Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:37:30
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa , Tiêu Vận Trạch từ trong tay áo lấy một cây kim trâm, lấy một chiếc vòng ngọc tròn trịa sáng bóng, thận trọng Tống Thính Vãn:

“Tống cô nương, nàng thích ?”

Nếu Tống Thính Vãn lúc còn tỉnh táo, hẳn sẽ nhận cả cổ Tiêu Vận Trạch đến tận vành tai đều ửng lên sắc đỏ bất thường.

Nàng lắc lắc đầu, cố kìm cơn buồn ngủ, cầm lấy chiếc vòng đeo tay, khẽ lắc ánh sáng, khoảnh khắc liền híp mắt, “Cũng khá đấy chứ, thẩm mỹ của tồi.”

Tiêu Vận Trạch lúc cũng Tống Thính Vãn gần như say, đáy mắt xẹt qua một tia ý , lấy một chiếc túi thơm thêu thùa tinh xảo.

“Cô nương xem cái , thích ?”

Ánh mắt Tống Thính Vãn đặt tay Tiêu Vận Trạch, nhưng thể cầm thứ gì, chỉ cảm thấy nó cứ lay động ngừng.

“Ngươi đừng động đậy!”

Tiêu Vận Trạch tay cầm túi thơm, giữ vững vàng, “Ta hề động đậy.”

Cơn buồn ngủ quá đỗi nặng nề, Tống Thính Vãn cố sức chớp mắt vài cái, ý rõ đó là thứ gì, nhưng mặc nàng thế nào, vật vẫn cứ lay động, còn mơ hồ.

Tống Thính Vãn nhíu mày, nắm lấy tay Tiêu Vận Trạch, “Đừng động đậy!”

Đầu ngón tay lạnh lẽo.

Khoảnh khắc chạm , đáy mắt Tiêu Vận Trạch xẹt qua sự ngạc nhiên, ngay đó rũ mắt bàn tay hai đang nắm lấy , đầy cưng chiều, “Được, động đậy.”

Rất lâu , Tống Thính Vãn gục đầu lên bàn, ngủ say sưa.

Tiêu Vận Trạch cứ thế một bên, thỉnh thoảng ngắm dung nhan say ngủ của nàng, cả một đêm, trái tim kiềm chế mà điên cuồng đập.

Mãi cho đến khi trời gần sáng, Tiêu Vận Trạch mới dậy rời .

Ngày hôm , Tống Thính Vãn ngủ đến tận quá trưa mới tỉnh.

Lúc tỉnh dậy, cảm thấy đầu óc choáng váng, tứ chi đau nhức, cứ như đ.á.n.h với ai đó .

Tống Thính Vãn xoa xoa thái dương, phát hiện bàn bày hai vật.

Một cây kim trâm, một chiếc túi thơm.

Nàng giơ tay định cầm chiếc túi thơm lên, phát hiện cổ tay vẫn còn đeo một chiếc vòng ngọc.

Trong đầu Tống Thính Vãn bỗng nhiên hiện lên những cảnh tượng tối qua, nàng lập tức đỏ bừng mặt vì ngượng ngùng.

Đêm qua rốt cuộc vì lẽ gì mà nắm tay Tiêu Vận Trạch chứ...

Ta dễ say đến chứ?

Quế hoa tửu độ cồn cao đến ?

Người xưa vốn đề cao phong kiến, cũng mực tuân thủ quan niệm nam nữ thụ thụ bất .

Tiêu Vận Trạch liệu để tâm nhỉ?

Đáng c.h.ế.t!

Ta nhớ Tiêu Vận Trạch phản ứng thế nào.

Đợi một chút!

Những thứ hẳn là quà Trung Thu Tiêu Vận Trạch tặng nàng, nhưng món quà mà chuẩn cho Tiêu Vận Trạch quên mất tặng!

Tống Thính Vãn bực bội vỗ một cái trán.

Cái trí nhớ tệ hại gì thế ...

Tống Thính Vãn mở điện thoại, phát hiện tối qua khá nhiều tin nhắn , phần lớn đều đến từ Hà Nghiên.

Hà Nghiên: Chị! Quà của nhận ! Cực kỳ thích! Trung Thu vui vẻ~ Chúc chị ngày ngày đều vui!

Bên đính kèm một bức ảnh nàng đeo khuyên tai.

Quả thực duyên dáng đáng yêu, hợp với nàng.

Tống Thính Vãn tiếp tục xem xuống .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-47.html.]

Hà Nghiên: Chị , chị , Lục Chu còn chuẩn quà Trung Thu cho nữa kìa!

Hà Nghiên: Tức c.h.ế.t mất! Hắn chắc chắn chạy nước ngoài để dũng cảm theo đuổi tình yêu ! Đến cả ruột cũng cần nữa huhu.

