Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 79:250 tệ, cứ chuyển thẳng vào thẻ của ta ---
Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:36:45
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lòng Tôn Hân Viện luôn một dự cảm lành, nàng l.i.ế.m đôi môi khô khốc, run rẩy nhấn WeChat.
Tống Thính Vãn tổng cộng gửi hai tin nhắn.
Một bức ảnh chiếc bàn hỏng.
Và một câu : Nếu lòng bỏ hai triệu để mua mạng của , thì tin rằng ngươi cũng tiền để bồi thường một chiếc bàn, chiếc bàn 250 tệ, cứ chuyển thẳng thẻ của là .
"A a a a!"
"A a a a a a a a!"
Tống Thính Vãn tiện nhân dùng cách để sỉ nhục nàng !
Tôn Hân Viện lập tức trả lời tin nhắn: Ngươi mới là kẻ ngu ngốc! Cả nhà ngươi đều là kẻ ngu ngốc! Tống Thính Vãn ngươi hãy đợi đấy!
Sau khi tin nhắn gửi , phía xuất hiện một dấu chấm than màu đỏ!
Tống Thính Vãn chặn nàng !
Tiện nhân !
Tôn Hân Viện tức đến choáng váng đầu óc, ném tất cả những thứ thể ném trong phòng.
Mãi một lúc , nàng mới thở bình thường, bắt đầu gọi điện cho mấy .
Bây giờ quan trọng nhất là tìm ba đó, bảo họ chạy càng xa càng , ngàn vạn đừng để cảnh sát bắt , nếu nàng cũng toi đời...
Chuyện lừa nàng hai triệu sẽ tính sổ với bọn chúng khi chuyện lắng xuống!
Trong căn phòng bừa bộn, Tôn Hân Viện đang bên giường, đôi mắt đỏ ngầu, run rẩy ngừng gọi điện thoại.
"Nghe máy !"
"Nhanh máy lũ lừa đảo!"
Lại một tiếng “tút——” trôi qua, điện thoại vẫn nhấc máy.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tôn Hân Viện hét lên một tiếng, trực tiếp ném mạnh điện thoại xuống đất, “C.h.ế.t tiệt! Tất cả đều đáng c.h.ế.t! Cứ c.h.ế.t hết !”
Cùng lúc đó, ba Tôn Hân Viện thuê đang ẩn sâu trong một chiếc tàu chở hàng, tin nhắn của chủ thuê gửi tới, run rẩy ngừng.
“Đại ca, bây giờ, phụ nữ c.h.ế.t, chúng thực sự gặp ma ? Nàng , biến mất dấu vết?”
“Phì phì phì! Đừng bậy!” Người đàn ông gọi là đại ca nhổ nước bọt xuống đất, “Bây giờ điều quan trọng nhất là rời khỏi đây! Người phụ nữ c.h.ế.t, chắc chắn sẽ báo cảnh sát, bắt thì chúng đều toi đời!”
Đại ca sang lão nhị ít bên cạnh, “Lão nhị, camera giám sát gần tòa nhà đó, ngươi xử lý xong ?”
Lão nhị ngây gật đầu, ánh mắt chút hoảng loạn, “Xong hết . đại ca, con tàu đến tối mai mới khởi hành, chúng ở đây thực sự an ?”
“Đừng sợ! Không ai nhát gan!” Đại ca vẻ mặt hung ác, trực tiếp tắt điện thoại, “Vì hai triệu mà liều mạng, ba em chúng sẽ ăn ngon uống sướng! Các ngươi đều tắt điện thoại , đừng để con điên gọi điện nhắn tin nữa, ngủ một giấc ngon lành, tối mai sẽ giải thoát!”
Ba đều tắt điện thoại, sâu trong khoang tàu hàng tối đen, tối đến nỗi thể thấy ngón tay, giống hệt như đêm qua của bọn họ.
Trong đêm dài đằng đẵng, mấy họ kiên trì chờ đợi.
Chờ đợi mặt trời mọc, chờ đợi mặt trời một nữa lặn xuống.
Tối đến, Tống Thính Vãn ăn vội một bát mì phở giải quyết bữa tối, trong tiệm đợi nhà sản xuất giao hàng.
Sáng sớm hôm đó nàng liên hệ với Lục Chu, đặt hai nghìn thùng bánh lương khô nén, còn trả thêm tiền để nhân viên thêm giờ giao hàng.
Vạn nhất trong quân thiếu lương thực, những chiếc bánh lương khô nén đưa đến thể cứu nguy kịp thời.
Mấy ngày nàng sẽ tranh thủ vận chuyển những thứ khác đến.
Thời gian cấp bách, thể chậm trễ!
Tống Thính Vãn gọi điện hỏi thăm, lái xe tải ước chừng còn một giờ nữa mới đến nơi, bèn đóng cửa lớn định Phong Huyện một chuyến .
