Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:37:17
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ha ha ha, nha đầu ngốc.” Lý Kim Tường , “Giới thiệu một chút, vị là Lục Chu, cũng là bạn mở đấu giá của .”
“Tiểu Lục , nha đầu chính là dẫn ngươi gặp hôm nay, các ngươi là trẻ tuổi, hãy quen với .”
“Lý , và Tống tiểu thư quen .”
Lần đến lượt Lý Kim Tường kinh ngạc, “Ôi, hóa hai đứa quen từ sớm , ha ha ha ha, thì còn gì hơn. Nào nào, đều xuống gọi món .”
Một bữa cơm, ba trò chuyện nhiều chuyện, ăn uống vui vẻ.
Cũng chính lúc , Tống Thính Vãn mới , Lý Kim Tường là một giám định sư và phục chế sư di vật nổi tiếng trong ngành!
Là một đại lão mà trong giới gặp đều tôn xưng một tiếng “Lý ”!
Chẳng trách ông ở một thành phố hạng ba, hạng tư như Tứ Phương Thị mở cửa tiệm đồ cổ, nhưng dòng tiền mặt khổng lồ như , mỗi thu mua đồ từ chỗ nàng đều trực tiếp chuyển khoản.
Trong tiệm ông đặt nhiều món bảo vật quý hiếm như , kính lúp và kính mắt đều nạm vàng, là gia sản hậu hĩnh, thậm chí còn ít bạn bè danh thấy lợi hại.
Tống Thính Vãn từng đoán ông hẳn là một khá lợi hại.
ngờ lợi hại đến thế!
Mở một buổi đấu giá, ngay cả đại lão như Lý Kim Tường cũng sẵn lòng mang một phần bảo vật để ủng hộ, hẳn là phận của Lục Chu cũng đơn giản như vẻ bề ngoài.
Trong ấn tượng của nàng, Lục Chu thực sự giỏi kinh doanh, các hoạt động kinh doanh trướng đều liên quan đến nhiều ngành nghề khác , sẽ bỏ qua bất kỳ cơ hội nào, chỉ là ngờ ngay cả đấu giá đồ cổ cũng am hiểu.
Lục Chu là ông chủ của Siêu thị Đa Phúc, mà Siêu thị Đa Phúc là một chuỗi siêu thị, các cửa hàng trải rộng khắp nhiều tỉnh, lịch sử hai mươi năm.
Vào lúc đó Lục Chu vẫn còn là một đứa trẻ, nên đây hẳn là sản nghiệp của gia đình .
Trước đây khi sống ở Tống gia, bên cạnh nàng thiếu những thiếu gia nhà giàu đời thứ hai, thứ ba như , đa bọn họ đều cầm tiền tiêu vặt trong nhà để ăn chơi hưởng thụ, nàng từng thấy thiếu gia nhà giàu nào như Lục Chu, giàu nỗ lực đến .
Sau bữa cơm, Tống Thính Vãn lượt lấy những thứ trong ba lô leo núi .
Lục Chu càng , ý trong mắt càng sâu, cũng càng kinh ngạc.
“Không ngờ Tống tiểu thư là một nhà sưu tầm lớn như ?”
Tiếp đó, hai định giá sơ bộ những món đồ Tống Thính Vãn mang đến, đa đều giá trị nhỏ. Tống Thính Vãn xong hài lòng, dù nàng hiện tại đang lúc thiếu tiền!
Chẳng bao lâu , Lục Chu việc nên rời , còn mang theo những món đồ cổ .
Lục Chu , Lý Kim Tường liền mang vẻ mặt thần bí Tống Thính Vãn, “Nha đầu, con tò mò thỏi mực rốt cuộc bán bao nhiêu ?”
Vừa lời , Tống Thính Vãn lập tức hứng khởi, “Lý gia gia, đừng úp mở nữa, rốt cuộc là bán bao nhiêu ạ?”
Lý Kim Tường ha ha phá lớn, lấy điện thoại di động chuyển khoản ngay tại chỗ, “Nha đầu, xem con nhận , chuyển cho con .”
Nghe , Tống Thính Vãn lấy điện thoại di động kiểm tra dư tài khoản ngân hàng, chờ một lát liền thấy thông báo tiền tài khoản.
Thế nhưng......
Sao bắt đầu bằng 2 chứ!
Một dãy dài khiến nàng hoa cả mắt.
Trước đây nàng tính qua, theo giá 3 vạn một gram, thỏi mực nặng 492 gram, thế nào cũng bắt đầu bằng 1.
Tống Thính Vãn vô cùng ngạc nhiên, “Lý gia gia, đây là......”
“Ha ha ha ha.” Lý Kim Tường vuốt râu, “Hôm đó mang thỏi mực cho bằng hữu xem, tự định giá. Vật của hai ngàn năm đó, cho rằng nếu trả 4 vạn 2 một gram thì chủ nhân thỏi mực mới thiệt.”
4 vạn 2 một gram......
492 gram chính là......
Thật nhiều 0!
Hơn hai ngàn vạn!
Ngay cả Tống Thính Vãn, quen với những giao dịch lớn như , cũng khỏi chấn động.
Dù đó cũng chỉ là một khối mực đến một cân, mà thể bán giá cao đến thế!
