Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:35:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thính Vãn ở y quán lâu, lâu đến mức y quán đóng cửa mà nàng vẫn rời .

Cả ngày hôm đó, nàng phía màn, lắng đồ Hà Tiểu Tứ và những khác khám bệnh kê đơn cho bệnh nhân.

Nếu nàng phương t.h.u.ố.c nào hơn, nhanh hơn giúp bệnh nhân hồi phục, nàng cũng sẽ kịp thời .

Đương nhiên, nàng cũng học nhiều.

Thuật châm cứu của Thanh Y thể là độc nhất vô nhị.

Không hổ là y học cổ đại, quả thực bác đại tinh thâm.

Nàng tận mắt Thanh Y cầm mấy cây kim bạc nhỏ xíu châm tay bệnh nhân.

Chẳng mấy chốc, cổ tay vốn thể cử động của bệnh nhân kỳ diệu thể xoay chuyển một chút.

Nàng cả đông y lẫn tây y đều học, hơn nữa trường nàng học cũng là đại học trọng điểm.

Thế nhưng ngay cả như , thầy cô của nàng cũng thể việc châm mấy kim liền khiến bàn tay gần như tê liệt thể hoạt động ngay.

Cửa lớn y quán đóng , Liễu Nguyệt trực tiếp phịch xuống, chút hình tượng dài ghế trường kỷ, “Khù…”.

“Mệt quá.”

Thanh Y tháo khẩu trang y tế dùng một xuống, “Cũng tạm , gần đây bệnh cũng nhiều lắm.”

“Đợi đến sang năm xuân sang hạ đến, nhiệt độ tăng cao, mùa giao mùa, lúc đó dễ mắc bệnh, sợ là mấy chúng khám bệnh đến tối mịt mới thể đóng cửa.”

Hà Tiểu Tứ cho là đúng, “Không , thích chữa bệnh cho khác.”

Tống Thính Vãn bật , “Thôi , mấy ngày nay đều vất vả , tối nay Xuân Phong Lâu ăn một bữa nhé? Ta bao.”

Hà Tiểu Tứ hai mắt sáng rực, “Thật ?”

Nhắc đến ăn uống, Liễu Nguyệt cũng nhịn , “Sư phụ, thật sự Xuân Phong Lâu ?”

Tống Thính Vãn : “Ưm hứm.”

Vẻ mặt vui vẻ của Hà Tiểu Tứ gần như tràn ngoài, “Sư phụ!”

“Người là hôm qua với sư sư tỷ Xuân Phong Lâu đến mức nào ! Muốn phát điên lên ! Hôm nay cuối cùng cũng thể !”

Thanh Y bổ sung: “Hôm qua chỉ cần Xuân Phong Lâu là thể miễn phí thưởng thức món ăn trị giá một lạng vàng. Khiến hai đứa nó thèm nhỏ dãi luôn.”

Hà Tiểu Tứ gật đầu lia lịa, “Ông chủ Xuân Phong Lâu hào phóng vung tiền, là để mừng sinh thần Tam công chúa, thật là chi lớn!”

“Thậm chí còn hơn cả chi lớn!”

“Hôm qua đều xếp hàng ở Xuân Phong Lâu, nhưng vẫn nhiều đến y quán của chúng khám bệnh mua thuốc, đợi đến khi chúng đóng cửa, bên ngoài Xuân Phong Lâu vẫn còn xếp hàng dài dằng dặc.”

“Chúng còn kịp xếp hàng thì đóng cửa .” Hà Tiểu Tứ bĩu môi, “Nói là nguyên liệu dùng hết, tiếp đón khách mới .”

Tống Thính Vãn bật , xoa xoa gáy tròn ủm của , “Được , , hôm nay sư phụ mời.”

“Cảm ơn sư phụ!”

“Người chính là sư phụ nhất của Đại Khánh, của thiên hạ!”

Hồng Đậu thấy cảnh tượng hòa thuận vui vẻ , trong lòng ấm áp.

Nhiều ngày trôi qua, tiểu thư cuối cùng cũng tươi tắn trở .

Có lẽ là vì mấy đồ .

Hoặc lẽ, là vì Thái tử điện hạ bình an trở về.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Hôm nay Xuân Phong Lâu vẫn chật kín khách.

47_Tống Thính Vãn cùng đoàn Xuân Phong Lâu báo còn chỗ cũng còn phòng riêng.

Hà Tiểu Tứ suýt nữa thì mắt rưng rưng, “Vậy còn đợi bao lâu mới chỗ?”

Chưởng quầy chỉ góc phòng.

Ở đó nhiều đang vây quanh, vui vẻ trò chuyện.

Chưởng quầy bất lực : “Mấy vị khách quan, những ở góc đó cũng đang đợi chỗ đấy ạ, thật sự xin .”

“Nếu các vị bằng lòng đợi, thì thể đợi một chút.”

Tống Thính Vãn còn gì, Hà Tiểu Tứ sang với vẻ mong chờ, “Sư phụ——”

Tống Thính Vãn ý kiến, xoa xoa đầu , sang chưởng quầy : “Không , thì đợi .”

“Khoan .” Từ xa, một tùy tùng nhanh chóng bước tới.

Tống Thính Vãn nhớ .

Chính là hôm dẫn nàng Xuân Phong Lâu, tùy tùng bên cạnh Bùi Tế.

