c.h.ế.t ! Vì cái ngôi vị Hoàng đế nhỏ nhoi, dám cấu kết với ngoại bang, bất chấp sinh mạng của hàng chục vạn tướng sĩ biên ải và bá tánh biên thành!”
Nói xong, Hầu Trường Phong nghiến răng nghiến lợi, hốc mắt đỏ ngầu, “ y là Hoàng tử, Hoàng đế lời thiên vị, ai thể gì y! Kẻ tiểu nhân như nếu lên ngôi Hoàng đế, thiên hạ e rằng sẽ đại loạn!”
Nghĩ đến Tiêu Vận Thành đang ở kinh đô xa xôi, ánh mắt Tiêu Vận Trạch tối sầm .
Lão Tam , đúng là xử lý y, nhưng giờ lúc.
Điều quan trọng nhất hiện nay là thanh trừ nội loạn, mà là chống giặc ngoại xâm.
Tiêu Vận Trạch bắt đầu cùng Hầu Trường Phong bàn bạc sách lược của , “Lô chế tạo t.h.u.ố.c nổ , một phần tiền tuyến phục kích, còn tiếp tục bí mật chế tạo t.h.u.ố.c nổ.”
“Địch quân tính toán lấy lượng áp đảo để giành chiến thắng, chúng tự nhiên cũng thể .” Ánh mắt Tiêu Vận Trạch vô cùng kiên định, “Vừa nãy những quả t.h.u.ố.c nổ đó khi phát nổ quả thực uy lực lớn, nếu một lượng lớn t.h.u.ố.c nổ, đến việc tiêu diệt địch quân, ít nhất cũng thể khiến chúng nguyên khí đại thương, thể tiến thêm nửa bước.”
“Tốt!” Hầu Trường Phong Tiêu Vận Trạch, trong mắt chứa đựng sự tin tưởng vô cùng sâu sắc, “Ta tuy từ mà những lương thực, t.h.u.ố.c nổ , tất cả đều là từng thấy, từng thấy, nhưng , , thật sự nhờ cậy !”
“Hiện giờ cách thành Phân Châu chỉ còn hai mươi dặm đường, thể lui nữa!” Hầu Trường Phong liên tục mấy đêm ngủ, hốc mắt trũng sâu, đáy mắt đầy những tia m.á.u đỏ, y chăm chú Tiêu Vận Trạch, từng chữ từng câu : “Trận chiến , chúng nhất định thắng!”