Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:37:32
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tư Niên c.ắ.n chặt môi , nắm chặt nắm đấm, liếc Diệp Nhiễm Nhiễm một cái, cuối cùng chằm chằm Tống Thính Vãn, bỏ một câu "Vãn Vãn, sẽ từ bỏ nàng!", vội vàng rời .

Động tĩnh của họ nhỏ, nhưng vẫn thu hút sự chú ý của những xung quanh.

"Các ngươi xem, đó chẳng là nữ nhi của Tống gia ?"

" , đúng , nàng là kẻ giả mạo, giờ Tống gia tìm nữ nhi ruột của , nàng đương nhiên đuổi ."

"Chẳng lẽ các ngươi đều ? Vậy rốt cuộc nàng mặt mũi đến tham dự buổi đính hôn ? Các ngươi xem nàng còn cứ quấn lấy thiếu gia Cố gia buông, hà tất như chứ?"

"Ta cũng , Cố gia thể vì nàng mà từ bỏ nữ nhi ruột của Tống gia chứ, dù cho đây giữa họ hôn ước thì ? Rời khỏi Tống gia, nàng chẳng là gì cả mà."

Những lời đàm tiếu vụn vặt cứ thế truyền tai Tống Thính Vãn.

Nàng cũng quá bận tâm, bởi lẽ nàng sớm cảm thấy và đám tự xưng là thượng lưu cùng một chí hướng.

Ngược là Diệp Nhiễm Nhiễm, xong suýt chút nữa thở nổi, nàng hung hăng trừng mắt bọn họ một cái.

Diệp gia chỉ giàu mà còn quyền thế, vì đám thấy Diệp Nhiễm Nhiễm như cũng dám thêm gì nữa, đành chán nản bỏ xa hơn một chút.

Diệp Nhiễm Nhiễm trưng vẻ mặt thể nhịn nổi: "Vãn Vãn, nàng đừng bọn họ , một đám kẻ lắm lời. Tên Cố Tư Niên , vẫn luôn như ? Thật là... tự phụ đáng khinh?"

"Không ." Tống Thính Vãn nhún vai: "Ít nhất hai năm đính hôn với , hề như . cũng chắc, lúc đó bận rộn công việc ở viện nghiên cứu, ít khi riêng với , cơ bản đều là trưởng bối sắp xếp thì mới cùng dùng bữa, thật hiểu rõ về cho lắm."

Diệp Nhiễm Nhiễm trầm tư gật đầu: "Bảo bối, may mắn nàng và đổ vỡ. Hắn ý gì, nàng cùng bỏ trốn, thì nhất định nàng tiểu tam của ? Nếu thật sự yêu thích nàng như , thì năm xưa còn tư thông hủy bỏ hôn ước là ý gì? Bây giờ giở trò , năng cứ như hiểu gì, cái đầu óc mọc ."

Diệp Nhiễm Nhiễm càng càng cảm thấy hoang đường: "Nếu đến Cố gia, cũng xem như gia sản hiển hách đấy chứ, sinh cái thứ bỏ như ? Trước là tư thông với Tôn Hân Viện, bây giờ nàng kẻ tình nhân lén lút... Có bệnh!"

"Lễ thì tặng , cơm còn ăn, bây giờ cứ cảm giác như nuốt ruồi bọ, thật ghê tởm. Chốc nữa còn ăn cơm nổi ?" Nói , Diệp Nhiễm Nhiễm còn sờ sờ cổ , vẻ mặt đầy ghét bỏ.

Tống Thính Vãn xong bật , Diệp Nhiễm Nhiễm mắng một tràng như khiến cảm giác ghê tởm trong lòng nàng tiêu tan ít: "Được , , cũng chẳng cơ hội gặp nữa. Hắn nào dám thật sự đến tìm , mẫu sẽ lột một tầng da của mất, cái thứ kẻ bám váy mẫu thì là như đó."

"Chúng tặng lễ , chốc nữa ăn cho thật nhiều!"

Diệp Nhiễm Nhiễm xoa xoa đầu nàng: "Được."

