Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 196

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:36:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiểu thư, những thứ đều mang theo."

"Cả cái lò sưởi tay cũng mang theo, đường xa lạnh lẽo, cứ dặn Chu Tước lõi than thường xuyên cho tiểu thư, ấm áp hơn chút."

"Bộ y phục chất liệu cực , tiểu thư thường ngày thích mặc nhất, cũng mang theo."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Tống Thính Vãn cuộn chiếc sập êm ái, đắp chăn, Hồng Đậu và Lục Dạng bận rộn thu dọn đồ đạc cho , trong lòng chút bâng khuâng.

hai tháng, cũng nảy sinh tình cảm ...

Haiz.

Lục Dạng nhét thêm một cái hộp hành lý của Tống Thính Vãn.

Tống Thính Vãn gọi nàng , "Lục Dạng, cái hộp là gì ?"

Lục Dạng: "Tiểu thư, trong hộp đựng bánh hoa mai, đường sá lạnh lẽo, tiểu thư mang theo ăn đường, đỡ thèm."

Tống Thính Vãn chỉ chiếc ba lô lớn mặt đất bên cạnh, "Vậy thì đặt trong đó , lấy cũng tiện hơn."

Lục Dạng: "Vâng, tiểu thư."

Tống Thính Vãn cầm mấy hạt kiên quả bàn ăn, giữa đôi lông mày vương vấn nỗi ưu sầu.

Sau khi nàng , cũng hai họ sẽ sống cuộc đời .

Sau khi quyết định rời , nàng từng hỏi Mộc Trung quản sự.

Đại ý Mộc Trung rằng, ông già , Thái tử điện hạ quá nhiều việc bận rộn.

Chờ Mộc Trung qua đời, Tần phủ sẽ ai trông coi, hạ nhân trong phủ cơ bản sẽ bán .

Tống Thính Vãn tuy hỏi, nhưng hai tháng qua, từ những chi tiết nhỏ nhặt cũng thể thấy, Lục Dạng và Hồng Đậu đây sống tay khác hề .

tình cờ, nàng còn thấy tay Lục Dạng ít vết sẹo cũ.

Một đĩa kiên quả bàn ăn sạch, Tống Thính Vãn cuối cùng cũng hạ quyết tâm mở lời.

"Các ngươi, cùng ?"

Lời thốt , trong phòng lập tức trở nên tĩnh lặng.

Hồng Đậu và Lục Dạng đều ngừng công việc đang , chớp mắt Tống Thính Vãn sập.

Tống Thính Vãn xoa xoa vụn thức ăn tay, "Không ?"

Lục Dạng và Hồng Đậu liếc , nuốt một ngụm nước bọt, "Tiểu... tiểu thư, thật sự ?"

Tống Thính Vãn mỉm , "Đương nhiên, chỉ cần các ngươi bằng lòng, sẽ mang các ngươi theo."

" nơi là một vùng hẻo lánh ở Đại Khánh, nơi đó phồn hoa như Kinh thành, khác xa Kinh thành."

"Các ngươi cứ suy nghĩ kỹ với , sáng mai mới khởi hành, vẫn kịp."

Khóe mắt Hồng Đậu ngấn lệ, nước mắt sắp trào .

Nàng cũng chẳng màng gì khác, lập tức quỳ xuống dập đầu, "Tiểu thư! Chỉ cần tiểu thư chê, Hồng Đậu nguyện mãi mãi ở bên cạnh hầu hạ tiểu thư!"

Trên mặt Lục Dạng thì kích động vô cùng, vui vẻ rõ rệt, cũng theo Hồng Đậu quỳ xuống.

"Lục Dạng cũng nguyện mãi mãi ở bên cạnh hầu hạ tiểu thư!"

"Không sánh với sự phồn hoa của Kinh thành thì , nô tỳ chỉ cần thể ở bên cạnh hầu hạ tiểu thư, những thứ khác đều màng!"

Tống Thính Vãn nghĩ ngợi một chút, chọn một cách nghiêm trọng nhất, "Chuyến , cả đời cũng chắc sẽ trở Kinh thành nữa, các ngươi nghĩ kỹ cùng ?"

"Rời khỏi Kinh thành thì thể hối hận nữa ."

Hồng Đậu và Lục Dạng đồng thanh : "Nô tỳ nguyện ý theo tiểu thư!"

Trong lòng Tống Thính Vãn ấm áp, "Tốt, các ngươi cũng thu dọn đồ đạc của , đừng để quên thứ gì."

"Sáng sớm mai chúng sẽ khởi hành!"

"Vâng, tiểu thư!"

Toàn bộ khí trong phòng, từ nỗi buồn lưu luyến ban đầu chuyển thành vẻ hân hoan rạng rỡ.

Không còn sự sầu muộn của ly biệt.

Chỉ còn sự phấn khởi và kích động khi cùng lên đường.

Sáng hôm , trời còn sáng, bên ngoài Tần phủ đỗ sẵn mấy chiếc xe tải.

