Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 169
Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:03:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Biên giới Bắc Lương — An Thành.
"Báo!"
Một binh sĩ vội vàng xông .
"Điện hạ, cấp báo." Binh sĩ quỳ một gối chắp tay bẩm báo, "Đoàn xe do Bạch Hổ sứ và Huyền Vũ sứ dẫn đầu thế như chẻ tre, thành công ép lui địch quân khỏi biên giới!"
Khóe miệng Tiêu Vận Trạch khẽ cong lên, "Rất ."
Vị Tả Dực tướng quân một bên liền cất tiếng lớn, "Ha ha ha, !"
Khoảng thời gian , sự thống lĩnh và bố trí của Tiêu Vận Trạch, Đại Khánh thể là tốn mấy công sức liên tiếp đoạt ba tòa thành trì!
Ngay cả Tả Dực, vốn chẳng xem ai gì, cũng vị Thái tử điện hạ trẻ tuổi bằng con mắt khác.
Chẳng vì gì khác, mà là những kế sách của quả thực quá tinh diệu!
Lần , quân đội Bắc Lương quả thật phần lớn đều là d.ư.ợ.c nhân đau đớn, vốn dĩ tưởng rằng khổ chiến lâu.
Không ngờ Tiêu Vận Trạch khi tập hợp tất cả bách tính trong thành , liền dùng thứ bay châm lửa khắp nơi, thiêu rụi bộ d.ư.ợ.c nhân trong thành, ép Bắc Lương liên tiếp bại lui!
Những d.ư.ợ.c nhân dường như chút suy nghĩ nào, bốc cháy cũng tát nước dập lửa, cứ thế mặc cho ngọn lửa thiêu đốt cơ thể , cuối cùng hóa thành tro bụi.
Còn đoàn xe của cũng đặc biệt lợi hại!
Gặp đội quân d.ư.ợ.c nhân, mấy trăm chiếc xe hai lời trực tiếp xông thẳng, thể đ.â.m c.h.ế.t đ.â.m tàn một mảng lớn!
Thỉnh thoảng ném thêm vài quả hỏa d.ư.ợ.c qua, Bắc Lương căn bản chút sức phản kháng nào!
Quả là hả hê lòng !
Hắn chinh chiến sa trường nhiều năm như , từng bại trận, nhưng cũng từng đ.á.n.h một trận nào nhẹ nhàng đến thế!
Tả Dực đôi khi khỏi cảm thấy, y, Tiêu Vận Trạch chỉ cần dẫn theo mấy trăm , vẫn thể đ.á.n.h cho Bắc Lương tan tác.
Đương nhiên, thể thắng trận dựa những thứ kỳ lạ , quan trọng nhất vẫn là cái đầu của Tiêu Vận Trạch.
Điểm , Tả Dực thể thừa nhận.
Thái tử điện hạ tuổi đời còn trẻ, quả thực vận dụng binh pháp đến mức lô hỏa thuần thanh, mỗi bước đều thiết kế tinh xảo. Đánh cho Bắc Lương chút sức phản kháng nào.
Đây cũng chính là lý do Tả Dực, một kiêu ngạo đến , thật sự bội phục .
Tả Dực càng càng hài lòng, tự chủ gật đầu.
Ừm, quả thật phong thái của một quốc chủ.
Tiêu Vận Trạch ở ghế chủ tọa những suy nghĩ trong đầu Tả Dực, trầm ngâm một lát với binh sĩ phía : "Bảo Bạch Hổ, Huyền Vũ, tiếp tục tấn công, tiến Bắc Lương."
Dặn dò xong về phía một phó tướng, y là cánh tay đắc lực của Tả Dực.
Tiêu Vận Trạch lạnh nhạt : "Lâm tướng quân, dẫn ba vạn binh mã trực tiếp công thành."
Lâm phó tướng rõ ràng ngẩn , "Thái tử điện hạ, ý là, chúng tấn công Bắc Lương ?"
Sắc mặt Tiêu Vận Trạch lạnh lùng, "Người phạm , phạm , dùng cách của trả cho mà thôi."
"Cái ..." Lâm phó tướng rõ ràng do dự, nghiêng đầu cấp của , thôi.
Tả Dực nhíu mày, "Có lời gì cứ thẳng."
Lâm phó tướng về phía ghế chủ tọa, "Thái tử điện hạ, chúng xuất chinh chỉ là phụng mệnh thu hồi thành trì cướp phá, là xâm phạm Bắc Lương ạ."
"Vả , nếu tấn công Bắc Lương, khó tránh khỏi sẽ gây ít thương vong, chiến tranh tàn khốc, cái ..."
Tiêu Vận Trạch lạnh nhạt ngắt lời y, "Nếu ngươi chiến công , bổn điện tự khác thế."
Tả Dực cũng chút tức giận, hiểu binh lính do y dẫn dắt đều là những huyết khí phương cương, kẻ do dự, thiếu quyết đoán như .
"Đệt, thì , thì cút!"
