Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 204

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:36:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới sự chỉ đạo của đạo diễn, nhiệm vụ phim của Tiêu Vận Trạch thành thuận lợi.

Nghe những lời khen ngợi từ xung quanh, Tống Thính Vãn chút khó tin.

Nàng ngờ Tiêu Vận Trạch diễn đến !

Rõ ràng chỉ là một vai phụ bạc mệnh với vài câu thoại, nhưng y diễn khí thế của nhân vật chính.

Khoảnh khắc , y dường như chính là thái tử trong kịch bản.

Khóe mắt đạo diễn Trịnh đều đến nhăn , dậy vỗ vai Tiêu Vận Trạch, vô cùng hài lòng gật đầu, “Tiểu Tiêu .”

Tiêu Vận Trạch dấu vết tránh , “Đạo diễn Trịnh.”

Đạo diễn Trịnh tủm tỉm, “Tiểu Tiêu, thiên phú tồi, tiếp tục cố gắng nhé.”

Tiêu Vận Trạch khom lưng, chỉ lãnh đạm gật đầu.

Tống Thính Vãn vệ sinh một lát, Tiêu Vận Trạch y phục.

“Sao tẩy trang và gỡ tóc luôn ?”

Tiêu Vận Trạch khẽ lắc đầu, “Về nhà , rườm rà quá.”

Tống Thính Vãn chợt hiểu , tẩy trang thì rửa mặt, tóc xịt keo cũng gội.

Ở đây để khác , cứ luôn chạm đầu và mặt y, y quen.

Tống Thính Vãn nhẹ, “Vậy về nhà, sẽ gội cho .”

Điều hòa trong nhà bật cao.

Điều hòa nóng ba mươi độ, khiến cả căn phòng trở nên ấm áp.

Tiêu Vận Trạch một bộ đồ ngủ, lười biếng bàn trang điểm.

Tống Thính Vãn đang dùng khăn lau tóc cho y.

“Chàng buồn chán , cho xem vài video ?”

Tiêu Vận Trạch ném ánh mắt nghi hoặc Tống Thính Vãn qua gương.

Tống Thính Vãn: “Hôm nay khi diễn, cho vài video.”

Vừa , Tống Thính Vãn nhẹ nhàng ghé tai y, ánh mắt trêu chọc, “Cũng khá tuấn tú đó, xem ?”

Tiêu Vận Trạch khẽ nhướng mày, “Được.”

Tống Thính Vãn dùng khăn gói tóc y, nhanh chóng xoa hai cái, lấy điện thoại đặt lên giá đỡ mặt y, “Chàng cứ xem , sẽ sấy tóc cho .”

Tiếng máy sấy tóc khá lớn, rõ âm thanh trong video.

trong video, mỗi động tác của Tiêu Vận Trạch đều rõ ràng.

Tiêu Vận Trạch xem một lúc, khóe miệng từ từ nhếch lên.

Quả nhiên khí chất phi phàm, y hài lòng.

Tiêu Vận Trạch tắt điện thoại, yên lặng đó, Vãn Vãn sấy tóc cho .

Lông mày lá liễu, mắt hạnh đào, da thịt trắng ngần như mỡ đông, môi hồng răng trắng.

Ôn nhu và mềm mại như , quả sai.

Y thường cảm thấy thể gặp Vãn Vãn, đó là một duyên phận lớn lao.

Tống Thính Vãn tắt máy sấy tóc, thấy y qua gương thẳng , ánh mắt cháy bỏng.

Mặt nàng bỗng chốc đỏ bừng.

Không là do nhiệt độ điều hòa quá cao, là ánh mắt của y quá nóng.

Tống Thính Vãn khẽ ho hai tiếng che giấu sự xao động trong lòng, “Tóc sấy khô , đói , là gọi đồ ăn bên ngoài nhé?”

Ánh mắt Tiêu Vận Trạch rơi đôi môi đỏ tươi ngừng mấp máy của nàng, nghĩ ngợi gì liền hôn lên.

Mấy ngày nay Tiêu Vận Trạch vẫn ở Tứ Phương.

Tống Thính Vãn ngủ giường, y trải chiếu ngủ đất.

Ban ngày hai bận rộn cái cái , tối đến quây quần bên xem phim truyền hình, chơi trò chơi nhỏ.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Tống Thính Vãn bận rộn xử lý chuyện ăn, Tiêu Vận Trạch thì bận đóng phim, hai ban ngày ít khi ở cùng .

Tối hôm đó, Tống Thính Vãn và Tiêu Vận Trạch cùng t.h.ả.m chơi game.

Tống Thính Vãn một nữa Tiêu Vận Trạch hạ gục…

Nàng tức giận trừng mắt y.

Chơi game cũng nhường nàng một chút!

Nàng thua bao nhiêu !

Đây là đấu đơn đấy!

Buông lỏng một chút thì !

Không đầu óc y bằng gì, dạy y chơi game, đến hai ván thành thạo, thậm chí tốc độ hạ gục nàng ngày càng nhanh!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-204.html.]

