Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:03:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh nắng ấm áp của mùa đông là điều khá hiếm .

Tống Thính Vãn và Tống Thanh Ngọc ở hậu viện sưởi nắng trò chuyện đôi ba câu.

Không hiểu , lẽ là do đều mang họ Tống.

Tống Thính Vãn cảm thấy khá hợp ý với vị Quốc Công phu nhân đoan trang .

Tình yêu thương của nàng dành cho con hề giống như giả vờ, cũng con thừa kế tước vị mới cố gắng tìm thầy t.h.u.ố.c chữa bệnh cho .

Mà là thật sự, từ tận đáy lòng, khỏe .

Trong những gia đình thế gia quý tộc như thế , việc chứng kiến tình thuần túy như hiếm.

Ngay cả ở thời hiện đại, những gia đình hào môn cũng đều đặt lợi ích lên hàng đầu, huống chi là ở thời cổ đại với đẳng cấp nghiêm ngặt .

Hai trò chuyện bao lâu, Hồng Đậu liền tới.

“Tiểu thư, Liễu Nguyệt cô nương mời qua đó.”

Tống Thính Vãn Tống Thanh Ngọc, “Phu nhân, xem thử nhé?”

Tống Thanh Ngọc chút căng thẳng, chiếc khăn trong tay nắm chặt đến biến dạng, khẽ đáp một tiếng: “Được.”

Trong chẩn thất nhỏ, tràn ngập mùi t.h.u.ố.c khử trùng, xen lẫn một chút mùi m.á.u tanh thoang thoảng.

Có lẽ là sợ Quốc Công phu nhân thấy sẽ đau lòng, những vật bẩn thỉu lấy từ chân thế tử đều xử lý , trong phòng còn thấy thứ gì đẫm máu.

Thiếu niên xe lăn sắc mặt tái nhợt, chút huyết sắc, đôi môi mỏng khô nứt.

Phần phủ chăn trở .

Cứ thế yên lặng dựa xe lăn, dường như còn ý thức.

Tống Thanh Ngọc cả trái tim như thắt , lúng túng con trai dường như còn sức sống.

Đôi chân như đổ chì, thể động đậy.

Liễu Nguyệt và Hồng Đậu an tĩnh trong góc, phát chút tiếng động nào.

Tống Thanh Ngọc nghẹn lời, đôi môi mấp máy vài , nhưng thể phát bất kỳ âm tiết nào.

Thấy , Tống Thính Vãn vẫy tay về phía hai trong góc, bọn họ liền cùng rời .

Đồng thời đóng cửa .

Trước khi , Liễu Nguyệt ghé tai Tống Thính Vãn thì thầm điều gì đó.

Nghe xong, đồng tử Tống Thính Vãn khẽ co .

cũng trải qua ít chuyện, Tống Thính Vãn nhanh chóng trấn tĩnh , đến một cái bàn nhỏ, dùng kẹp gắp một đoạn cành cây nhỏ.

“Đây là thứ lấy từ vết thương của , chính vì thứ ghim thịt nên mới thể lành .”

Tống Thanh Ngọc khẽ nhíu mày, đưa tay cầm lấy đoạn cành cây đó.

Tống Thính Vãn tránh .

Đối mặt với vẻ mặt khó hiểu của nàng , Tống Thính Vãn khẽ thở dài, đặt cành cây trở khay.

“Phu nhân, chỉ lo việc chữa bệnh, những chuyện khác tiện nhúng tay, nhưng một điều, vẫn với .”

“Trên đoạn cành cây , bôi độc.”

Lời thốt , vị Quốc Công phu nhân vốn luôn trang trọng khỏi trừng lớn mắt, mặt đầy vẻ thể tin .

“Người, gì…”

Tống Thanh Ngọc lảo đảo hai cái, suýt nữa vững.

May mà Tống Thính Vãn kịp thời đỡ nàng một tay.

Thực Tống Thính Vãn cũng khá bất ngờ.

Lúc nàng sạch vết thương cho thiếu niên cảm thấy đúng, nhưng cũng nghĩ đến chuyện đầu độc.

Mãi cho đến khi Liễu Nguyệt mới với nàng vết thương độc, độc phức tạp, nàng cắt một đoạn cành cây nhỏ và một ít vụn thịt mang về nghiên cứu giải dược.

Tình huống chỉ một khả năng, đại phu chữa vết thương cho thiếu niên lúc đó phát hiện cành cây nhưng lấy , thậm chí còn bôi độc giấu sâu hơn.

Bởi vì, cành cây đang sinh trưởng bình thường thể tự nhiên sinh độc tố.

Tuy nhiên, nguyên do bên trong chuyện là việc của Quốc Công phủ bọn họ, Tống Thính Vãn can thiệp quá nhiều.

“Thần Nữ, chân con trai …”

Đối mặt với đôi mắt đỏ hoe sưng húp của Quốc Công phu nhân, Tống Thính Vãn trong lòng chút đành lòng, khẽ an ủi: “Hiện giờ những gì cần đều , về nhà chăm sóc cho thật , để từ từ hồi phục.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-172.html.]

Tống Thính Vãn dám đảm bảo chân sẽ hồi phục như ban đầu.