"Người đ.á.n.h tận nhà ngươi , lẽ nào còn để họ sống yên?"
Lâm phó tướng đỏ mặt, tiu nghỉu gật đầu, "Tuân lệnh."
Giọng Tiêu Vận Trạch vẫn nhàn nhạt, dường như vì khúc mắc nhỏ mà cảm thấy vui, "Nơi Bắc Lương tiếp giáp với Đại Khánh nhiều mỏ khoáng."
"Chiếm lấy bộ những thành trì mỏ khoáng."
Nghe , Tả Dực khỏi thầm toát mồ hôi lạnh trong lòng.
Bắc Lương sống nhờ khoáng sản và dầu mỏ phong phú, chiếm lấy mỏ khoáng của chẳng tương đương với việc trực tiếp đoạt nửa giang sơn của họ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-169.html.]
Thật tàn nhẫn!
Tả Dực hồi tưởng , may mà đây y đặc biệt đắc tội với vị Thái tử gia , nếu với thủ đoạn lôi đình của Thái tử điện hạ, y nhất định sẽ kết cục thê thảm...
Tuy nhiên, hành hạ khác như , chừng còn khá sảng khoái.
Đặc biệt là lũ man tộc Bắc Lương chuyên điều xa !
Tiêu Vận Trạch khẽ gõ ngón trỏ lên tay vịn, tính toán xem bao giờ thể ban sư hồi triều.
Đã lâu gặp, nỗi nhớ trong lòng như thủy triều, dâng trào đến mức khó lòng kìm nén.
Lại qua hai ngày, ngày khai trương y quán đến.
Mấy ngày nay Mộc Trung sắp xếp theo ý nàng, đóng nhiều tủ trong y quán, và trang hoàng một cách đơn giản.
Đương nhiên, cái "đơn giản" chỉ là sự đơn giản theo yêu cầu của Tống Thính Vãn.
Mộc Trung tuyệt đối sẽ chỉ đơn thuần trang hoàng sơ sài.
Hắn mời đội ngũ thợ mộc nhất kinh thành đến thiết kế và trang trí y quán .
Mấy ngày nay Tống Thính Vãn đều ở hậu viện y quán dạy dỗ mấy tử , một ngày khi khai trương mới bước cửa tiệm.
Vừa thấy trang hoàng tốn ít chi phí.
Quả đúng là lắm tiền nhiều của.
Những chiếc tủ dường như đều từ gỗ thượng hạng, chất cảm.
Cách bố trí y quán cũng hợp ý nàng, tuyến di chuyển rõ ràng, cũng chừa gian rộng rãi, cho dù bệnh nhân đông cũng sợ chật chội.
Trung d.ư.ợ.c và tây d.ư.ợ.c đều phân loại và sắp xếp sẵn, đến giờ các nàng liền mở cửa khai trương!
Mộc Trung dường như đặc biệt coi trọng khai trương y quán , tổ chức khá long trọng, mua nhiều pháo, nổ lách tách lâu.
Đây cũng là đầu tiên Tống Thính Vãn thấy pháo từ tre.
Cũng khá vang.
Tống Thính Vãn lộ mặt , nên lên phía cắt băng khánh thành, mà màn cửa yên lặng tham dự buổi khai trương .
Nghi thức khai trương kết thúc, càng lúc càng nhiều đổ xô y quán.
May mà Mộc Trung sớm dự kiến, kiểm soát dòng , nếu y quán chen chật cứng .
Tống Thính Vãn khẽ nghiêng đầu bên ngoài.
Người đông như mắc cửi.
Thật sự nhiều bệnh nhân đến ?
Tống Thính Vãn mấy chắc chắn.
Có lẽ cũng ít đến xem náo nhiệt.
Y thuật của Liễu Nguyệt và hai khiến nàng yên tâm, khi quan sát một lúc liền ghế tựa ở hậu viện dựa , tắm nắng ấm áp hiếm thấy trong những ngày đông .
Mọi thứ đều đang quỹ đạo.
Tống Thính Vãn thong dong tự tại, chỉ lơ đễnh một chút, tư tưởng liền bay đến Tiêu Vận Trạch.
Không giờ còn đang khổ chiến ?
Có thương ?
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Thật lái xe qua xem thử, nhưng sợ đến đó sẽ khiến phân tâm.
Đang nghĩ ngợi, một bóng liền vội vàng chạy .
"Thần nữ, Quốc công phủ đến, cầu xem vết thương cho tiểu thế tử." Mộc Trung cung kính.
Tống Thính Vãn để tâm, "Liễu Nguyệt và các nàng là đủ ."
Mộc Trung nhắc nhở, "Người đến là đương gia chủ mẫu của Quốc công phủ."
"Hơn nữa, Thanh Y công tử khám qua , y nắm chắc chữa khỏi, ý kiến của ."
Thanh Y còn nắm chắc?
Bệnh nan y gì thế ?
Tống Thính Vãn nhướng mày, "Đi, xem thử."