Tiêu Vận Trạch thấy nàng bỏ điện thoại xuống, liền dịch gần, “Vãn Vãn còn chơi ?”

“Hay là chơi cái khác? Hay xem TV một lát?”

Tống Thính Vãn khoanh tay ngực, đầu y, “Bên Phong Huyện, đến đó ?”

“Thái tử thường đều đến đó chủ trì đại cục .”

Thấy nàng bộ dạng , Tiêu Vận Trạch còn gì mà hiểu?

Liền tiến sát , ôm cả nàng lòng.

“Ta rời kinh thành, thì cần quản bất cứ chuyện gì, an tâm cùng Vãn Vãn của chúng đón năm mới.”

“Huyện lệnh Phong Huyện tên Lý Thắng, là do đích tiến cử, là một quan .”

“Huống hồ, còn Chu Tước đang theo dõi, sẽ vấn đề gì .”

Thấy Tống Thính Vãn vẫn cứ đầu , Tiêu Vận Trạch đành dùng chiêu “sát thủ”, “Vãn Vãn, mấy hôm nàng mua một trạch viện ở Phong Huyện ?”

“Trạch viện dọn dẹp xong xuôi , ngày mai sẽ dẫn nàng xem, thế nào?”

Tống Thính Vãn quả nhiên đầu y, nghi hoặc : “Thật ? Nhanh sắm sửa xong ?”

Tiêu Vận Trạch nhẹ nhàng gãi mũi nàng, “Tự nhiên là thật, ngày mai sẽ dẫn nàng .”

Vừa , Tiêu Vận Trạch nhét điện thoại tay Tống Thính Vãn, “Vãn Vãn, thêm một ván nữa, sẽ yên động để nàng đánh.”

Tống Thính Vãn: “…”

Càng thêm tức giận.

Sáng sớm ngày hôm , Tống Thính Vãn liền đến “Mặc Sắc Sinh Hương” để đàm phán chuyện ăn.

Tiêu Vận Trạch phim xong, thù lao cũng thanh toán.

Lúc đang ở bên ngoài chọn quà cho Tống Thính Vãn.

Đây là đầu tiên y một ngoài.

Gió lạnh rít gào, Tiêu Vận Trạch nghĩ nghĩ định bắt taxi .

Vãn Vãn đúng là mua cho y một chiếc điện thoại, cũng lắp sim, nhưng y tạm thời vẫn cách dùng điện thoại để gọi taxi.

Tiêu Vận Trạch bên đường, từng chiếc xe chạy qua.

Cuối cùng, một chiếc xe màu xanh lam quen thuộc chạy tới.

Trên nóc xe còn một tấm bảng chữ.

Tiêu Vận Trạch nhúc nhích chân, học theo dáng vẻ khác bắt taxi trong ký ức, vươn tay chặn xe .

Tài xế nhiệt tình, “Chàng trai trẻ, ?”

Tiêu Vận Trạch thắt dây an báo một địa danh.

Y và Vãn Vãn đây khi xem phim ngang qua một cửa hàng ở đó.

Tiêu Vận Trạch đến đó mua một món đồ.

Ban đầu y định mua một bộ quần áo mới quà Tết cho Vãn Vãn.

mấy hôm khi đóng phim, thái độ công khai của Vãn Vãn cho y một sự gợi mở.

Y nghĩ, y để Vãn Vãn cho y một danh phận.

Một kim điếm nọ.

Tiêu Vận Trạch bước chân , ánh mắt của mấy nhân viên bán hàng liền dán chặt theo y.

Một nhân viên bán hàng dáng cao ráo, mặc đồng phục kim điếm tươi tới, “Vị , xin hỏi ngài nhẫn, dây chuyền, vòng tay, là gì khác ạ?”

Tiêu Vận Trạch ngắn gọn, “Mang chiếc nhẫn vàng quý giá nhất của tiệm các ngươi.”

Mắt Vương Hải Mi trừng lớn!

Vị khách ngoài cửa tiệm, mấy cô chú ý tới .

Họ đều cảm thấy y siêu cấp vô địch tuấn tú!

Hơn nữa còn khí chất!

Không ngờ y chỉ tuấn tú, mà còn tiền!

Vừa chiếc nhẫn quý giá nhất!

Vương Hải Mi nuốt nước miếng, đáp một tiếng “Xin đợi một chút”.

Sau đó vội vàng gọi đồng nghiệp cùng giúp đỡ.

Kim điếm mở ở trung tâm thương mại cao cấp nhất Tứ Phương, những đến đây mua sắm đều là những kẻ phi phú tức quý.

Những nhân viên bán hàng ở đây cũng đều là những tinh ranh, tình hình liền đây là một đơn hàng lớn.

Đồng nghiệp thì rót nước, thì tìm sản phẩm, ai nấy đều bận rộn một cách trật tự.

Tiêu Vận Trạch quen khác hầu hạ như , thuận theo tự nhiên xuống ghế sofa, chờ đợi họ mang những món đồ đến.

 

Loading...