Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 153
Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:22:43
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Thính Vãn vì từ chỗ đến trung tâm bộ yến tiệc?
Đương nhiên là để kéo dài thời gian cho đồng đội Chu Tước của nàng !
Muốn triệu hồi thần long, há chẳng cho Chu Tước một chút thời gian chuẩn ?
Nàng nếu trực tiếp triệu hồi thần long, kết quả bên Chu Tước xảy sơ suất gì, tội khi quân tày trời há chẳng sẽ trực tiếp đội lên đầu nàng ?
Hôm nay Tống Thính Vãn khoác một y phục màu trắng ngà, gấm vóc ánh lên vẻ mềm mại, phía thêu hoa văn cùng màu, kỹ sẽ nhận .
Thật sự hệt như một đóa mẫu đơn đang nở rộ.
Tráng lệ thoát tục.
Tống Thính Vãn ở giữa hề động tác, hai tay chắp lưng, vẻ mặt cao thâm khó lường.
Ánh mắt của tất cả trong yến tiệc đều tập trung nàng.
Trên sân yến tiệc vang lên ít tiếng kinh thán.
"Thì nàng thật sự là thần nữ."
"Đổng tướng, ngài nàng thật sự thể triệu hồi thần long ?"
Đổng Tú là Thừa tướng, ở vị trí thứ hai của khách nam, ở vị trí đầu tiên là một vị Thừa tướng khác vốn dĩ hợp với —— Vạn Quốc Phong.
Mà vị trí thứ ba bên cạnh chính là Triệu đại nhân Thượng thư.
Ánh mắt Đổng Tú lúc cũng định nữ nhân đang giữa một lời, "Triệu đại nhân, lát nữa đáp án tự nhiên sẽ công bố."
Nói xong, Đổng Tú quét mắt vài cái về phía mái nhà xa xa, vẻ mặt kín như bưng.
Hắn sống nửa đời , từng trải vô .
trong chuyện , cũng dám chắc.
Chuyện từng tận mắt chứng kiến, sẽ tin.
cho phép chuyện như tồn tại!
Hoàng thượng từ lâu khúc mắc với Đổng gia, nhổ bỏ nhưng dám dễ dàng hành động.
Nếu thần nữ thật sự là thần, thật sự lợi hại đến mức thể xoay chuyển trời đất như lời đồn, thêm nữa giúp đỡ Hoàng thượng, thì Hoàng thượng sẽ còn e ngại thế lực Đổng gia của bọn nữa!
Đến lúc đó, Đổng gia của nguy !
Cái gì mà thần nữ, cái gì mà thần long.
Hắn Đổng Tú bóp c.h.ế.t tất cả những điều từ trong trứng nước!
Đổng Tú nữa quét mắt về phía những nơi khá tối tăm xung quanh.
Cháu ngoại , con tranh thủ chút khí thế đấy!
Lúc , Tống Thính Vãn đang ở trung tâm sân yến tiệc.
Bề ngoài nàng như đang nhắm mắt dưỡng thần, nhưng thực chất là đang tính toán thời gian trong lòng.
Sắp đến lúc .
Tống Thính Vãn mở hai mắt, thấy mây đen trời che khuất mặt trăng, Chu Tước ẩn trong rừng xa cũng đang hiệu cho nàng, liền thời khắc đến.
Nàng đang định mở miệng, nhưng nhịn nữa .
"Hoàng thượng." Hỉ tần nhẹ nhàng dậy, nũng với Hoàng thượng ngự tọa, "Thần nữ sẽ là kẻ giả mạo chứ?"
Lời , những cung tiễn thủ mới thò đầu từ mái nhà xa xa lặng lẽ rụt trở về.
Cùng lúc đó, Tiêu Vận Trạch cũng nhận sự khác thường mái nhà, nhưng bất kỳ động tác thừa thãi nào, ung dung tự tại xem kịch.
Tiêu Kình sớm chờ đến mức chút mất kiên nhẫn, để thể hiện khí độ đế vương của nên mới luôn kiên nhẫn chờ đợi.
Ai ngờ nàng nửa ngày động đậy.
Chàng cũng bắt đầu chút nghi ngờ phận của nàng, vì thế thuận nước đẩy thuyền : "Ái phi vì lời ?"
Các hậu phi đại thần phía phần lớn đều lộ vẻ vui sướng khi gặp họa, chờ đợi cái gọi là "thần nữ" chấp nhận sự phán xét.
Trong tiềm thức của bọn họ, "thần nữ" vốn dĩ là chuyện hoang đường, chẳng qua chỉ là vài thủ đoạn lừa gạt khác mà thôi.
Hỉ tần khẽ khom về phía Hoàng thượng, "Hoàng thượng, nếu nàng thật sự là thần nữ, vì trực tiếp triệu hồi thần long ? Ngược cứ chần chừ kéo dài thời gian như ?"
"Hôm nay là thọ yến của ngài, mất hứng thú của như , quấy nhiễu thọ yến của ngài, thực là bất kính lớn."