Yến tiệc nhanh bắt đầu.

Tống Thính Vãn ở một góc, Tôn Hân Viện mặc lễ phục lộng lẫy cùng Cố Tư Niên sự hướng dẫn của chủ hôn, từng bước trao nhẫn, ôm hôn thắm thiết.

Lúc , Diệp Nhiễm Nhiễm tựa sát gần: "Vãn Vãn, nàng xem Cố Tư Niên chẳng vui vẻ ? Chẳng chút nào đính hôn với Tôn Hân Viện cả, chẳng lẽ là nhân cách phân liệt ?"

Tiếng nhạc lớn, Tống Thính Vãn ghé sát tai nàng: "Nàng thấy họ xứng đôi ?"

"Chậc, nàng thì tiện nhân thâm hiểm kết đôi cùng nam nhân đê tiện, quả thật xứng. Lúc nàng học đại học, ưa cô bạn cùng phòng của nàng , một cỗ gian xảo khắp nơi, sắp tràn ngoài đấy."

Diệp Nhiễm Nhiễm đột nhiên ôm chầm lấy nàng, ghé tai nàng : "Xin nàng, lẽ nên về sớm hơn để ở bên nàng. Nghe nàng khắp nơi nàng lúc đại học bắt nạt, ức h.i.ế.p nàng , nên nàng... Vợ chồng Tống gia bây giờ mực xót xa cho nàng , gì cũng cho, còn đối xử với nàng như ."

Nghe nàng , Tống Thính Vãn ngây : "Nàng từ ? Nàng dám bịa đặt về như thế ?"

Diệp Nhiễm Nhiễm cau mày, ánh mắt rơi Tôn Hân Viện sân khấu, trong mắt tràn đầy sự khinh thường: "Chậc, chẳng ? Gian xảo khắp nơi, để Tống gia thương hại đó mà."

Tống Thính Vãn nắm chặt vạt váy.

Giờ khắc , nguyên do Tống gia nuôi dưỡng nàng hơn hai mươi năm đột ngột đổi thái độ một trăm tám mươi độ, chợt thể tìm thấy manh mối.

Thì , họ tưởng rằng cô con gái nhà khác mà họ nuôi dưỡng hơn hai mươi năm, vẫn luôn ức h.i.ế.p con gái ruột của ...

Hèn chi, hèn chi thái độ của họ trở nên kỳ lạ đến .

Ánh mắt Tống Thính Vãn tối sầm .

Hơn hai mươi năm sớm tối ở bên , nhân phẩm của họ rõ như ban ngày, địch nổi ba câu hai lời của huyết mới quen .

Nhớ hai hôm Tết Trung Thu, Lưu Mỹ Anh để định dòng tiền của Tống thị, nàng gả cho một lão già hơn năm mươi tuổi để kéo đầu tư...

Tống Thính Vãn bỗng nhiên hiểu , rời xa huyết duyên, rốt cuộc cũng chỉ là một công cụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-49.html.]

Cho đến khi hôn lễ kết thúc, Tống Thính Vãn vẫn tung đoạn phim ghi cảnh Tôn Hân Viện và Cố Tư Niên tư thông.

Nàng đổi chủ ý.

Cố Tư Niên còn đính hôn chia tay với Tôn Hân Viện, kết hôn thì tư thông cũng là chuyện sớm muộn, dù một ắt hai.

Tiện nhân thâm hiểm và nam nhân đê tiện thì nên vĩnh viễn trói buộc cả đời, dày vò lẫn cho đến bạc đầu.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Trong yến tiệc thấy Lưu Mỹ Anh, nhưng nàng đang bận tiếp đãi khách khứa, thể thoát , chỉ là khi ngang qua Tống Thính Vãn thì bảo nàng đợi nàng khi yến tiệc kết thúc.

Đợi nàng ?

Đợi nàng đến khuyên nàng gả cho lão già hơn năm mươi tuổi ?

Tống Thính Vãn tự thấy hẳn là đầu óc lừa đá mới chịu ngoan ngoãn lời.

