Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 154
Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:22:44
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong đám đông là ai hô lên một câu: "Cung chúc Hoàng thượng hồng phúc tề thiên, thọ tỷ Nam Sơn!"
Ngay đó, ngừng bước quỳ bái ngự tọa.
Tám chữ vàng lớn "Hồng phúc tề thiên, Thọ tỷ Nam Sơn" giữa trung còn đang sáng rực rỡ, phía cũng quỳ kín một sàn .
Trừ một bạch y thoát tục .
Các đại thần cung phi còn đang xem kịch lúc run lẩy bẩy.
Bọn họ quỳ thôi!
Vừa con cự long vàng bay đến mái nhà xa xa, bay lên bầu trời phía rừng rậm bên cạnh, gì, chỉ thấy vài tiếng rồng ngâm vang dội.
Ngay đó những mũi tên loạn xạ b.ắ.n đến liền ít nhiều, dần dần biến mất.
Bọn họ chỉ thấy tiếng thứ gì đó nổ tung, mà còn thấy ít tiếng ai oán!
Đến đây bọn họ còn gì mà hiểu chứ?
Thần nữ lệnh cho thần long giải quyết những thích khách !
Cứu mạng bọn họ!
Đâu bọn họ xem nàng , chính bọn họ rõ ràng mới là trò !
Mà lúc , thần nữ rõ ràng đang chúc thọ Hoàng thượng, là thần nữ thật sự, bọn họ thể để ý nàng như ý?
Chỉ hy vọng thần nữ đừng chấp nhặt thái độ của bọn họ...
Tiêu Kình sự dìu đỡ của Thái Thịnh trở ngự tọa, lúc trong đầu vẫn mơ hồ hỗn độn, nhưng một chuyện vô cùng rõ ràng.
Đó chính là: Thần nữ, thật sự là thần!
Không kẻ lừa gạt chỉ vài trò vặt giang hồ!
Thần long triệu hồi vẫn đang ngừng bay lượn giữa trung, uy nghiêm vô cùng!
Chàng rõ ràng thấy, kim long bay đến mái nhà bên phát một tiếng rồng ngâm, ngay đó, những mũi tên sắc bén b.ắ.n tới từ phía đó liền ít nhiều.
Tiêu Kình vững, quét mắt các cung phi đại thần đang cúi đầu phía .
Trong chớp mắt, suy nghĩ dồn dập.
Chàng tạm thời rõ là ai ám sát , nhưng rõ ràng, là ai cứu ...
Thì , đời thật sự rồng.
Thần thông quảng đại, uy nghiêm vô cùng, thể hô phong hoán vũ khiến kinh sợ – Rồng!
Ai cũng Hoàng đế là chân long thiên tử, nhưng khi thật sự thấy rồng khoảnh khắc , chỉ phục tùng, còn kính sợ.
Vừa nghĩ đến những ngày khinh thường thần nữ, Tiêu Kình khỏi cảm thấy một trận run sợ!
, run sợ!
Có thể chiến thắng mười mấy cũng vô cùng ưu tú, bước lên bảo tọa , tự nhiên là đủ thận trọng.
Những thứ tận mắt chứng kiến, khác dù đến trời xanh cũng sẽ tin , kể cả con ruột của .
Chỉ là , xem là tính toán sai ...
Tiêu Kình về phía bạch y thần nữ đang yên lặng một lời ở trung tâm sân yến tiệc, đối diện ánh mắt điềm nhiên của nàng, cảm thấy một áp lực từng .
Chàng từng bất kính với thần nữ, thậm chí còn ý nghĩ nạp nàng hậu cung hoặc là c.h.é.m đầu nàng, thần nữ liệu trừng phạt chăng?
Không .
Tiêu Kình nắm chặt hơn một chút nắm đ.ấ.m tay .
Thần nữ nếu trách tội , e rằng sớm trừng phạt , hà cớ gì đợi đến hôm nay, còn vì mà chúc thọ?
Huống hồ lúc trăng sáng lên cao, thần long trời biến mất từ khi nào.
Hẳn là thần nữ chấp nhặt với .
Nghĩ , Tiêu Kình an lòng hơn nhiều, định mở miệng chuyện với thần nữ, bên cạnh liền truyền đến một giọng nũng nịu.
"Hoàng thượng——"
Hỉ tần vùng vẫy từ đất bò dậy, "Thần gọi ngài mấy tiếng , vì ngài để ý thần ?"
Lúc sân vạn vật tĩnh lặng, đều tâm tư khác , chờ Hoàng thượng hoặc thần nữ lên tiếng.
giọng của Hỉ tần đúng lúc vang lên.
Hoàng hậu bên khỏi nhíu mày nhắc nhở: "Hỉ tần! An tĩnh chút."
Hỉ tần mới sợ nàng , dù là Hoàng hậu, chấp chưởng lục cung, nhưng Hoàng thượng bao lâu sủng hạnh nàng .
Hiện tại, nàng Hỉ tần mới là Hoàng thượng đặt ở đầu quả tim mà sủng ái.
