Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 179
Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:04:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Tống Thính Vãn đến mặt , ngọn lửa Quốc sư biến mất.
Hắn trở về vẻ ngoài trắng tinh như ban đầu.
Giữa chốn đông , Tống Thính Vãn hai tay chắp lưng, vòng quanh hai vòng.
Đầu mũi nàng thoang thoảng một mùi hương nhàn nhạt.
Rất nhẹ.
đối với nàng, từng học hóa học…
Quá rõ ràng.
Tống Thính Vãn cũng định vạch trần mánh khóe nhỏ của nhanh như , chỉ kéo dài giọng , “Ngươi , ngươi là Quốc sư của Uy Quốc?”
Khuôn mặt Quốc sư ẩn trong bóng tối, “Hàng thật giá thật.”
Tống Thính Vãn , “Lần đến Đại Khánh, chỉ giáo một hai điều?”
Quốc sư bất động, “Phải.”
“Tốt.” Được câu trả lời ý, Tống Thính Vãn tâm trạng tệ.
Quốc sư: “Thần nữ, màn trình diễn của bản tọa mắt ngài ?”
Tống Thính Vãn giơ một ngón tay trỏ trắng nõn lên lắc lắc, “Vẫn đủ.”
“Đã là Quốc sư của một nước, hẳn là cực kỳ lợi hại. Biết xem bói ?”
Quốc sư tự tin, “Sở trường.”
Tống Thính Vãn chậm rãi vòng quanh , lời cũng chậm rãi, “Lợi hại như , bằng ngươi thử xem từ đến ?”
Quốc sư giật , ngờ là một vấn đề sơ đẳng như , lập tức tự tin , xòe ngón tay bắt đầu bấm đốt ngón tay tính toán.
Những trong đại điện đều thấy lời hai , nín thở tập trung lắng .
Tiêu Kình ngự long ỷ cũng là phá lệ, từ chuyện tam hoàng tử giáng chức đến nay, đầu tiên chủ động chuyện với Hoàng hậu, “Hoàng hậu thấy Quốc sư Uy Quốc mấy phần bản lĩnh?”
Hoàng hậu mừng lo, cố gắng nắm bắt cơ hội thể phục sủng , “Khải bẩm Hoàng thượng, theo thấy, màn trình diễn của Quốc sư thể là vô cùng huyền ảo.”
“Làm trong lửa lớn mà vẫn hề hấn gì?”
“E là cũng chút bản lĩnh thật sự.”
Tiêu Kình tiếp tục hỏi: “Ồ? Vậy theo ái phi thấy, với thần nữ, ai lợi hại hơn?”
“Điều …” Hoàng hậu liếc mắt, che giấu sự miễn cưỡng trong mắt, : “Nếu thật sự so sánh, thì tự nhiên thần nữ của Đại Khánh chúng thắng một bậc.”
Nghe , Tiêu Kình hài lòng , tiếp tục theo dõi vở kịch lớn điện.
Tay của Quốc sư đổi sang vài vị trí, nhưng vẫn tiếp tục bấm đốt ngón tay tính toán, đưa một câu trả lời nào.
Thậm chí còn đưa tay kéo kéo vành mũ, những ngón tay trắng bệch ngả xám khớp xương rõ ràng, cử chỉ đều toát lên vẻ thể tin , dường như đang cố sức che giấu điều gì đó.
Người khác thể cảm nhận .
Tống Thính Vãn quá gần , thu hết những cử động nhỏ đó đáy mắt.
Tống Thính Vãn nhướng mày, khóe môi khẽ cong, “Thế nào, tính ?”
Quốc sư đối diện nàng bất động.
Cũng gì.
Tống Thính Vãn nghĩ, giờ chắc chắn đang vã mồ hôi hột.
Dù thì, cho dù thật sự chút bản lĩnh, cũng thể tính nàng đến từ hai ngàn năm chứ?
Không cho cơ hội thở dốc, Tống Thính Vãn tiếp tục hỏi: “Ta, đến từ ?”
Đối diện vẫn im lặng…
Tống Thính Vãn quét mắt một lượt những mặt.
Những trong điện thể chia ba loại.
Loại thứ nhất là của Đại Khánh, đặc biệt là sắc mặt của các hoàng tử công chúa, quá rõ ràng, gần như lên mặt chữ “thần nữ lợi hại nhất”.
Loại thứ hai là những của Uy Quốc. Nhìn vẻ mặt của họ, ai rục rịch, chăm chú Quốc sư, dường như đều đang cố gắng hết sức Quốc sư, mong chờ thể trả lời .
Còn về loại thứ ba, chính là Đổng Tú và Hoàng hậu.
Ánh mắt của họ quá bất thiện, còn hề che giấu, Tống Thính Vãn phát hiện cũng khó…
Dưới vạn ánh mắt chú ý, Quốc sư cuối cùng cũng mở miệng, “Ngươi thuộc về nơi .”
