Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 209
Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:36:16
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chàng gì cơ?" Tống Thính Vãn suýt chút nữa đ.á.n.h rơi cả đôi đũa: "Bạch Chỉ b.a.o n.u.ô.i ư?"
Tiêu Vận Trạch đặt đũa xuống, chút hiểu: "Bao nuôi là ý gì?"
Tống Thính Vãn chớp mắt: "Chàng Bạch Chỉ cho tiền đúng ?"
Tiêu Vận Trạch gật đầu: " nhận."
Tống Thính Vãn hỏi: "Chàng Bạch Chỉ mời đến khách sạn ?"
Tiêu Vận Trạch gật đầu: "Phải, nhưng ."
"Vãn Vãn, khách sạn là nơi nào?"
"Ta , hôm khi phim gặp nàng , nàng dường như tức giận."
Tống Thính Vãn: "......"
Chàng , Bạch Chỉ đương nhiên tức giận chứ!
Dù ý nàng quy tắc ngầm với rõ ràng.
mà, nhưng mà Bạch Chỉ chẳng phu quân !!!
Tống Thính Vãn quả thực tam quan tan vỡ!
Trước đây nàng còn khá thích xem phim của Bạch Chỉ đó chứ...
"Vãn Vãn?" Tiêu Vận Trạch khẽ nhíu mày: "Ta nên ?"
Trong đầu Tống Thính Vãn bỗng nhiên vang lên tiếng "ong", vội vàng : "Không! Chàng !"
"Không thể !"
"Chàng nhớ kỹ, khách sạn là một nơi , nếu chuyện tương tự xảy , khách sạn tuyệt đối !"
Tiêu Vận Trạch tuy mà mơ hồ khó hiểu, nhưng những gì Vãn Vãn chắc chắn là đúng.
Thế là về câu hỏi ban đầu: "Vãn Vãn, b.a.o n.u.ô.i là ý gì?"
Tống Thính Vãn: "......"
Nàng nên giải thích với thế nào đây?
Nghĩ nghĩ, Tống Thính Vãn thẳng mắt , kiên định : "Nàng tìm ngoại thất."
Tiêu Vận Trạch kinh hãi!
Ngoại thất!
Chàng đường đường là Thái tử thể ngoại thất cho khác!
Thấy Tống Thính Vãn vẻ mặt nghiêm túc, Tiêu Vận Trạch lập tức bày tỏ lập trường: "Vãn Vãn, từ chối , ."
"Ta thể ngoại thất, càng thể ngoại thất của khác!"
Tống Thính Vãn hai tay đặt vai , lời nào.
Bốn mắt .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Một giây, hai giây...
"Phụt ——"
Tống Thính Vãn cuối cùng cũng nhịn bật .
Càng càng phóng túng.
Đây là đầu tiên nàng thấy Tiêu Vận Trạch dáng vẻ sốt ruột giải thích như .
Đây chính là d.ụ.c vọng cầu sinh của nam nhân ư?
Ngay cả đương triều Thái tử cũng thoát .
Tâm trạng Tống Thính Vãn giờ đây cực kỳ , cầm một miếng bánh hấp thủy tinh đưa đến bên miệng : "Thử xem, hương vị cũng tệ."
Tiêu Vận Trạch vốn dĩ chút căng thẳng, nhưng khi thấy phản ứng của Vãn Vãn như , ngược đều thả lỏng, bất đắc dĩ lắc đầu , nương theo tay nàng c.ắ.n xuống miếng bánh trong suốt.
Tống Thính Vãn tủm tỉm: "Thế nào, ngon ?"
Tiêu Vận Trạch cũng cầm một miếng bánh ngọt đút cho nàng.
Tống Thính Vãn khẽ c.ắ.n lấy.
Không khí bàn ăn vô cùng .
Khiến Lục Dạng và Hồng Đậu một bên đều đến đỏ mắt, lặng lẽ lui xuống.
Ngoài phòng, hai bọn họ và Chu Tước tụ tập cùng chuẩn ăn bữa cơm đoàn viên thuộc về .
Lục Dạng dẫn đầu mở lời: "Hồng Đậu, ngươi thấy , tiểu thư thật sự hạnh phúc, Thái tử điện hạ đối với tiểu thư nhà chúng cũng quá , mà ."
Hồng Đậu còn lên tiếng, Chu Tước ngược nhịn : "Tiểu Lục, đây chẳng là chuyện , ngươi cái gì chứ?"
Lục Dạng lườm một cái: "Ngươi hiểu cái gì!"
Chu Tước kiêu ngạo khoanh hai tay ôm trường kiếm: "Ta là hiểu, dù chỉ , gia chủ nhà và thần nữ tình cảm như , chỉ vui mừng mà thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-209.html.]
Nói đoạn, Chu Tước lén lút liếc nàng một cái: "Ta thì sẽ sụt sùi ."
Đáp , chỉ bóng lưng Lục Dạng càng lúc càng nhanh...
"Xùy —— Bùm!"