Hi Tần hướng Hoàng hậu nở một nụ , thẳng dậy khỏi ngự tọa, thấy tất cả bên đều đang quỳ, duy chỉ bóng bạch y sừng sững, tựa hồ như một cao nhân thoát tục, điềm tĩnh an nhiên.
Hi Tần liếc Hoàng thượng.
Sắc mặt ngài đen sầm, dường như động nộ.
Khóe môi Hi Tần khẽ cong lên.
Rất , tiện tỳ còn dùng cách để quyến rũ Hoàng thượng.
Lần nàng xong đời !
Hi Tần phất chiếc khăn thêu trong tay, cất cao giọng: "Lớn mật! Trước mặt Hoàng thượng, cớ quỳ!"
Tiếng "Lớn mật!" dứt, bên đều rùng chấn động, khó tin khẽ ngẩng đầu nàng .
Mặc dù ngày thường họ hòa thuận, nhưng giờ phút suy nghĩ trong lòng bất ngờ ăn khớp:
Ai cho nàng dũng khí đó, sống nữa ?
Ngay cả Tiêu Kình cũng lời của nàng cho hổ khu chấn động, một tay đập mạnh xuống bàn.
"Rầm!"
"Càn rỡ! Ngươi quỳ xuống cho trẫm!"
Hi Tần đang chớp mắt chằm chằm bóng dáng màu trắng ở giữa, , khí thế càng thêm mạnh mẽ, "Ngươi thấy ? Hoàng thượng bảo ngươi quỳ xuống!"
"Nhất định là ngươi, tiện tỳ bày phục kích thích khách Hoàng thượng, còn dám mạo nhận Thần nữ?" Hi Tần ngẩng cao cằm, "Người , lôi nàng xuống cho bổn cung!"
Ha, khuôn mặt xinh , nàng nhất định sẽ hủy !
Nàng tuyệt đối thể để nàng tiến hậu cung tranh sủng với nàng !
Tống Thính Vãn cũng sợ hãi, cứ thế yên lặng, nửa nửa , ung dung tự tại xem kịch .
Vừa nãy Hoàng hậu gọi nàng là Hi Tần.
Là cái Hi Tần lóc đến mặt Hoàng thượng chỉ vì Diệu Nghi vỡ một chiếc vòng ngọc ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-154.html.]
Tống Thính Vãn khỏi bật , nàng rõ ràng từng đắc tội nàng , cái địch ý từ mà xuất hiện?
nàng cũng ý định lên tiếng ngăn cản.
Trong tình huống , tự nhiên sẽ xử lý nàng , cần nàng tay.
Hoàng hậu bên cạnh nhận thấy sắc mặt âm trầm của Hoàng thượng, cũng thêm lời nào.
Dù , Hi Tần thất sủng, đối với nàng mà là một chuyện đại hỉ, nàng cần nhắc nhở nàng nữa.
Hi Tần nhận áp lực thấp xung quanh, chỉ cảm thấy tiện tỳ nhỏ bé đang khiêu khích , đầy khí thế trừng mắt nàng.
"Người ? Bổn cung bảo các ngươi lôi nàng xuống giam !"
"Hôm nay là thọ yến của Hoàng thượng, thể để kẻ quấy nhiễu hứng thú của Hoàng thượng? Mau bắt !"
Thấy Vũ Lâm Vệ, thái giám cung tỳ đều quỳ rạp, chút phản ứng.
Lòng Hi Tần dần dấy lên nghi hoặc, lời còn tự tin như , "Người phụ nữ chỉ mạo nhận Thần nữ, còn bất kính với Hoàng thượng, các ngươi đều mù ?"
"Hi Tần!"
Nghe Hoàng thượng gọi , Hi Tần lập tức đáp lời, bàn tay ngọc ngà đặt lên vai Hoàng thượng, giọng khôi phục sự uyển chuyển du dương thường ngày, "Hoàng thượng."
"Quỳ xuống!" Sắc mặt Tiêu Kình âm trầm đến mức thể nhỏ nước.
Lòng Hi Tần run rẩy như đ.á.n.h trống.
Nàng thể đoán ý của Hoàng thượng bây giờ là gì.
Nàng rõ ràng đang giúp Hoàng thượng trừng trị kẻ bất kính, cớ Hoàng thượng đối xử với nàng như ?
"Hoàng thượng, ..."
"Trẫm thấy mù mắt chính là ngươi!" Tiêu Kình đầu hung tợn nàng .
Hi Tần sợ đến mức quỳ rạp xuống đất, "Hoàng thượng thứ tội, thần sai!"
Tiêu Kình tức giận đến mức lồng n.g.ự.c ngừng phập phồng, đối diện với ánh mắt nửa nửa của Thần nữ, ngài hôm nay đưa một lời giải thích e rằng khó mà kết thúc.
Hi Tần ngày thường nũng với ngài thì thôi, ngài thích cái kiểu đó.
lúc , tất cả đều dám đắc tội Thần nữ, nàng dám lời bất kính!
Đầu óta chứa cái gì ? Lại dám cả gan như thế?