Vì sáng nay thử nghiệm mấy , nên đối mặt với cánh cửa vững chắc, Tống Thính Vãn hề cảm thấy sợ hãi, nhắm mắt thẳng tắp về phía cửa lớn.
Khi mở mắt nữa, nàng ở trong gian y quán bỏ hoang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-79250-te-cu-chuyen-thang-vao-the-cua-ta.html.]
Tống Thính Vãn nhẹ nhàng thở một , bước ngoài cửa.
Nàng nhớ tối qua Tiêu Vận Trạch lính gác ở cửa túc trực ngày đêm.
Cửa kéo , Tống Thính Vãn liền thấy tiếng “loảng xoảng”, như đang thi công.
Nàng cũng quá để tâm, điều cấp bách hiện giờ là vận chuyển lương thực!
Lính gác ở cửa thấy trong nhà một nữ tử bước , kinh ngạc đến mức miệng há hốc, mãi ngậm !
“Thần nữ!”
“Thần nữ!”
Hai tên lính gác ở cửa đồng loạt quỳ xuống hành lễ.
Tống Thính Vãn trận thế dọa sợ, “Mau dậy , đừng quỳ nữa, cứ tùy ý là .”
Hai dậy, , vẻ mặt kích động : “Người nhất định là Thần nữ đại nhân! Thuộc hạ trực đêm qua kể , Thần nữ đại nhân mà đích giáng lâm Phong Huyện!”
“Có thể tận mắt thấy Thần nữ đại nhân, là vinh hạnh của thuộc hạ!”
Giáng lâm...
Tống Thính Vãn cảm thấy ngượng ngùng, nàng quen đối xử như .
“Ừm... muộn thế , các ngươi ăn tối ?”
Lính gác lập tức chắp tay, “Bẩm Thần nữ đại nhân, dùng bữa ạ!”
“Vậy thì .” Tống Thính Vãn gật đầu, nhớ mục đích của , : “Các ngươi Chu Tước ở ? Có thể giúp gọi đến đây ?”
“Bẩm Thần nữ đại nhân, Chu Tước sứ lúc hẳn đang ở nha huyện, thuộc hạ sẽ ngay!”
Thấy định , Tống Thính Vãn vội vàng gọi , “Khoan ! Nói cho chúng cần vận chuyển lương thực cứu trợ đến quân đội phía Tây, bảo dẫn thêm nhiều đến, tìm thêm... xe ngựa hoặc loại xe gì đó, tóm là những thứ vận chuyển hàng hóa nhanh chóng ở đây của các ngươi.”
“Vâng!” Vừa lời , lính gác mặt đỏ bừng vì kích động, m.á.u nóng sôi trào, “Nhất định sẽ truyền đạt lời của Thần nữ đại nhân nguyên văn!”
Một lính gác cưỡi ngựa , Tống Thính Vãn sang lính gác còn , dặn dò: “Ta khỏi một lát, Chu Tước đến thì bảo đợi một chút, là khiêng lương thực .”
“Vâng! Thuộc hạ ghi nhớ!”
Sau khi việc sắp xếp thỏa, Tống Thính Vãn liền về tiệm thuốc.
Nàng canh giữ, kẻo lát nữa bánh lương khô nén giao đến mà nàng ở đây.
Hai nghìn thùng bánh lương khô nén loại mười cân, tổng cộng tốn ba mươi vạn, tối nay khiêng xong hết .
15_Tống Thính Vãn sấp quầy, tự chủ nghĩ đến Tiêu Vận Trạch.
Không ngờ khi , thế vị trí của trở thành vận chuyển...
Giờ phút , đang gì nhỉ?
Còn bao lâu nữa mới thể hội quân với đội quân đồn trú phía Tây?
Trên đường an ?
Trong lúc miên man suy nghĩ, Tống Thính Vãn chợt lóe lên một ý tưởng, vũ khí nóng hiện đại thể mua bán mang sang , nhưng nàng thể tự t.h.u.ố.c súng!
Thuốc s.ú.n.g chỉ mới phát minh cách đây hơn một nghìn năm, nên Đại Khánh hai nghìn năm chắc chắn .
Vậy thì...
Không cần s.ú.n.g máy đại bác nguyên tử đạn, dùng t.h.u.ố.c s.ú.n.g b.o.m mìn, cũng thể là một đại sát khí ?
Tống Thính Vãn đột nhiên cảm thấy thấy hy vọng!
Diêm tiêu, lưu huỳnh và than củi kết hợp thể chế tạo t.h.u.ố.c súng, điều nàng vẫn , hơn nữa, những thứ tự nhiên ở Đại Khánh chắc hẳn thiếu, nàng thể nhiều!
Nghĩ đến công dụng của than củi, Tống Thính Vãn khỏi suy nghĩ mở rộng.
Nước là nguồn gốc của sự sống, nếu nơi quân đội đóng quân nước uống thì ?