Sau khi rời , Tống Thính Vãn và Diệp Nhiễm Nhiễm tìm một nơi, gọi hai phần tôm hùm đất cay tê, uống mấy chai bia, cùng kể nhiều chuyện xảy trong nửa năm qua.

Vẫn còn .

Huyện nha Phong Huyện.

Tiêu Vận Trạch mấy ngày chợp mắt.

Một mặt bận rộn đốc thúc công trình thủy lợi, một mặt đối phó với các quan viên triều đình phái đến để điều tra.

Tiêu Vận Trạch day day sống mũi, nhớ ngày hôm Tết Trung Thu cùng Tống Thính Vãn, kinh thành liền thư đến.

Nói rằng, trong dân gian lời đồn đại phế thái tử càng thích hợp hoàng đế, hoàng đế đương triều nên nhường ngôi cho con trai , thậm chí biên soạn thành một bài đồng dao.

Hoàng đế xong nổi trận lôi đình.

Tiếp đó dâng tấu hạch tội , cáo buộc tụ tập một nơi, âm thầm chiêu binh mãi mã, mê hoặc dân tâm, thậm chí cấu kết địch quốc phản bội đất nước, mưu đồ tạo phản.

Lại còn trình lên cả chứng cứ...

Tấu chương , liên tiếp hạch tội mưu đồ tạo phản.

Muốn thêm tội thì lo gì cớ.

May mắn là Tiêu Vận Trạch trong triều cũng nhân mạch. Mặc dù phụ hoàng xong tức giận, nhưng vì ít giúp , nên cũng trực tiếp hạ chỉ giáng tội, chỉ phái quan viên đến điều tra.

Người đến điều tra là Lưu Hoài Ngọc và Triệu Vi Dân của Đốc Sát Viện, bởi lẽ họ đang việc ở Tùy Châu nên phái đến đây.

Mà Lưu Hoài Ngọc của Tam hoàng tử.

Mọi chuyện, e rằng quá trùng hợp.

Tiêu Vận Trạch nhắm mắt một lát, khi mở , vẻ mệt mỏi trong mắt tan, nhưng cũng minh mẫn hơn đôi chút.

May mắn là khi của Đốc Sát Viện đến, căn dặn xuống, bách tính Phong Huyện nhắc đến vị trí của Thần nữ.

Trong lòng bách tính đều vô cùng kính trọng Thần nữ, ai nấy đều giữ mồm giữ miệng chặt, Lưu Hoài Ngọc chỉ những lương thực kỳ lạ đều do thần tiên ban tặng, còn những thứ khác thì dò la .

Người của Đốc Sát Viện còn , liền định tìm Tống cô nương, dù , bây giờ lúc nào cũng theo dõi.

Thanh Long một bên thấy dung mạo chủ tử nhà tiều tụy mệt mỏi, thực sự chút lo lắng: "Gia, đêm khuya , nên nghỉ ngơi thôi, ngài mấy ngày chợp mắt."

Mắt Tiêu Vận Trạch thâm quầng, cằm mọc đầy râu ria, khàn giọng : "Cũng gần xong , chuẩn nước tắm rửa nghỉ ngơi . Mấy ngày nay, bận rộn với công trình thủy lợi, bọn họ một là điều tra cái gọi là binh mã, hai là tra chứng cứ qua với địch quốc, vài ngày nữa tự sẽ rời ."

"Gia, ngài lo lắng Lưu Hoài Ngọc ..."

Tiêu Vận Trạch dậy, trấn định tinh thần : "Không cần bận tâm, Lưu Hoài Ngọc tuy là của lão Tam, nhưng Triệu Vi Dân là một quan viên thanh liêm chính trực, hai cùng điều tra, Triệu đại nhân sẽ để tự ý loạn tấu chương ."

"Ngoài , cũng soạn một bản tấu thư, ngày mai sẽ gửi về kinh thành, đến lúc đó, phụ hoàng tự khắc sẽ hiểu rõ, những vật tư đều do Thần nữ ban tặng, chứ từ nước láng giềng."

 

Loading...