Nửa năm trôi qua, độc tố lẽ xâm nhập tận xương tủy, nàng hiểu về giải độc, dám tùy tiện phán đoán.

Tống Thanh Ngọc dường như dùng hết sức lực mới vén tấm chăn phủ chân thiếu niên lên.

Một bên chân màu xám trắng, chút huyết sắc, tựa như màu của t.h.i t.h.ể c.h.ế.t mấy ngày.

Vết thương ban đầu quấn băng gạc, xung quanh cũng thấy vết máu, lau sạch sẽ.

Tống Thanh Ngọc thêm nữa, đắp tấm chăn.

Lại chú ý đến cái khay nhỏ bàn, đoạn cành cây tẩm độc cứ thế yên lặng đó, xung quanh còn vương vãi một vài mảnh vụn nhỏ, đó còn vết m.á.u đỏ sẫm.

Trong mắt Tống Thanh Ngọc dần dâng lên vẻ hận thù.

Chính những thứ khiến con trai nàng mấy suýt bước cửa Quỷ Môn quan!

Khiến con trai nàng nửa năm qua chịu giày vò, u uất đau khổ đến sống!

Để thể vững vị trí chủ mẫu Quốc Công phủ, Tống Thanh Ngọc cũng loại ăn .

Nàng đương nhiên ai là kẻ giở trò.

nửa năm khi chuyện xảy , đại phu chính là do vị thất trong phủ dẫn đến, là một du y nổi tiếng, nhất định thể giúp con trai nàng hồi phục như ban đầu!

Tống Thanh Ngọc chỉ hận lúc đó mắt mù, để hạ độc ngay mí mắt !

Bây giờ lúc để hồi tưởng chuyện cũ, Tống Thanh Ngọc hít sâu mấy , định cảm xúc Tống Thính Vãn.

“Lần đa tạ Thần Nữ cứu giúp. Lâu như , hề trong cơ thể con trai còn nhiều…”

Tống Thính Vãn nở nụ , “Phu nhân, lát nữa sẽ kê cho một ít t.h.u.ố.c bôi ngoài và t.h.u.ố.c uống, khi về nhà hãy dùng t.h.u.ố.c theo lời dặn, đồng thời xoa bóp chân thế tử để thông kinh lạc một cách thích hợp. Nuôi dưỡng một thời gian đến tái khám.”

“Ai.” Tống Thanh Ngọc khẽ đáp.

“Đợi một thời gian nữa, định sẽ chuẩn trọng lễ đích đến bái phỏng.”

“Chẳng Thần nữ hiện nay ngụ ở nơi nào?”

Tần phủ.

Trăng sáng thưa, đêm lạnh lẽo.

Tần phủ ở một góc kinh thành vô cùng náo nhiệt.

Mộc Trung bày tiệc rượu ngoài trời, để ăn mừng y quán khai trương hôm nay.

Tại thời đại xa lạ , việc thành công mở một y quán, ngay ngày đầu khai trương nhiều đến khám bệnh, hơn nữa còn khiến cho thế tử Quốc công phủ, tìm thầy t.h.u.ố.c nửa năm trời kết quả, thấy hy vọng.

Ý nghĩa của y quán dường như thể hiện ngay trong ngày khai trương đầu tiên.

Cảm giác thành tựu thể thế.

“Sư phụ, , những thứ cho, tốc độ khám bệnh cho bệnh nhân nhanh hơn nhiều!” Hà Tiểu Tứ một tay cầm chiếc đùi gà dính dầu, một tay cầm đũa, hì hì .

“Ăn chậm thôi.” Thanh Y cầm khăn tay, vô cùng nhẹ nhàng lau sạch vết dầu mỡ khóe miệng y.

Hà Tiểu Tứ hì hì với y hai tiếng.

Tiểu Tứ tuy là một thiên tài y học hiếm gặp, năng việc cũng trưởng thành hơn nhiều so với cùng tuổi.

một khi gặp thức ăn, y khó tránh khỏi bộc lộ vẻ trẻ con.

Trên bộ bàn tiệc, phong thái duy nhất khác biệt chính là Liễu Nguyệt.

Người khác còn say ngà ngà, nàng say bí tỉ ...

Tống Thính Vãn thấy mà vui vẻ, từng chén từng chén nhấm nháp từ từ.

Mộc Trung rượu là do ông ngoại Tiêu Vận Trạch mời thợ nấu rượu giỏi nhất ủ, khi thành vò thì chôn gốc cây quế hoa.

Vốn nghĩ khi nào cháu gái ngoại, đợi nàng cập kê thì đào lên để thiết đãi khách khứa.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Ai ngờ sinh là một cháu trai ngoại.

Lão nhân gia tức giận trực tiếp trở về Giang Nam.

Rượu chôn xuống, chính là hơn hai mươi năm.

Tống Thính Vãn nhấp một ngụm rượu, trong mắt ánh lên những vì lấp lánh.

Mộc quản sự Tiêu Vận Trạch khi dặn dò, tất cả thứ trong phủ nàng đều thể dùng.

Chẳng tự nếm thử thứ rượu ngon mà chôn sâu lòng đất hơn hai mươi năm .

 

Loading...