Tiêu Kình dậy khỏi ngự tọa, bước xuống đài cao, đến cách Thần nữ ba bước.
Ánh mắt của tất cả những đang quỳ bên đều dõi theo ngài, đoán xem Hoàng thượng rốt cuộc sẽ gì.
Tống Thính Vãn thấy ngài bước về phía , lòng cũng hề sợ hãi.
Nàng xem Hoàng thượng sẽ gì.
Tiêu Kình khẽ cúi đầu về phía nàng, ngữ khí cung kính : "Thần nữ, nãy Hi Tần lời lẽ bất kính, xử lý nàng thế nào?"
Người?
Đây là điều Tống Thính Vãn ngờ tới.
Đường đường một vị Quân vương, dùng kính ngữ với nàng, khác với thái độ đùa cợt đây.
Xem hình tượng Thần nữ của nàng, buổi thọ yến , thực sự khắc sâu lòng .
Rất , còn lo lắng ngài sẽ c.h.é.m đầu nữa ...
Tống Thính Vãn khẽ nhướng mày, một tay chắp lưng, bày tư thế của Thần nữ, thản nhiên mở miệng, "Đã là phi tử của Hoàng thượng, xử trí thế nào, tự nhiên do Hoàng thượng quyết định."
Nàng xem Hoàng thượng rốt cuộc kiêng dè "Thần nữ" đến mức nào.
Lần đầu gặp mặt trong Ngự thư phòng, nàng nhận vị Hoàng đế hề tin phận Thần nữ của nàng.
Mặc dù bắt nàng quỳ hành lễ, nhưng cũng ít giăng bẫy cho nàng.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nếu hôm nay nàng triệu hồi Thần long, e rằng cái đầu sẽ lìa khỏi cổ.
Hoàng đế , ngoài mục đích là thăm dò xem nàng thật sự là Thần nữ thể triệu hồi Thần long , nhưng sợ nàng là thật, đắc tội nàng quá mức.
Thế nhưng giờ đây ngài tin tưởng phận Thần nữ của nàng, chính nàng một đẩy lùi vạn quân Úy Quốc, đối mặt với kẻ bất kính với nàng, ngài sẽ gì đây?
Chỉ thấy Tiêu Kình hít sâu một , vung tay áo lên, "Thái Thịnh, thảo chỉ!"
"Hi Tần khẩu xà tâm Phật, mạo phạm Thần nữ, phế bỏ vị Tần, đ.á.n.h lãnh cung, vĩnh viễn !"
"Hoàng thượng!" Hi Tần đại kinh thất sắc, quỳ gào thét: "Nàng chỉ là kẻ lừa đảo, Thần nữ gì chứ? Thần long ở ? Các đều thấy ? Các đều mù hết ?"
Nghe những lời , đang quỳ bên đều trợn tròn mắt.
Có thầm mắng nàng chỉ mù mà còn não.
càng nhiều tỏ vẻ xem kịch .
"Hoàng thượng, thần một lời, nên ."
Người là Dung Phi, Tiêu Kình luôn đối xử với nàng khoan hòa, "Cứ ."
Dung Phi giữ nguyên tư thế quỳ, khiến rõ biểu cảm, "Vừa Thần nữ đại hiển thần thông, khiến Thần long giáng thế, tất cả mặt đều tận mắt chứng kiến."
"Hi Tần thấy gì cả."
"Thần lo lắng, e rằng..."
Tiêu Kình chau mày, "E rằng cái gì?"
Dung Phi cúi đầu thấp hơn, trâm cài ngọc phỉ thúy đầu khẽ lay động, giọng hề nhỏ, "Hoàng thượng, thần lo lắng Hi Tần một thứ sạch sẽ nào đó nhập , che khuất đôi mắt, nên mới thấy gì cả."
Lời thốt , Hi Tần lập tức nhảy dựng lên, "Dung Phi tỷ tỷ cớ gì vu oan cho ?"
Trong đầu Hi Tần giờ đây hỗn loạn như tơ vò.
Nàng giành sự yêu chiều của Hoàng thượng, nên lúc nãy khi cục diện hỗn loạn, nàng chui lòng Hoàng thượng.
Ai ngờ Hoàng thượng lấy nàng lá chắn.
Lúc đó nàng sợ hãi đến mức bám chặt góc bàn, ôm tai òa.
Đợi đến khi nàng mở mắt nữa, thấy quỳ rạp đất, đồng loạt chúc mừng Hoàng thượng thọ yến.
Duy chỉ tiện tỳ nhỏ bé chen chúc giành sủng ái của Hoàng thượng là vẫn .
Chẳng lẽ nàng thật sự bỏ lỡ sự xuất hiện của Thần long?
Giờ phút , nàng còn bận tâm đến việc thật sự thấy Thần long , cũng bận tâm đến việc Thần nữ là Thần nữ thật .
Nàng chỉ giữ vị Tần mà khó khăn lắm mới !
Hi Tần vén váy lên, màng tất cả lao về phía Hoàng đế!
"Hoàng thượng! Thần oan uổng quá!"