Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:37:26
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thính Vãn khẽ cong môi: “Không hổ là đồ của Lý , quả nhiên chuẩn.”

“Thế nào, công việc phù hợp với dự tính của ngươi ?”

Phương Thế Kiệt thu xếp cảm xúc, chỉnh trang y phục, : “Khởi bẩm cô nương, tiểu xin tự giới thiệu. Tiểu tên Phương Thế Kiệt, năm nay hai mươi tuổi, sinh viên năm cuối, sang năm sẽ nghiệp.”

“Tiểu bắt đầu từ năm mười một tuổi, theo sư phụ học chín năm, yêu thích ngành , chuyên ngành đại học của tiểu cũng liên quan đến nó. Tiểu thực tập ở đây, nhưng một vấn đề.”

Phương Thế Kiệt nắm chặt vạt áo: “Sau khi bảo vệ đề tài luận văn nếu đạo sư yêu cầu nhất định về trường, tiểu thể sẽ xin nghỉ hai ngày, hai ngày đó thể trông coi tiệm, cô nương thấy ? Bởi vì tiểu sư phụ cô nương chính là vì thời gian trông tiệm mới tuyển , nên tiểu trình bày tình huống của cho cô nương rõ.”

Tống Thính Vãn thấu sự bối rối của , thêm gì, chỉ mỉm : “Những việc đều dễ cả. Đến lúc đó nếu thời gian thì sẽ tự đến, nếu thời gian thì tạm ngừng kinh doanh .”

“Ngươi nhớ kỹ, tiệm của chúng là thị trường riêng, ngươi cũng thể nhân cơ hội tích lũy nhân mạch, đường đời khi nghiệp sẽ dễ hơn nhiều.”

Trong mắt Phương Thế Kiệt lóe lên một tia vui mừng: “Cô nương, tiểu nhất định sẽ việc thật !”

Trước Trung Thu, bộ Phong Huyện thắp đèn sáng trưng suốt đêm, thậm chí trong ruộng đồng vẫn còn ít mượn ánh trăng mà lao động.

Nhà nhà đều bận rộn, dường như đang chuẩn cho một việc gì đó quan trọng.

“Mẹ Tuệ Tuệ, ngươi xem cà rốt mang theo đủ , còn lo đủ bán đây, ha ha ha.” Trần thị gạt gạt cà rốt bên tay, che miệng ngớt: “Nếu A Cường mấy củ lớn, thì cha của Tiểu Vân nhất định đào hết mang bán .”

Lưu thị đang rửa sạch bùn đất bề mặt cà rốt, chọc : “Ngươi đó, còn những thứ bán nữa là.”

“Sao bán ? Chẳng lẽ cà rốt nhà ngươi còn xào qua mà ăn ư? Ôi chao, hôm nay gọi ngươi đến chỗ dùng bữa , cà rốt ăn ngọt ngọt giòn giòn, mùi vị tuyệt đấy!”

“Ăn qua . cà rốt quá tươi mới, đều từng thấy bao giờ, chỉ sợ họ dám mua thôi.”

“Đừng hoảng, Tuệ Tuệ, ngươi đừng rửa nữa, mau về thu xếp những thứ cần mang, mang hết rau diếp, mướp hương mà ngươi hái theo, lát nữa chúng xuất phát !”

Lưu thị trợn tròn mắt: “Mới qua nửa đêm, sớm như ư? Vậy đứa trẻ thì ?”

“Đương nhiên sớm một chút, từ chỗ chúng đến Hoài Huyện mất nửa ngày, sớm mà bán .” Trần thị kéo nàng dậy đẩy ngoài: “Còn về phần đứa trẻ, cha của Tiểu Vân đang ở đó, để trông nom Tiểu Vân và Tuệ Tuệ, ngươi cứ yên tâm .”

“Mau mau mau, mau thu xếp đồ đạc, đẩy xe kéo .”

Huyện nha.

Tiêu Vận Trạch khi dùng bữa tối ở chỗ Tống Thính Vãn trở về, phát hiện đường từ y quán về huyện nha, nơi nào nhà đều sáng đèn.

Trở về nha môn, thấy Chu Tước đang đợi ở cửa, Tiêu Vận Trạch chút nghi hoặc: “Hôm nay chăng là ngày đặc biệt nào đó? Bên ngoài đèn đuốc sáng trưng.”

Chu Tước khép miệng, tiến lên chắp tay: “Gia, ngày mai là Trung Thu đấy ạ, đang bận rộn mang một ít rau củ trồng đất bán ở huyện bên cạnh.”

“Huyện bên cạnh ư?”

“Chính là Hoài Huyện, Lý Huyện.” Chu Tước gãi đầu: “Họ những hạt giống mà Thần nữ đại nhân ban cho trồng ngon, A Cường liền hô hào mang các huyện bên cạnh bán thử, vặn ngày mai là Trung Thu mà, chợ búa chắc chắn sẽ náo nhiệt.”

Tiêu Vận Trạch liếc mắt một cái thấu : “Ngươi cũng hóng chuyện náo nhiệt ư?”

Chu Tước giật , đầu lắc như trống bỏi: “Gia, ạ.”

