Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:36:49
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Vận Trạch nâng chén uống một ngụm, định cảm xúc: “Nếu đoán sai, lão Tam sớm cấu kết với Úy Quốc, nếu với thực lực của Úy Quốc, dám liên tục khiêu khích Đại Khánh ?”

“Lão Tam cấu kết với Úy Quốc, điều động binh lực của ngươi ở Phân Châu , đó tìm cách để phụ hoàng phái đến Phân Châu...”

“Cho nên!” Hầu Trường Phong “xoạt” một tiếng bật dậy: “Mục đích cuối cùng của ?”

Giữa hàng lông mày của Tiêu Vận Trạch dần hiện lên vẻ lạnh lẽo, đôi môi mỏng khẽ mở: “ .”

mà, như , đến mấy châu huyện khác, Phân Châu giáp ranh với Úy Quốc nhất định sẽ trở thành vật trong tay Úy Quốc, bách tính trong thành Phân Châu ? Các tướng sĩ trấn giữ biên quan nhiều năm như ?”

“Nếu Úy Quốc tiếp tục tiến quân, bách tính thiên hạ ? Đến lúc đó chẳng là sinh linh đồ thán !”

Hầu Trường Phong một cước đạp nát một chiếc ghế, trong mắt y bốc lên ngọn lửa giận dữ ngút trời: “Vì ngôi vị Hoàng đế, thật sự phát điên ! Dám bỏ mặc tính mạng của hàng chục vạn !”

Tiêu Vận Trạch ánh mắt lạnh lẽo: “Có lẽ, đây chính là giao dịch với Úy Quốc, một tòa thành đổi lấy mạng của .”

Hầu Trường Phong chằm chằm bằng hữu trông vô cùng bình tĩnh , cũng hiểu rằng lúc nổi giận là sáng suốt, khi bình tĩnh một lúc, liền xuống bắt đầu cùng Tiêu Vận Trạch bàn bạc đối sách tiếp theo.

Hai đang trò chuyện, Hầu Trường Phong bỗng cau mày về phía Tiêu Vận Trạch, “Chậc” một tiếng, “Ngươi xem, vì ngươi phế thái tử mà vẫn chiêu chọc nhiều kẻ kiêng kỵ đến ? Hoàng đế mười lăm con, mà Tam hoàng tử chỉ nhằm ngươi mà quấy phá.”

“Trừ bỏ hai tiểu hoàng tử đầy mười hai tuổi tính, những khác của ngươi thể giúp ngươi gánh vác phần nào tai họa ?”

Tiêu Vận Trạch: “……”

Thoáng chốc, Hầu Trường Phong nhắc đến cục diện hiện tại, “Suýt nữa quên mất, lương thảo của chúng cũng cắt . Chiến sự cận kề, nhưng lương thực viện trợ của triều đình mãi tới.”

một điều vẫn tương đối lạc quan, đó là đột nhiên điều một nửa binh sĩ, lương thực còn của chúng thể cầm cự thêm vài ngày.”

Vừa , Hầu Trường Phong tự tức giận, “Một đám hỗn xược! Chúng vây khốn chúng đến c.h.ế.t ở đây!”

Tiêu Vận Trạch uống một ngụm , “Gia gia của ngươi ?”

Hầu Trường Phong mất hết khí thế, “Ngươi cũng đấy, Hoàng đế hiện tại bài xích Hầu gia chúng . Dù thái gia gia của là khai quốc công thần, dù gia gia, phụ và thậm chí cả đều lập chiến công hiển hách, nhưng chẳng chút thực quyền nào. Hầu gia ở kinh thành xa xôi căn bản thể giúp đỡ chúng .”

Tiêu Vận Trạch gật đầu biểu thị hiểu, cũng thêm gì, dậy chuẩn rời .

“Ngươi ?”

Tiêu Vận Trạch phất tay về phía , “Dưỡng tinh súc nhuệ.”

Hầu Trường Phong sải bước dài, vội vàng đuổi theo, “Chờ , dẫn ngươi đến doanh trướng!”

Tiêu Vận Trạch khi nghỉ ngơi gửi thư cho Chu Tước, chỉ mong tin tức thể nhanh chóng đến tay .

Hắn chợt nhớ đến Tống cô nương dùng điện thoại di động để truyền tin cho khác, đối phương gần như thể nhận ngay lập tức.

Trong chiến tranh, một tin tức quan trọng truyền đến kịp thời thậm chí thể cứu vớt vô sinh mạng!

Nếu Đại Khánh cũng thể sử dụng điện thoại di động, liền thể kịp thời truyền tin tức chiến trường, lẽ......

Tiêu Vận Trạch thở dài một thật sâu.

Hắn vẫn nhớ Tống cô nương chắc chắn với rằng Đại Khánh thể dùng điện thoại di động.

Tiêu Vận Trạch với vẻ mặt mệt mỏi, đàn bồ câu bay xa, suy nghĩ khỏi trôi dạt.

Hai ngày gặp, Tống cô nương gia cố căn nhà của , mấy tên côn đồ pháp luật trừng trị , phụ nữ hung hăng còn tìm nàng gây phiền phức ?

Mà lúc , Tống cô nương đang tiếp quản vị trí của Tiêu Vận Trạch, cần mẫn công việc vận chuyển.

Chỉ là băng chuyền , việc vận chuyển hàng hóa trở nên hiệu quả hơn nhiều.

May mà mỗi thùng hàng đều quá nặng, nàng thể tự đặt lên băng chuyền.

Chỉ là vận chuyển hết hàng hóa trong căn phòng , Tống Thính Vãn vẫn kiệt sức.

