Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 157
Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:22:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Vận Trạch dừng một chút, vùi vai và cổ nàng hít hà thật sâu.
Tống Thính Vãn cảm thấy ngứa, kéo tay xoay đối mặt với : “Bận rộn nhiều ngày như , mệt ?”
Tiêu Vận Trạch đầu vẫn gác vai nàng, giọng lười biếng: “Không mệt.”
“Đêm nay, dọa sợ ?”
Nghe , Tống Thính Vãn nhớ trải nghiệm tối nay.
Khi những trận mưa tên b.ắ.n tới nàng, nàng một chút cũng sợ hãi.
Bởi vì nàng Tiêu Vận Trạch nhất định sẽ bảo vệ cho .
ở đó trong quá trình đợi Chu Tước chuẩn , nàng vẫn một chút hoảng loạn.
Mặc dù dạy Chu Tước nhiều cách điều khiển máy bay lái, vẫn lo lắng sẽ quên.
may mà, may mà .
Tống Thính Vãn khẽ lắc đầu: “Ta sợ.”
“Ngược là , thương chứ?” Tống Thính Vãn đưa tay mò mẫm lung tung lưng .
Lại một tay tóm lấy.
“Không thương, Vãn Vãn đừng lo lắng.” Giọng trầm thấp vang lên bên tai.
Tống Thính Vãn chỉ cảm thấy như dòng điện chạy qua, một trận tê dại.
“Vậy mau trở về nghỉ ngơi , ngủ nữa thì trời cũng sắp sáng .”
Tiêu Vận Trạch dựa cảm giác tìm môi nàng, khẽ mổ một cái: “Vãn Vãn thế?”
Tống Thính Vãn l.i.ế.m liếm môi: “Đi dọa .”
“Dùng máy bay lái?”
Tống Thính Vãn ngạc nhiên: “Ta còn , tên của nó?”
Tiêu Vận Trạch khẽ một tiếng: “Chu Tước nhanh miệng, ngăn , khai rõ ràng .”
Tống Thính Vãn: “......”
Có chút cạn lời.
nghĩ đến Chu Tước cùng nàng từng nhà từng nhà dọa , Tống Thính Vãn nhịn bật .
Ai ngờ tiếng phát một âm tiết, Tiêu Vận Trạch liền xông thẳng , chặn cả tiếng của nàng ở cổ họng.
Kỹ thuật của Tiêu Vận Trạch càng lúc càng .
Tống Thính Vãn hôn đến mềm nhũn, mềm nhũn dựa .
Tiêu Vận Trạch nương theo ánh trăng thấy trong lòng hôn đến mê loạn tình, yết hầu lên xuống, ánh mắt u ám, nghiêng vòng tay ôm ngang eo nàng nhấc bổng lên, về phía giường lớn.
Sáng ngày hôm .
Tống Thính Vãn mơ màng tỉnh dậy, thấy trong phòng chỉ còn một nàng.
Ngoài cửa sổ nắng , xem hôm nay là một ngày thời tiết .
Nhìn nửa trống rỗng giường, Tống Thính Vãn khỏi nhớ đêm qua.
Đêm qua Tiêu Vận Trạch bế nàng lên giường, tiến hành đến một nửa, đột nhiên liền dừng .
Đắp chăn kỹ lưỡng cho nàng, đó liền đến bên bàn xuống.
Lúc đó Tống Thính Vãn còn nhịn hỏi một câu.
Kết quả lời gốc của là thế : Ngủ Vãn Vãn, canh giữ nàng. Cứ tiếp tục thì kìm lòng nữa.
Trắng trợn như , trực tiếp như ......
Tống Thính Vãn tại chỗ liền đỏ mặt, chui chăn trùm đầu ngủ .
Bây giờ nghĩ tai vẫn còn nóng.
Kỳ thực theo nàng thấy, chuyện quá đỗi bình thường.
Không ngờ......