Giá trị còn cao hơn bất kỳ thứ gì nàng từng bán đây!
Phong Huyện, Trần Gia thôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-32.html.]
“Nương , đại phu ca ca hôm qua hôm nay đến?”
Trần thị đang chuẩn công việc ôn cứu đó, liền , “Tiểu Vân, hôm qua đó là đại phu ca ca gì , đó là Thái tử Điện hạ, gặp hành lễ, gọi là Thái tử Điện hạ ?”
“ nương , bọn họ Thái tử Điện hạ phế , vì còn gọi là Thái tử Điện hạ?”
Trần thị đành dừng động tác trong tay, bất đắc dĩ đứa trẻ giường, “Nương hỏi con, khi ôn dịch hoành hành, là ai cứu con?”
Hạ chi của Tiểu Vân vẫn thể cử động, nhưng trông tinh thần khá hơn hôm qua nhiều, “Là Thái tử Điện hạ.”
“Khi trong nhà lương thực nước, là ai cho con cơm ăn nước uống?”
“Là Thái tử Điện hạ và Thần Nữ.”
Trần thị hai tay chống eo, “Vậy thì nương hỏi con, khi hạn hán liên tục khiến đất đai trồng lương thực, là ai giải quyết vấn đề, để cha con, để trong thôn, đều thể tiếp tục xuống đồng trồng lương thực?”
“Vẫn là Thái tử Điện hạ và Thần Nữ.”
Trần thị đến giường, xoa đầu con trai, “Vậy con vì đều để ý Thái tử Điện hạ phế chứ? Bởi vì trong lòng , Thái tử Điện hạ chính là Thái tử Điện hạ, xứng đáng bách tính tôn xưng một tiếng Thái tử Điện hạ, cứu mạng chúng đó.”
Tiểu Vân cố gắng nâng mí mắt nương , vì suy yếu, năng chậm rãi, “Tiểu Vân hiểu . Vậy nương , Thái tử Điện hạ còn sẽ đến thăm Tiểu Vân ?”
“Tiểu Vân ngoan, hảo hảo chữa bệnh, Thái tử Điện hạ nhiều việc , thời gian đến thăm con . Chờ con khỏi bệnh, nương sẽ dẫn con tìm Thái tử Điện hạ tạ ơn ?”
Lời dứt, ngoài cửa liền vang lên tiếng gõ.
Trần thị cất cao giọng, “Ai đó?”
“Tiểu Vân khá hơn chút nào ?”
Nghe thấy tiếng , Trần thị lập tức dậy ngoài.
“Thái tử Điện hạ.”
Tiêu Vận Trạch nhàn nhạt đáp một tiếng, “Ừm, thể Tiểu Vân chuyển biến hơn ?”
Trần thị thở dài một , “Tinh thần thì khá hơn hôm qua nhiều, chỉ là hai chân vẫn cử động .”
“Vào xem thử.”
Trần thị vui mừng, vội vàng dẫn trong, “Ôi ! Thái tử Điện hạ mời !”
Người giường thấy Tiêu Vận Trạch, mắt liền sáng lên, đó bắt đầu vặn vẹo giãy giụa dậy.
Trần thị thương con, vội chạy lên ấn giữ nó, “Con động gì? Đừng động.”
“ nương Thái tử Điện hạ là ân nhân cứu mạng, thấy Thái tử Điện hạ hành lễ.”
Thấy , Tiêu Vận Trạch đến gần hơn, “Vô ngại, con cứ hảo hảo chữa bệnh. Hôm nay cảm thấy khá hơn chút nào ?”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
“Ừm, khá hơn .”
Thấy Tiểu Vân cứ chằm chằm tay , trái , Tiêu Vận Trạch nghi hoặc, “Tiểu Vân đang tìm thứ gì đó ?”
Nghe , Tiểu Vân mong đợi , ngoan ngoãn hiếu kỳ, “Thái tử Điện hạ, hôm qua mang đến món đồ mới lạ , là thể cứu Tiểu Vân, hôm nay vì mang theo?”
Tiêu Vận Trạch bật , quả nhiên đồ của Tống cô nương tùy tiện lấy món nào cũng vô cùng thu hút.
“Tiểu Vân hảo hảo chữa bệnh, hảo hảo ăn cơm, nếu khỏi bệnh , sẽ thời gian mang đến cho con xem, thế nào?”
Sắc mặt Tiểu Vân vẻ hồng hào hơn chút, “Thật ?”
“Thật .”
Tiêu Vận Trạch Trần thị ôn cứu cho Tiểu Vân một lát liền dẫn Chu Tước rời , chỉ cảm thấy phương pháp của Tống cô nương quả thật độc đáo.
Vừa về đến huyện nha, liền thấy Bạch Hổ ở ngay cổng lớn.
“Gia!”
Tiêu Vận Trạch gật đầu, “Vào trong .”
Phía , Chu Tước nhẹ nhàng huých vai Bạch Hổ, đến đáng đ.á.n.h đòn, “Tiểu Hổ Hổ, thời gian ngươi ở đây, Thần y cô nương ban cho Phong Huyện nhiều nhiều điều mới lạ, lát nữa ca ca sẽ dẫn ngươi mở mang tầm mắt.”
Đổi là sự im lặng của Bạch Hổ......