“Nghỉ ngơi , sáng sớm mai , gọi cả ba họ theo.” Nói xong, Tiêu Vận Trạch liền đẩy cửa phòng.

Một câu , khiến Chu Tước sững tại chỗ.

Gia đồng ý ư?

Gia đồng ý !

Chu Tước hồn, phi nhanh ngoài tìm Thanh Long và những khác.

Thanh Long và Huyền Vũ khi thành nhiệm vụ Gia giao phó trở về, còn nghỉ ngơi tử tế, ngày mai thể thư giãn một chút!

Ngày hôm , Tiêu Vận Trạch cùng năm chủ tớ sớm thúc ngựa xuất phát.

Tiêu Vận Trạch chọn Lý Huyện, nơi xa hơn một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-43.html.]

So với Hoài Huyện, Lý Huyện là huyện sản xuất lương thực lớn, phú túc hơn một chút.

Tiết Trung Thu, cũng chọn một món quà cho Tống cô nương.

Gần trưa, họ thành Lý Huyện.

Tiêu Vận Trạch để mấy họ tự do du ngoạn, chỉ giữ Thanh Long theo.

Trong thành náo nhiệt, thành mấy bước thấy đủ loại tiếng rao.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Cà rốt, cà rốt, bán cà rốt đây!”

“Cà rốt củ lớn, củ lớn. Mau đến mà xem qua một chút!”

Cà rốt? Lương thực mà Tống cô nương ban cho.

Tiêu Vận Trạch tiếng liền bước gần, chỉ thấy một sạp hàng bày nhiều cà rốt, bùn đất đó đều rửa sạch.

Cả củ màu cam, kích thước đều lớn.

Tiêu Vận Trạch quan sát một lúc, xung quanh đến đông, ít dừng xem nhưng chẳng ai mua.

Tiêu Vận Trạch liếc mắt hiệu cho Thanh Long.

Thanh Long lập tức hiểu ý, đến sạp hàng: “Lão bản, ngươi bày thứ gì đây? Sao từng thấy bao giờ ? Thật là hiếm lạ.”

Lão bản bán cà rốt là Mai thôn, lập tức nhận Thanh Long, từng phát t.h.u.ố.c ở cửa Mai thôn.

Lão bản cũng là một tinh tường, tỏ vẻ quen Thanh Long, ngược cầm một củ cà rốt lên, tủm tỉm : “Tiểu , đây là cà rốt, thể xào, hấp, luộc, thể thái miếng, thái sợi, thái lát, hương vị thanh ngọt giòn mát, kiểu gì cũng ngon. Chi bằng gọt vỏ cho ngươi xem thử nhé?”

Thanh Long cũng phối hợp: “Được thôi, ngươi gọt để xem.”

Người vây xem càng ngày càng đông, lão bản động tác nhanh, vài đường gọt xong vỏ cà rốt, thái một miếng nhỏ đưa cho Thanh Long: “Tiểu ngươi nếm thử, vật cũng thể ăn sống.”

Thanh Long đón lấy bỏ miệng nhai vài cái, đó kinh ngạc gật đầu: “Ngon quá, quả nhiên ngọt giòn mát! Lão bản, lấy cho một cân!”

“Ấy! Được ngay!”

Thấy , đám đông vây xem cũng nhao nhao nếm thử cà rốt, lão bản lượt chia cho từng , củ cà rốt tay nhanh thái hết.

“Trên đời loại thức ăn , từ tới nay từng thấy? Lão bản, cho một cân mang về cho nhi tử nếm thử!”

“Lão bản, cho hai cân! Lấy ngay bây giờ!”

“Ta cũng một cân!”

Tiêu Vận Trạch xa, sạp hàng bán cà rốt ngày càng náo nhiệt, trong lòng vô cùng an ủi.

Đem sản vật lương thực của Phong Huyện vận chuyển đến các châu huyện khác để buôn bán, lẽ thật sự là một lựa chọn tồi?

Không lâu , Tiêu Vận Trạch bước một tiệm trang sức, bên trong đủ loại trang sức bày biện la liệt.

Đi dạo một lúc, cầm lên một cây trâm vàng.

Chế tác tinh xảo, màu sắc tươi tắn, Tống cô nương đeo chắc hẳn sẽ .

Đang chuẩn thanh toán, nhớ dường như từng thấy Tống cô nương búi tóc.

Tiêu Vận Trạch quanh quẩn trong tiệm một lúc, là chọn thêm một chiếc vòng tay?

Thấy một chiếc vòng tay trắng ngần trong suốt, phẩm tướng , Tiêu Vận Trạch định tiến lên cầm lấy, trong tiệm liền vang lên tiếng vật nặng rơi xuống đất, xen lẫn vài tiếng kêu rên.

Thanh Long lập tức cầm kiếm bên cạnh Tiêu Vận Trạch: “Gia.”

Tiêu Vận Trạch ngăn hiệu gì.

Chỉ thấy chưởng quỹ vẻ mặt hoảng sợ, thèm trông nom tiệm, cất bước chạy thẳng nội thất.

 

Loading...