Tống Thính Vãn lắc lắc đầu, bò dậy chuẩn vệ sinh cá nhân.
Đêm qua xảy chuyện lớn như , chắc hẳn Tiêu Vận Trạch lên triều .
Nàng cũng chuẩn , đêm qua Hoàng đế hôm nay sẽ cho nàng một lời giải thích......
Chỉ trong một đêm.
Tin tức Thần Long giáng thế chúc thọ Hoàng thượng truyền khắp hang cùng ngõ hẻm Kinh thành.
Thậm chí còn sáng tác một khúc đồng d.a.o dễ dễ nhớ.
Đại ý là Hoàng thượng chính là Chân Long Thiên Tử, ngày thọ còn Thần Nữ dẫn Thần Long đến dâng lời chúc tụng.
Dưới sự sắp xếp của Tiêu Vận Trạch, khúc đồng d.a.o đương nhiên truyền đến tai Hoàng thượng với tốc độ nhanh nhất.
“Hoàng thượng, lời của trẻ con, thường đều là lời thật lòng đó ạ.” Thái Thịnh với vẻ mặt hớn hở.
Tiêu Kình đang sự hầu hạ của cung nữ mà y phục, mày giãn ít: “Chuyện đêm qua Thần Long chúc thọ Trẫm, thật sự truyền nhanh đến ?”
“Hoàng thượng, cảnh tượng đêm qua thật hùng vĩ, bách tính ngoài cung quỳ rạp cả đất, nhao nhao ca ngợi Hoàng thượng là Nhân quân, là Chân Long Thiên Tử đó ạ!” Thái Thịnh sức nịnh hót.
“Chuyện đang truyền rộng rãi trong thành, thể bây giờ Kinh thành ai chuyện ! Không bao lâu nữa, bách tính cả Đại Khánh sẽ đều Thần Nữ dẫn Thần Long đến chúc thọ !”
Tiêu Kình càng trong lòng càng thoải mái.
Phải rằng, mấy năm cách lên ngai vàng mấy quang minh chính đại, thậm chí còn thiết kế g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả của .
Lúc đó dân gian lời đồn nổi lên khắp nơi, chính thống!
Điểm vẫn luôn là một cái gai trong lòng .
Mấy chục năm ......
Từ nay về , sẽ còn ai nghi ngờ ngôi vị Hoàng đế của nữa.
Hắn Tiêu Kình, chính là Chân Long Thiên Tử!
Là Hoàng đế do trời định!
Một long bào màu vàng tươi vặn , Tiêu Kình soi gương.
Khá uy nghiêm.
Hắn hài lòng.
Tiêu Kình chiếc gương trong tay cung nữ.
Đây là do Lão Cửu đưa cung mấy tháng , là do Thần Nữ ban tặng, những ngày , mỗi ngày đều soi chiếc gương .
Nghĩ đến Thần Nữ, Tiêu Kình giữa mày khẽ nhíu .
Thần Nữ tuy là thần, nhưng cũng là một mối uy h.i.ế.p lớn.
Có thể dựa sức một đ.á.n.h lui Úy quân, ngược , nếu nàng diệt Đại Khánh, đó cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Hắn tuy kính sợ nàng, nhưng cũng thăm dò rõ ràng lập trường của nàng.
Nếu đối với Đại Khánh, đối với ngôi vị Hoàng đế của uy hiếp......
“Hoàng thượng, đến giờ lên triều .” Thái Thịnh một bên, thấy Hoàng thượng cứ soi gương mãi, kịp thời nhắc nhở.
Tiêu Kình liếc một cái: “Truyền chỉ, khi bãi triều mời Thần Nữ nhập cung.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-157.html.]
Thái Thịnh cung kính đáp: “Vâng.”
Trên triều đường.
Tất cả quan viên đều im lặng như ve sầu gặp rét, một ai chuyện.
Chuyện đêm qua truyền khắp thành, những quan viên tham gia tiệc chúc thọ cũng đều chuyện Thần Long.