"Xùy xùy —— Bùm bùm ——"
Mấy tiếng vang lớn kỳ lạ, khiến nhà nhà bách tính đều đẩy cửa sổ xem, rốt cuộc xảy chuyện gì.
"Mẫu ! Mẫu !"
"Mẫu mau , bên ngoài là gì kìa!"
Trần thị đang gói bánh sủi cảo trong bếp, thấy tiếng vang lớn bên ngoài cùng tiếng gọi của con trai, vội vàng bỏ công việc đang , nhanh chóng chạy ngoài.
"Có chuyện gì Tiểu Vân!"
Ngoài bếp, Tiểu Vân híp mắt, đôi mắt to tròn long lanh, tràn đầy hiếu kỳ, một tay chỉ lên trời: "Mẫu , xem trời là gì kìa!"
Trần thị tiếng ngẩng đầu.
khoảnh khắc thấy cảnh tượng trung, nàng suýt chút nữa rớt quai hàm, lập tức năng lộn xộn: "Cái... cái ..."
"Ta mà từng thấy vật gì đến thế ..."
Lúc , trượng phu của Trần thị cũng nhanh chóng chạy đến bên hai con nàng , vẻ mặt đầy bất ngờ: "Nương tử của con , nàng thấy thứ trời ? Đẹp quá mất!"
Đêm ba mươi Tết, trượng phu của Trần thị một tay ôm con, một tay ôm nàng.
Gia đình ba cứ thế trong sân, tủm tỉm ngắm kỳ cảnh trời.
Trong thành, những gia đình như Trần thị đến hàng ngàn hàng vạn.
Ngay cả những gia đình bình thường hòa thuận lắm, lúc cũng bỏ sự vui, ăn thức ăn uống rượu, ngắm bầu trời rực rỡ .
Tất cả đều vững tin:
Năm , nhất định sẽ ngày càng hơn!
Bên , Tống Thính Vãn đang cùng Tiêu Vận Trạch quấn chăn dày.
Dưới chính là nóc nhà.
Đây là đầu tiên nàng mái nhà.
Nhìn xuống từ cao, vẫn chút sợ hãi.
Tống Thính Vãn dám cử động lung tung, an tĩnh rúc lòng Tiêu Vận Trạch, thưởng thức pháo hoa rực rỡ trời đêm nở rộ vì nàng.
“Đây là điều bất ngờ tặng .”
Câu trần thuật, câu hỏi.
Nàng đây là Tiêu Vận Trạch chuẩn cho nàng.
Đại Khánh đến t.h.u.ố.c s.ú.n.g còn , gì đến pháo hoa.
Tiêu Vận Trạch đáp dứt khoát, “Nàng thích ?”
Tống Thính Vãn đáp lời, khóe môi treo nụ hạnh phúc, kiêu ngạo ngẩng đầu, tiếp tục thưởng thức sự lãng mạn , vì nàng mà nở rộ.
Đêm đó, rèm châu buông xuống, là một đêm triền miên.
Mỗi khi đến lúc thăng hoa nhất, Tiêu Vận Trạch đều chậm , ghé sát tai nàng khẽ thở nóng, “Vãn Vãn, pháo hoa, nàng thích ?”
Sáng hôm , Tống Thính Vãn vẫn ngủ đến khi mặt trời lên cao ba sào.
Khi tỉnh dậy, Lục Dạng ở trong phòng chờ sẵn.
“Tiểu thư, tỉnh ạ?”
Nhận thấy chiếc đĩa tay nàng, Tống Thính Vãn dụi dụi đôi mắt còn đang mơ màng, nghi hoặc hỏi: “Ngươi cầm gì tay thế?”
Lục Dạng vội vàng tiến lên vài bước, “Tiểu thư, đây là Ngũ Tân Bàn.”
“Ngũ Tân Bàn?” Tống Thính Vãn hiểu, “Đó là thứ gì? Lại còn mùi vị lạ lùng.”
Lục Dạng: “Tiểu thư, theo phong tục của Đại Khánh, sáng mùng một Tết đều ăn một đĩa Ngũ Tân thái.”
“Chính là đại tỏi, tiểu tỏi, hẹ, cải dầu, cùng với rau mùi.”
Tống Thính Vãn: “......”
Nàng ghét đại tỏi...
“Mọi đều ăn món ?”
Lục Dạng: “Tiểu thư, Ngũ Tân thái thể hoạt động ngũ tạng, ý nghĩa cầu mong thể khỏe mạnh.”
Tống Thính Vãn nhướng mày, “Ngươi và Hồng Đậu cũng ăn ?”
Lục Dạng lắc đầu, “Những thứ mang ý nghĩa cát tường thế chỉ chủ tử mới dùng, nô tỳ dám ăn.”
Nghe , Tống Thính Vãn xuống giường đến bên cạnh nàng, khẽ vỗ nhẹ lên vai nàng nhỏ bé, từ từ mỉm , “Vậy thì đĩa Ngũ Tân thái , ngươi và Hồng Đậu cùng ăn .”
“Hai ngươi nhất định luôn khỏe mạnh, bệnh tật, tai ương.”