Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 180
Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:04:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đại điện, chúng nhân thần sắc khác .
Quốc sư với khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, mặt hiển rõ sự nhục nhã.
Đường đường là Quốc sư một nước, sỉ nhục ngay triều đình!
Thậm chí còn y luyện thêm vài năm nữa hãy đến bái nàng sư phụ.
Thật quá ngông cuồng!
Những của Uất Quốc cũng khỏi biến sắc, Đại nhân Quốc sư mà bọn họ tôn thờ như thần linh, Khánh đối xử như !
“Điện hạ! Là thể nhịn, cái gì thể nhịn!”
Người lời là vị quan Uất Quốc cùng Tề Túc Vân xuất hành .
Tề Túc Vân y, ánh mắt vẫn chăm chú dõi theo bóng lưng tiêu sái đang rời khỏi đại điện, nhàn nhạt thốt một chữ: “Nhịn.”
Không khí bên khác biệt.
Khi Tống Thính Vãn ngang qua chỗ của , Diệu Nghi khẽ gọi: “Thần nữ tỷ tỷ, tỷ thật quá oai phong!”
Mấy vị hoàng tử công chúa cùng Diệu Nghi đều một mặt sùng bái Tống Thính Vãn.
Thừa tướng Vạn Quốc Phong vốn kiệm lời cũng kích động uống cạn một chén rượu.
Không gì khác, những gì Thần nữ và , quả thực là dẫm đạp thể diện Uất Quốc đất!
Thật là hả hê lòng !
Tiêu Kình đài cao tự nhiên là long nhan đại duyệt, nhịn gật đầu.
Lần Thần nữ chào hỏi mà trực tiếp rời , Tiêu Kình hề cảm thấy nàng nể mặt .
Ngược , còn ẩn ẩn cảm thấy sảng khoái.
Sứ thần Uất Quốc mới đến một ngày, Đại Khánh hung hăng áp chế bọn họ.
Có lẽ cuộc hòa cũng cần nữa, thậm chí còn thể đề xuất điều kiện đàm phán với bọn họ.
Tiêu Kình cố gắng nén nụ nơi khóe miệng, đợi đến khi bóng dáng Thần nữ biến mất, mới cất tiếng .
“Túc Vân , chắc hẳn Uất Quốc các ngươi đến, mang theo Quốc sư thật sự nhỉ?”
“Đại Khánh nhân tài kiệt xuất, ngươi mang một tiểu tử vắt mũi sạch đến đây là ý gì?”
“Chẳng lẽ đùa giỡn Trẫm? Đùa giỡn Thần nữ ?”
Hoàng đế ngữ khí bình thường, nhưng bất cứ ai cũng thể sự đối đầu trong lời của lúc .
Tề Túc Vân ứng phó tự nhiên, “Túc Vân tuyệt ý .”
“Người đích xác là Quốc sư của Uất Quốc , ngờ mặt Thần nữ Đại Khánh, chút thắng lợi nào, việc mang y đến đây là Túc Vân xem xét chu .”
Lời xem như chính thức thừa nhận Quốc sư Uất Quốc bằng Thần nữ Đại Khánh.
Người Uất Quốc ai nấy đều phẫn nộ.
Người Khánh đắc ý thôi, đồng thời cũng cảm thán Nhị hoàng tử Uất Quốc quả nhiên là phóng khoáng khí độ.
Tề Túc Vân thẳng thắn như , Tiêu Kình liền tiếp tục khó, yến tiệc tiếp tục diễn .
Ca vũ nổi lên, chén rượu giao hoán.
Bên , Tống Thính Vãn rời khỏi đại điện liền trực tiếp khỏi cung.
Chu Tước vẫn chờ bên ngoài cung, “Thần nữ, yến tiệc kết thúc ?”
Tống Thính Vãn nhàn nhạt gật đầu, “Về thôi.”
Chu Tước: “Không Hoàng thượng đề cập đến chuyện hòa ?”
Tống Thính Vãn lên xe ngựa, suy nghĩ một lát : “Hoàng đế chắc sẽ nhắc đến chuyện hòa nữa, nhưng Nhị hoàng tử Uất Quốc qua là kẻ lương thiện, khó lắm.”
Chu Tước nhíu mày, “Ý là Nhị hoàng tử ý hòa ?”
“Không.” Tống Thính Vãn lắc đầu, “Ta chỉ thấy, đến, nhất định thể tay trở về.”
“Đã liên hệ với Bùi Thế tử ?”
Chu Tước mạnh mẽ gật đầu, “Bùi Thế tử dự kiến ngày mai sẽ kinh, hẹn gặp tại Xuân Phong Lâu giờ Ngọ ngày mai.”