Quan viên của chi mạch Tam Hoàng tử, càng run lẩy bẩy.
Tất cả những gì đêm qua đối với bọn họ mà quả thật là ác mộng.
Nửa đêm ngủ đến thứ gì đó đ.á.n.h đau điếng, thấy .
Bọn họ chạy khỏi nhà, chạy khắp nơi trong trạch viện.
một thứ đen sì sì thấy rõ hình dạng cứ bám sát bọn họ!
Thậm chí ngừng ném đồ vật bọn họ!
Chỉ cần tiếp xúc đến thể, liền sẽ cảm thấy một trận nhói đau!
Bọn họ dùng hết biện pháp, mà vẫn thể thoát khỏi thứ đó.
Cứ như ma ám !
Sáng nay, bọn họ gặp ngoài cung, trò chuyện vài câu.
Phát hiện, mà chỉ những phe Tam Hoàng tử tối qua phủ yên !
Đến đây, bọn họ liền đều rõ ràng chuyện.
Thần Nữ và Cửu Hoàng tử giao hảo.
Đây là Thần Nữ đang cảnh cáo bọn họ!
Đứng sai phe !
Đợi khi bọn họ theo lệ triều, Hoàng thượng đích Tam Hoàng tử tối qua sắp đặt mai phục trong yến tiệc mừng thọ, vô mũi tên bay vút b.ắ.n về phía trong yến tiệc!
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Bọn họ càng thêm kinh hãi run rẩy!
Đây chính là ám sát Hoàng thượng!
Tam Hoàng tử dám chứ!
Tiêu Kình quét mắt các quan viên với tâm tư khác , “Hình bộ, về hành vi của Tam Hoàng tử, theo luật, nên phán quyết thế nào?”
Hình bộ Thị lang run rẩy bước , khom : “Bẩm Hoàng thượng, theo luật, đương, đương......”
Tiêu Kình vui : “Cứ thật.”
“Hoàng thượng, theo luật đương trảm.” Hình bộ Thị lang nuốt một ngụm nước bọt, “, nhưng vì gây thương vong, Long thể của Hoàng thượng ngài vẫn khang kiện, cho nên, thể khoan hồng xử phạt, biếm thành thứ dân.”
Nghe , Đổng Thừa tướng cúi đầu thấp hơn nữa.
Lúc , cho dù quý là Thừa tướng, cũng dám thêm một lời vì cháu ngoại của .
Hình phạt của Thần Nữ tối qua, thật sự khiến kiêng dè.
Cả phủ Thừa tướng đều gà bay ch.ó sủa, náo loạn khiến cả đêm chợp mắt......
Tiêu Kình quan sát thần sắc của bách quan, trong lòng chủ ý.
“Truyền chỉ, Tam Hoàng tử Tiêu Vận Thành xem vương pháp gì, ý đồ mưu phản, xét thấy nhiều năm qua ít việc thực tế cho bách tính Đại Khánh, miễn tội c.h.é.m đầu, biếm thành thứ dân.”
Chiếu chỉ ban , các quan đồng thanh : “Hoàng thượng minh!”
Vụ án Tam Hoàng tử, liền cứ thế định đoạt.
lúc , Thừa tướng Vạn Quốc Phong bước , “Khải bẩm Hoàng thượng, vi thần việc quan trọng tấu.”
Tiêu Kình Vạn Quốc Phong, “Chuẩn tấu.”
Vạn Quốc Phong từng chữ hùng hồn: “Hoàng thượng, nay ngoại bang bình, nội loạn dẹp, quốc gia định, bách tính an cư. Quốc gia thể trữ quân, kính xin Hoàng thượng nhanh chóng lập trữ.”
Tiêu Kình mặt biểu cảm, “Vậy theo ý Thừa tướng, kế vị nào thích hợp chăng?”