Hạ nhân trong phủ đang chất hành lý lên xe.

Tống Thính Vãn ở cổng phủ chờ Tiêu Vận Trạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-196.html.]

Tối qua Tiêu Vận Trạch về muộn, vội vàng ăn một bát cơm nhanh chóng đến Hình Bộ.

Nói là vẫn còn một chút việc cuối cùng xử lý xong.

Tống Thính Vãn cũng hỏi là chuyện gì.

Trong lòng nàng, bất kể chuyện gì, Tiêu Vận Trạch đều thể xử lý thỏa.

"Thần nữ, nhà bếp một ít điểm tâm sáng, cháo ạ." Mộc Trung bước tới, "Điện hạ vẫn về, ngài dùng chút gì ạ?"

Tống Thính Vãn lắc đầu, "Ta đói lắm."

Chợt nhớ điều gì, Tống Thính Vãn : "Đem một bát cháo đến đây , thêm hai muỗng đường, lát nữa Thái tử về thì để uống một chút."

"Vâng."

"Tiểu thư, chuyến , Chu Tước sứ cũng sẽ cùng ?"

Tống Thính Vãn chút kinh ngạc Lục Dạng, "Sao hỏi về chuyện ?"

Ánh mắt Lục Dạng trong trẻo nhưng mang theo chút dè dặt, "Nếu Chu Tước sứ cùng , nô tỳ thể tách , chung một xe với ?"

Tống Thính Vãn quá ngạc nhiên, "Thấy Chu Tước nhiều quá ?"

Lục Dạng vội vàng lắc đầu, "Nô tỳ dám, chỉ là... chỉ là..."

"Chỉ là gì, tiểu— Lục—"

Giọng Chu Tước cố ý hạ thấp từ phía vọng đến, dọa Lục Dạng run rẩy, dám thêm lời nào.

Chu Tước bước đến mặt Tống Thính Vãn, "Thần nữ, chủ tử dặn ngài cứ trực tiếp dẫn đội xe ngoài cổng thành, lát nữa sẽ đến thẳng đó."

Tống Thính Vãn: "Hắn vẫn còn ở Hình Bộ ?"

Chu Tước lắc đầu, "Chủ tử từ Hình Bộ đến phủ Vạn Thừa tướng ."

Tống Thính Vãn gật đầu, "Vậy , chờ hành lý chất hết lên xe, chúng sẽ lái ngoài cổng thành."

Lần trở về thực mang theo nhiều đồ đạc, cũng dẫn theo nhiều .

Tống Thính Vãn chỉ mang theo Hồng Đậu và Lục Dạng.

Tiêu Vận Trạch thì chỉ dẫn theo Chu Tước, là ba vệ còn vẫn ở Kinh thành giúp xử lý việc.

Tống Thính Vãn chợt chú ý thấy cửa dừng ba chiếc xe.

"Chu Tước, vì ba chiếc xe?"

Chu Tước chắp tay, "Bẩm Thần nữ, chủ tử dặn Thanh Long đưa đồ, gấp, lái xe nhanh."

"Thanh Long nhận thứ đó, đoán chừng cũng sắp về , lát nữa sẽ lái xe ."

Tống Thính Vãn gật đầu đầy suy tư.

Tiêu Vận Trạch vì để dành thời gian đưa nàng đến Tứ Phương, quả nhiên chuẩn thứ vẹn .

Mọi việc đều sắp xếp thỏa.

Chỉ là mấy vệ việc để bận rộn .

Khi trời tờ mờ sáng, Tống Thính Vãn dẫn bọn họ lái xe ngoài cổng thành.

Tống Thính Vãn lái chiếc Ngũ Lăng màu đen .

Chu Tước lái chiếc xe tải bốn chỗ màu trắng, chở Lục Dạng và Hồng Đậu.

Lục Dạng ghế phụ, mặt mày thẫn thờ lắng Chu Tước thao thao bất tuyệt.

Hồng Đậu thì tâm thái bình thường, Chu Tước đến chỗ thú vị, nàng còn hùa theo vài câu.

Thủ vệ cổng thành dường như dặn dò từ , khi hai chiếc xe qua hề cản trở.

Tống Thính Vãn cầm chắc tay lái, qua khỏi cổng thành, thấy một bóng áo xanh, Tiêu Vận Trạch thẳng tắp ở đó.

Quả nhiên là khí chất hiên ngang.

Tống Thính Vãn lái xe đến mặt dừng , hạ cửa kính xuống, "Lên xe , mang cháo cho ngươi ."

Tống Thính Vãn chở Tiêu Vận Trạch lái phía , Chu Tước chở Lục Dạng và Hồng Đậu sát phía .

Đoàn trong tiết trời còn sáng rõ, lặng lẽ rời , kinh động bất kỳ ai.

Tống Thính Vãn bức tường thành ngày càng nhỏ dần trong gương chiếu hậu, khẽ nở nụ .

Tái kiến, đô thành của cổ quốc xa xôi.

 

Loading...