Tùy tùng chắp tay : “Chủ tử nhà mời lên .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-193.html.]

Tống Thính Vãn chút bất ngờ, “Mời mấy chúng ?”

Tùy tùng gật đầu, “Vâng. Các vị thể theo lên lầu hai.”

Tống Thính Vãn khẽ , “Vậy thì thôi, đỡ xếp hàng.”

48_Mấy đồ đều vẻ mặt kinh ngạc.

Sư phụ của bọn họ mà ở một nơi như Xuân Phong Lâu cũng đặc quyền!

Thật lợi hại!

Không hổ là thần nữ!

49_Ngày thường, ngay cả thế gia quý tộc đến đây cũng đợi phòng riêng trống mới dùng bữa!

Sư phụ của bọn họ đến liền phá lệ !

50_Phía , chưởng quầy cũng vẻ mặt kinh ngạc.

Ngoài Tam công chúa, đây là đầu tiên thấy ông chủ bọn họ dành đặc quyền cho khác.

1_Tống Thính Vãn cùng đoàn theo tùy tùng lên lầu hai một bao sương.

2_Chỗ Tống Thính Vãn nhớ, Diệu Nghi dẫn nàng và Tiêu Vận Trạch đến ăn cơm chính là ở bao sương .

3_Tùy tùng ở cửa, cung kính : “Đây vốn là bao sương cố định của Tam công chúa, chủ tử thấy cô nương đang đợi chỗ ở đại sảnh, liền dặn dẫn cô nương đến đây.”

“Ngoài chủ tử nhà còn dặn dò, món ăn tùy ý gọi, chủ tử nhà mời khách.”

Tống Thính Vãn nhướng mày đáp: “Được, giúp chuyển lời cảm tạ đến chủ tử nhà ngươi.”

Bởi Bùi Tể hào phóng như , nàng cũng chẳng khách khí nữa.

Chắc hẳn cũng đang tạ về chuyện ngày hôm qua.

Tống Thính Vãn đầu , thấy đều ngây , chút rợn .

“Mọi đều xuống , gì, mặt dính rau ?”

Hà Tiểu Tứ vội vàng gật đầu như gà mổ thóc: “Vâng!”

Tống Thính Vãn cũng kéo Hồng Đậu xuống: “Ngươi cũng xuống ăn cùng .”

Hồng Đậu cứng dám : “Tiểu thư, một kẻ nô tỳ thể cùng bàn ăn với chủ tử? Nô tỳ dám.”

Tống Thính Vãn nàng trọng quy củ, nhưng hiếm khi ngoài một , nàng cứ : “Không , chỉ thôi.”

Thanh Y cũng phụ họa: “Hồng Đậu cô nương, ngươi cũng xuống ăn cùng .”

đó đúng đó, đây là Xuân Phong Lâu mà, cơ hội khó !” Hà Tiểu Tứ mắt sáng rỡ.

Dường như đều ý kiến gì về việc Hồng Đậu cùng bàn.

Tống Thính Vãn thấy nàng quả thực khó xử, tư tưởng của nàng ăn sâu bám rễ, bèn ép nữa, chỉ dặn dò họ thêm một bộ bàn ghế nữa.

Má Hồng Đậu đỏ ửng, từ tận đáy lòng : “Đa tạ tiểu thư!”

Tống Thính Vãn an ủi với nàng, : “Các ngươi xem ăn gì thì cứ gọi thoải mái, thích món nào thì gọi món đó, ông chủ mời khách, cần tiết kiệm cho .”

Nghe lời , Hà Tiểu Tứ liền thả bay bổng: “Vậy thì cho một món chiêu bài của Xuân Phong Lâu, món ăn đồn là giá hai lạng vàng đó ạ.”

Nói xong, mong chờ Tống Thính Vãn: “Sư phụ, món ạ?”

Tống Thính Vãn ý kiến: “Vậy hôm nay cứ để ngươi nếm thử món ăn đồn là hai lạng vàng một đĩa đó.”

“Vâng!”

Mấy gọi hết những món ăn, sự đồng ý của Tống Thính Vãn, chút khách khí.

Gọi món xong, Liễu Nguyệt liền ngả ghế: “Nói thì cũng , đây cũng từng đến Xuân Phong Lâu ăn, cũng thấy nhiều xếp hàng chờ đợi lâu như bao giờ.”

“Hơn nữa trời tối , cũng giờ dùng bữa.”

Thanh Y phân tích rành mạch: “Hôm qua chủ quán Xuân Phong Lâu hào phóng vung tiền như rác, khiến địa vị của nó trong lòng tăng thêm một bậc. Những ai hôm qua xếp hàng, hôm nay đến ăn, khi ý nghĩ nảy sinh thì khó dập tắt .”

“Ví dụ như chúng .”

Tống Thính Vãn vô cùng đồng tình.

Đây coi như là một hình thức tiếp thị trá hình, bỏ tiền lớn để quảng cáo rầm rộ.

trong lòng nàng rõ ràng.

Cách của Bùi Tể, mang chút tư duy kinh doanh nào.

Trong một ngày mà tiêu phí chỉ ngàn lượng vàng tiền quảng cáo, thương nhân nào cam lòng?

Hắn đơn thuần là vì Diệu Nghi tích phúc mà thôi.

Thật .

 

Loading...