Tống Thính Vãn nhẹ nhàng thở phào một , “Tốt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-180.html.]
“Chủ tử nhà ngươi thì ? Khi nào thể về?”
“Ước chừng còn vài ngày nữa.” Chu Tước nhịn .
Thần nữ đúng là lo lắng cho chủ tử nhà , khi cung hỏi một , cung hỏi một .
Cách rèm xe ngựa, tiếng của Chu Tước vẫn lọt tai Tống Thính Vãn.
Tống Thính Vãn: “......”
Nàng vội vàng như là vì ai chứ, chẳng vì các của chủ tử nhà .
Nếu về nhanh, thật sự sẽ lừa mất.
Sáng hôm , Tống Thính Vãn đang trong viện thoại bản.
Trận tuyết mùa đông ngắn ngủi, rơi mấy ngày, tuyết đất tan sạch.
Tống Thính Vãn đang ôm lò sưởi trong viện thoại bản.
Điện thoại, máy tính bảng đều hết pin, trời quá lạnh cũng ngoài, ngày thường chẳng hoạt động gì, vô vị lắm.
Cũng may thoại bản ở đây khá thú vị.
Nàng phát hiện trí tưởng tượng của xưa thực sự phong phú, những câu chuyện đủ loại tình tiết cẩu huyết.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Những bản nếu đặt thời hiện đại để thành phim truyền hình chắc chắn sẽ nhiều xem.
“Tiểu thư, Bùi Thế tử đến thăm.” Mộc Trung từ bên ngoài , cung kính.
Tống Thính Vãn đặt quyển bản tay xuống, “Không hẹn giờ Ngọ ở Xuân Phong Lâu , đến thẳng cửa .”
Mộc Trung: “Thế tử dường như kinh đến ngay.”
Nghe , Tống Thính Vãn nhẹ nhàng nhếch môi, “Nói với , giờ Ngọ, gặp tại Xuân Phong Lâu.”
“Vâng.”
Sau khi Mộc Trung , Chu Tước xuất hiện, tò mò hỏi: “Thần nữ, Bùi Thế tử đến , gặp mặt?”
“Hắn đến thì nhất định gặp ?” Tống Thính Vãn giọng nhàn nhạt.
Chu Tước càng thêm mơ hồ, “Đây là vì ? Hắn đến càng thuận tiện, còn đỡ chạy thêm một chuyến.”
Tống Thính Vãn liếc một cái, “Vậy ngươi tiếp đãi ?”
Chu Tước cuống quýt lắc đầu.
Tống Thính Vãn lười giải thích, nàng chỉ cảm thấy giải thích thì Chu Tước cũng sẽ hiểu, ngược sẽ càng thêm nghi hoặc.
Chẳng lẽ nàng thẳng, nàng nghi ngờ công chúa Diệu Nghi của bọn họ thích Bùi Thế tử, xem Bùi Thế tử và Diệu Nghi là song hướng lao tới ?
Với đầu óc của Chu Tước, giải thích rõ ràng, chi bằng cứ để tự từ từ phát hiện sẽ bình thường hơn.
Gần đến giờ Ngọ, Tống Thính Vãn chỉnh trang đơn giản, khoác một chiếc áo choàng tuyết trắng tinh liền cùng Chu Tước và Lục Dạng ngoài.
Trên đường, ẩn ẩn thấy nhắc đến Tam hoàng tử, Tống Thính Vãn liền dừng chân một lát.
Nghe bọn họ , Hoàng thượng khi hạ lệnh phế Tam hoàng tử thứ dân, Đổng gia liền vội vã đưa khỏi thành đêm đó và an trí cẩn thận.
Với tài lực, quyền thế của Đổng gia, dù mất phận hoàng tử, vốn cũng thể sống , cả đời cơm áo lo.
Nào ngờ khi ở kinh thành kết thù quá nhiều, hôm c.h.ế.t bởi vạn mũi tên xuyên tim.
Tống Thính Vãn cũng chuyện là thật giả.
nàng hy vọng là thật.
Tiêu Vận Thành thông đồng với địch phản quốc, khiến quân đội do Hầu Trường Phong dẫn dắt khi đó thương vong vô .
Cái kết cục , là đáng chịu.
Dù Đổng gia liều mạng giữ thì chứ?
Vẫn thể thoát khỏi cái kết cục c.h.ế.t chóc.
Cũng coi như đền mạng cho những tướng sĩ dũng hy sinh .
Tống Thính Vãn qua loa rời .
Chuyện của Tiêu Vận Thành chỉ là một khúc mắc nhỏ mà thôi.
Hôm nay, nàng chuyện quan trọng hơn cần .