Theo đuổi tình yêu?

Ra nước ngoài ?

Tống Thính Vãn chút nghi hoặc.

Sáng hôm qua còn đưa quà cho Lục Chu mà...

À, gọi điện cho , Lục Chu ở Tứ Phương, bảo cứ để chung đồ với chỗ ông Lý...

Thì xuất ngoại.

Sau đó, liên tiếp mấy ngày, Tiêu Vận Trạch đều tới, quà của Tống Thính Vãn cũng cơ hội tặng .

Chẳng mấy chốc đến ngày đính hôn của Tôn Hân Viện.

Ngày hôm đó, Tống Thính Vãn đặc biệt chọn một chiếc váy liền đen bó eo, búi tóc củ tỏi, cầm theo một chiếc túi xách cầm tay màu vàng nhạt, khoác áo vest cửa.

Bảy giờ tối, Tống Thính Vãn đến đúng giờ.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Khách khứa lục tục bắt đầu tiến hội trường.

Tống Thính Vãn bước đến gần khu vực tiếp đón, rõ tấm áp phích khổng lồ đặt ở cửa.

Trên áp phích, Tôn Hân Viện và Cố Tư Niên mặc lễ phục, ngọt ngào, hệt như một đôi tân hôn, vô cùng xứng đôi.

Kẻ bạc tình sánh đôi ả mưu toan, chẳng xứng đôi ?

Tống Thính Vãn khẽ khẩy một tiếng, bước gần hơn, đưa thiệp mời lên.

Người hầu còn kịp nhận thiệp mời, Tôn Hân Viện đột ngột xuất hiện chặn .

“Cha, Vãn Vãn tỷ, còn tưởng tỷ dám đến chứ.” Tôn Hân Viện nắm thiệp mời, vẻ mặt đắc ý.

Tống Thính Vãn liếc mắt mấy nàng , thiếu nữ trẻ, cũng phu nhân.

Trong đó, vài từng mối giao hảo với nàng.

Giờ đây nàng còn là con gái nhà họ Tống, gặp mặt bọn họ giả vờ quen nàng.

Tôn Hân Viện mở thiệp mời xem xét, lưng Tống Thính Vãn, giả vờ vô ý : “Vãn Vãn tỷ, bạn trai của tỷ ? Chính là vị công tử cực kỳ giàu đó, cùng tỷ đến đây? Ta đặc biệt ghi thiệp mời là mời mà.”

Đám phía Tống Thính Vãn tìm một vị công tử vô cùng giàu , lòng xu nịnh của vài liền nổi lên, vội vàng đáp lời, “Ấy? Có đối tượng Vãn Vãn, đang công việc gì ? Có cơ hội thể gọi con trai cùng bàn bạc dự án nhé.”

Tống Thính Vãn khẽ nhíu mày, còn kịp lên tiếng, Tôn Hân Viện giành lời , “Ôi chao, dì Từ, chuyện với con trai của dì , khác biệt vai vế , bàn bạc công việc với phu quân của dì mới .”

Dì Từ ngớ , “Cái ... Tiểu Viên , lời ý gì...”

Đám phía đều Tống Thính Vãn với vẻ mặt đầy tò mò.

phát nghi vấn, “Sao khác biệt vai vế chứ, chẳng lẽ Tống Thính Vãn tìm một nam nhân bằng tuổi cha ?”

“Suỵt, nhỏ tiếng một chút, lớn tuổi như thể vợ ? Chắc là b.a.o n.u.ô.i .”

Người đó vội vàng bịt miệng, phát một tiếng kinh hô: “Không thể nào chứ?”

Tống Thính Vãn rõ bộ mặt thật của đám , đang định phản công, bỗng phía truyền đến một giọng nữ trong trẻo nhưng mang theo âm mũi nặng.

“Đây chẳng là tiệc đính hôn ? Mấy tụ tập ở lối gì thế?”

Ngay đó, hai tiếng “loảng xoảng” vang lên, hai thùng xanh xuất hiện đài tiếp đón.

“Trà xanh, hai thùng, quà đính hôn. Vẫn còn hài lòng chứ?”

Tống Thính Vãn biểu cảm của Tôn Hân Viện dần dần vỡ vụn, trong lòng dâng lên khoái cảm.

Quay đầu định xem ai tặng quà, thấy mắt uốn tóc xoăn gợn sóng, mặc một chiếc váy dài màu đỏ tươi hở vai, đang nàng với ánh mắt chứa đầy ý .

Tống Thính Vãn kinh ngạc mở to hai mắt, vẻ mặt thể tin , “Ngươi, ngươi ở đây...”

 

Loading...