Khi lên giường, nàng khỏi nghĩ, băng chuyền và xe nâng đúng là ngang tài ngang sức, cái nào dễ dàng hơn cái nào…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-83.html.]

Xe nâng thực cần tốn quá nhiều thể lực, chỉ cần cắm càng xe đáy hàng hóa vận chuyển qua .

Còn băng chuyền thì liên tục cúi , liên tục đặt hàng lên.

Cả một buổi tối xuống, nàng hình như cảm thấy càng mệt hơn, chỉ đau cánh tay mà cả lưng cũng đau.

băng chuyền vận chuyển hàng nhanh hơn…

Nhất thời nàng liệu lắp đặt băng chuyền .

Nghĩ mãi, Tống Thính Vãn liền chìm giấc ngủ sâu.

Khi tỉnh dậy là hai giờ chiều.

Tống Thính Vãn vội vàng sửa soạn một chút ngoài, hôm nay nàng hẹn với Lục Chu cùng nhà máy chọn mua túi ngủ giữ ấm, áo khoác, găng tay và những thứ tương tự.

Mười vạn đại quân, chậc, đúng là một công trình lớn.

Sau khi khỏi nhà máy, Lục Chu cuối cùng cũng nhịn , “Tống tiểu thư, mạo hỏi một câu, vì cần mười vạn bộ cho mỗi loại hàng hóa? Còn cả thực phẩm đó cũng đều tăng thêm nhiều.”

Tim Tống Thính Vãn thót .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Lục Chu bắt đầu nghi ngờ nàng ?

Đầu óc Tống Thính Vãn trống rỗng, trong ký ức của nàng, Lục Chu luôn thông minh, ngay khi nàng nghĩ rằng chuyện Đại Khánh tồn tại thể Lục Chu phát hiện, Lục Chu lên tiếng.

“Tống tiểu thư, gần hai tháng nay hề bất kỳ tin tức nào về đơn hàng lớn như . Tứ phương lớn đến thế, ông chủ nào bàn chuyện ăn lớn, những trong giới đều ít nhiều, đều sẽ tin tức rò rỉ ngoài. Việc kinh doanh của cô lớn và rộng, nhưng với lượng hàng tồn kho lớn như thực sự sẽ nguy cơ ứ đọng, chỉ mong cô thể cân nhắc kỹ lưỡng lợi hại trong đó.”

Tống Thính Vãn khẽ thở phào nhẹ nhõm trong lòng, hóa là nàng nghĩ quá nhiều.

Quả nhiên giữ bí mật quá lâu, tinh thần chút quá căng thẳng, Lục Chu thể sự tồn tại của Đại Khánh?

Nàng giương khóe môi , “Ta ngươi ý nhắc nhở, nhưng đầu , ngươi cứ yên tâm. Thật sự thì quyên góp cũng , coi như từ thiện. Công ty Trúc Mộng của cũng vẫn luôn chuyện như , ?”

Nghe , Lục Chu đẩy đẩy kính, cũng thêm gì nữa.

Lăn lộn thương trường bao nhiêu năm nay, việc kinh doanh của các thương nhân thường thích ngoài xen , điểm vẫn hiểu.

Tống Thính Vãn là bạn chí cốt của Nhiễm Nhiễm, bản thực lực cũng mạnh, với tư cách là bạn trai tương lai của Nhiễm Nhiễm, thành nghĩa vụ nhắc nhở, là đủ .

Sau khi chia tay Lục Chu, Tống Thính Vãn đến xưởng d.ư.ợ.c tìm Tôn Chí Cương, đưa danh sách t.h.u.ố.c liệt kê cho ông xem.

Trong văn phòng giám đốc, Tôn Chí Cương danh sách dài dằng dặc , phía mỗi loại t.h.u.ố.c đều ghi lượng đáng kinh ngạc, trong lòng kinh ngạc nghi ngờ, “Nha đầu ! Số lượng hàng lớn đến , cháu… cháu gì?”

“Đây còn lớn hơn cả lượng hàng nhập một của một bệnh viện bình thường! Xưởng chúng một ngày cũng thể sản xuất nhiều hàng đến .”

Tống Thính Vãn nhướng mày, “Có lẽ, khả năng nào, là mở một bệnh viện chăng?”

“A?” Tôn Chí Cương câu cho chấn động, “Vãn Vãn, cháu đừng lừa chú, nếu chú sẽ tin thật đó.”

Tống Thính Vãn bật , “Đùa thôi mà.”

Sau khi hai trò chuyện một lúc lâu, Tôn Chí Cương mới cảm khái, “Chú cũng ngờ cháu thể cho việc kinh doanh bán buôn d.ư.ợ.c phẩm lớn đến . Nếu cha cháu trời mà …”

Tôn Chí Cương cố gắng chớp mắt nén nước mắt trở , Tống Thính Vãn, “Vãn Vãn , thật sự là thiên hạ của những trẻ như các cháu đó! Cố lên, nhé!”

Hiện tại nhắc đến cha ruột, Tống Thính Vãn còn quá đau buồn, nàng cũng đáp lời.

Sau khi hẹn Tôn Chí Cương vận chuyển hàng hóa từng đợt đến kho, Tống Thính Vãn liền rời .

Buổi tối, Tống Thính Vãn nhắc Chu Tước chuẩn vận chuyển hàng hóa.

bước y quán bỏ hoang, thấy Chu Tước như chờ sẵn ở đó.

Chỉ thấy Chu Tước vẻ mặt lo lắng, mấy bước đến mặt nàng, “Thần nữ đại nhân! Thuộc hạ nhận mật thư của Gia, đại sự !”

Xin mời quý vị độc giả tiếp tục theo dõi truyện shuhaige.net, tốc độ cập nhật nhanh nhất mạng.

 

Loading...