Vạn Quốc Phong quỳ xuống, “Thần cho rằng, Cửu Hoàng tử dũng mưu, lòng vì bách tính, văn thể ngâm thơ đối đáp, võ thể xông pha trận mạc g.i.ế.c địch. Lần nước Úy xâm phạm, Cửu Hoàng tử cũng công lao nhỏ.”
“Huống hồ là khi Tam Hoàng tử lừa dối ngài điều động một nửa binh lực biên giới Phân Châu , mà vẫn thể giành chiến thắng!”
Tiêu Kình cau mày thật chặt, “Lừa dối?”
Vạn Quốc Phong từ trong tay áo lấy một phần tấu chương, “Hoàng thượng, phương bắc hề chiến sự, nếu điều một nửa binh lực, Cửu Hoàng tử và Phiêu Kỵ Tướng quân khổ chiến như ?”
“Ngoài , nguyên nhân Hoàng thượng phế Thái tử nửa năm , thực sự ẩn tình. Thần trong nửa năm nay cũng thu thập chứng cứ, tất cả đều ở trong tấu chương .”
Lời thốt , cả triều đình vang lên tiếng hít thở!
Ngay cả đương sự phế Thái tử là Tiêu Vận Trạch cũng kinh ngạc liếc .
Mặc dù trong tay cũng chứng cứ, nhưng định lúc đưa .
Vạn Thừa tướng xưa nay vẫn trung lập, giúp như ?
Tiêu Kình giận dữ dâng trào, đập mạnh tay vịn long ỷ, “Thái Thịnh, mang tấu chương dâng lên!”
Bên đều nín thở ngưng thần, ai tò mò nội dung tấu chương.
Ngoại trừ Tiêu Vận Trạch và Vạn Quốc Phong.
Tấu chương dài, Tiêu Kình một lượt mười hàng, xong liền mạnh mẽ đập tấu chương xuống đất.
Chỉ ‘xoạt’ một tiếng, văn võ bá quan đều run rẩy.
Sắc mặt Tiêu Kình vô cùng âm trầm, “Trẫm con trai tàn hại đến mức !”
“Thái Thịnh! Soạn chiếu chỉ.”
“Trục xuất Tiêu Vận Thành khỏi kinh thành, vĩnh viễn phép trở kinh! Nếu phát hiện, trảm lập quyết!”
Nghe , Thái Thịnh trong lòng run lên hai cái.
Thấy , Vạn Quốc Phong tiếp tục : “Hoàng thượng, nửa năm Cửu Hoàng tử phế vốn là một hiểu lầm.”
“Hôm nay, thần đề nghị khôi phục phận Thái tử cho Cửu Hoàng tử! Đây mới là xứng đáng!”
“Thần phụ họa!”
“Thần phụ họa!”
Càng ngày càng nhiều quan viên .
Đến cuối cùng, mà chỉ còn Đổng Thừa tướng một tại chỗ cũ.
Thấy , Đổng Thừa tướng cuối cùng cũng bước chân, “Hoàng thượng, thần, cũng phụ họa.”
Trên triều đình, bách quan đều tán thành đề nghị , một ai phản đối!
Đây là chuyện từng kể từ khi Đại Khánh lập triều!
Tiêu Vận Trạch cũng chút kinh ngạc.
Những phe Tiêu Vận Thành một ai phản đối thì cũng thôi , mà tất cả đều sang ủng hộ , đồng ý lập trữ quân?
Thật sự khiến bất ngờ.
Tiêu Kình vung tay áo lớn, “Hôm nay, lập Cửu Hoàng tử Tiêu Vận Trạch Thái tử, chọn ngày lành khác cử hành đại điển lập trữ!”
“Bãi triều!”
Thái Thịnh sớm đoán , khẽ gật đầu thể nhận về phía Tiêu Vận Trạch triều.
Sau khi bãi triều, Tiêu Kình dừng bước, Thái Thịnh, “Thần Nữ cung ?”