“Phụt—” Tống Thính Vãn nhịn bật , “Đây là câu trả lời mập mờ gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-179.html.]
Câu gần như tiếng lòng của tất cả mặt.
Lề mề lâu như bật một câu như thế, ai cũng sẽ thấy đáng tin cậy.
Tống Thính Vãn: “Không xem bói là sở trường của ngươi ?”
Quốc sư: “ là .”
Tống Thính Vãn đầy ẩn ý gật đầu, “Chẳng qua cũng chỉ đến thế.”
“Chỉ chút mánh khóe mà còn chạy đến mặt khoe khoang?”
Nói đoạn, đợi đáp , Tống Thính Vãn một tay đặt lên vai , đầu ngón tay dấu vết lướt nhẹ, : “Muốn chỉ điểm ngươi?”
Chỗ ngón tay chạm chút bột phấn nhỏ, ẩn hiện cảm giác hạt.
Trên quần áo quả nhiên đồ.
Tống Thính Vãn động thanh sắc rút tay về, giấu trong tay áo chắp lưng, “Nếu ngươi cảm thấy vấn đề khó ngươi, chúng đổi một cái khác.”
“Về , ngươi tính gì thì cứ , bất cứ điều gì cũng .”
Dám như , Tống Thính Vãn cũng tin chắc sẽ tính gì.
Dù nàng là của thế giới .
Bàn tay tái nhợt của Quốc sư nắm chặt trong tay áo, động đậy nữa.
Không ai vẻ mặt ẩn mũ trùm.
Mãi lâu , Quốc sư hướng về Tống Thính Vãn hành một lễ theo nghi thức Uy Quốc, gỡ mũ xuống, lộ một khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú.
Trong điện phát vài tiếng kinh hô.
Không ai ngờ rằng giữa lửa lớn mà hề hấn gì là một thiếu niên trẻ tuổi đến .
Phản ứng đầu tiên của Tống Thính Vãn khi thấy khuôn mặt là – tiểu sinh bạch diện.
Quá giống cái cảm giác đó! Chỉ là vẻ mặt hình như mấy thiện.
Ngay cả môi của Quốc sư cũng tái nhợt, trông yếu ớt.
Tống Thính Vãn nhướng mày, “Đây là tính , nên nhận thua ?”
Nói , tay Tống Thính Vãn giấu lưng tùy ý phất lên, liền một làn khói trắng bao quanh nàng bốc lên.
Trong mắt ngoài, nàng như tiên giáng trần.
trong lòng Tống Thính Vãn rõ như ban ngày.
Chỉ cần vò bột phốt pho trắng quăng một vòng quanh , là thể đạt hiệu quả .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tống Thính Vãn đối diện với con ngươi nhạt màu của Quốc sư, ánh mắt trêu tức, “Thế nào?”
Sắc mặt Quốc sư càng thêm tái nhợt, phần âm trầm, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Y vốn tinh thông thuật , từng tính sai bao giờ.
Thế nhưng giờ đây, y thể tính bất cứ điều gì liên quan đến Thần nữ.
Nàng thật đáng sợ, thật cường đại...
Tống Thính Vãn nhiều, nhưng nàng Quốc sư nhất định sẽ hiểu ngay rằng nàng dùng chính bột phốt pho trắng mà nàng "hái" từ vai y.
Phốt pho trắng điểm cháy cực thấp, kẹp bột giữa các ngón tay và nhẹ nhàng xoa, dễ đạt đến điểm cháy của nó, đó sẽ bốc lên một làn khói.
Còn về trận lửa bùng lên quanh y...
Chắc là y dính những hạt phốt pho trắng li ti, khi xoa mà đạt đến điểm cháy thì sẽ tự bốc cháy.
Áo choàng chắc hẳn cũng từ vật liệu đặc biệt chống cháy, nên khi bốc cháy, y bao phủ trong áo choàng mà hề hấn gì.
Chỉ việc đó y biến mất dấu vết là Tống Thính Vãn chắc thế nào.
Tống Thính Vãn quan tâm những điều .
Màn biểu diễn của Quốc sư tạo cho một cảm giác y vô cùng lợi hại.
Một vị Quốc sư láng giềng tài giỏi như , mà thể tính bất cứ điều gì liên quan đến nàng.
Màn kịch , nghi ngờ gì nữa, cũng là một cách nâng cao địa vị của nàng.
Tống Thính Vãn ánh mắt trêu tức, “Quốc sư?”
“Về luyện thêm vài năm . Vài năm , chừng còn thể cân nhắc nhận ngươi đồ .”
Nói xong, Tống Thính Vãn tiêu sái rời .
Đằng , ánh mắt Tề Túc Vân dõi theo nàng rời, đầy hứng thú.