"Thần cũng là vì Hoàng thượng mà nghĩ, ngài ngày sinh thần còn kẻ lòng bất chính hỏng tâm trạng. Chi bằng tiên áp giải nàng xuống, chúng cứ tiếp tục yến tiệc ? Phía còn ít biểu diễn ca múa, đừng để lỡ mất thời gian."
Tất cả phía thần sắc khác .
Tuy bọn họ đều chờ đến mức chút mất kiên nhẫn, nhưng ngờ dám trực tiếp chỉ mặt , ai cũng kẻ tiên phong.
Tiêu Vận Trạch cũng vẻ mặt bình tĩnh.
Chỉ Diệu Nghi, vội đến nỗi trừng mắt Hỉ tần hai cái.
Nàng giúp thần nữ tỷ tỷ, nhưng khi thọ yến bắt đầu, Hoàng cảnh cáo nàng, bảo nàng hôm nay ở yến tiệc ngoài việc chúc thọ phụ hoàng , một chữ cũng .
Còn , nếu nàng chuyện, lẽ còn sẽ rước họa cho thần nữ tỷ tỷ!
Diệu Nghi đầy phẫn nộ Hỉ tần, buộc ngậm miệng .
Hỉ tần! Sớm vỡ vòng tay của ngươi!
Để ngươi cả đời cũng m.a.n.g t.h.a.i thì hơn!
Tất cả phía đều lộ vẻ mặt như thể kịch để xem.
Quả nhiên, khoảnh khắc tiếp theo, mày của Tiêu Kình khẽ nhíu , nghiêm nghị : "Thần nữ, vì còn triệu hồi thần long ?"
"Chẳng lẽ là chột ?"
Thực Tiêu Kình vốn dĩ đối với chuyện nàng thể triệu hồi thần long vẫn bán tín bán nghi.
Thậm chí thể chỉ một hai phần tin tưởng.
Chàng nàng rốt cuộc dùng thủ đoạn gì để đ.á.n.h lui Úy quân, nhưng trong lòng , vẫn luôn cảm thấy dựa thần long nào cả, mà là dựa cửu nhi tử Tiêu Vận Trạch của .
Tiêu Kình chằm chằm bóng dáng xinh phía , mắt khẽ híp .
Nếu hôm nay nàng triệu hồi thần long...
Thì c.h.é.m đầu nàng.
Tống Thính Vãn thấy ánh mắt của tất cả trong sân đều tập trung , phần lớn đều là vẻ mặt xem kịch , khỏi chút hưởng thụ.
Đây chính là cảm giác vạn chú ý ?
Lại còn đều là những nhân vật quan trọng của một quốc gia.
Chậc.
Đại minh tinh cũng đãi ngộ nhỉ?
Đối mặt với sự trách cứ của Hoàng thượng và phi tử, Tống Thính Vãn hề sợ hãi.
Bởi vì...
Nàng thật sự thể triệu hồi "thần long" mà.
Tống Thính Vãn ngẩng đầu bầu trời đen kịt, khóe môi khẽ cong, cất tiếng cao giọng : "Hiện tại, liền để các ngươi chiêm ngưỡng thần long trong truyền thuyết!"
Lời , lòng của tất cả mặt đều khẽ giật , tự chủ mà theo ánh mắt của nàng lên bầu trời.
Chỉ là khoảnh khắc tiếp theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-153.html.]
Long còn xuất hiện, từng đạo mũi tên sắc bén xé gió bay tới b.ắ.n về phía trong yến tiệc!
"Có, thích khách!"
"Hộ giá! Hộ giá!"
Thái Thịnh mặt đầy kinh hãi hét lớn, vội vã lao về phía ngự tọa.
Đại thần, phi tần, vương, công chúa...
Nhao nhao rời khỏi chỗ , sợ tên b.ắ.n trúng!
Cảnh tượng trong chớp mắt hỗn loạn như một nồi cháo.
Hỉ tần càng chạy về phía Hoàng thượng, mưu toan tìm kiếm sự che chở.
Lại Hoàng thượng tóm lấy chặn ở phía ...
lúc , Vũ Lâm Vệ tiến , chống đỡ những mũi tên loạn xạ từ b.ắ.n tới, bảo vệ an cho .
Tiêu Vận Trạch càng là đầu tiên lưng Tống Thính Vãn, bảo vệ nàng chu .
"Thần nữ! Nhất định là thần nữ!"
"Những mũi tên loạn xạ là do thần nữ giả sắp đặt! Nàng ám sát Hoàng thượng! Mau hộ giá!"
Trong đám đông là ai hét lên một tiếng.
Ngay đó, ít trốn lưng Vũ Lâm Vệ liền về phía vị trí của thần nữ.
Ngay cả Tiêu Kình và Hoàng hậu Vũ Lâm Vệ che chở kỹ lưỡng phía cũng nhịn mà qua.
Tiêu Kình vốn dĩ đa nghi, lúc trong lòng càng nghi ngờ trùng trùng. Chẳng lẽ thần nữ thật sự là giả, là đến để ám sát ? Vậy còn lão Cửu...
Chẳng lẽ là mưu quyền soán vị?
Ở trung tâm sân yến tiệc, chỉ thấy một bạch y thoát tục tuyệt thế, khóe miệng nở nụ , hề sợ hãi những mũi tên b.ắ.n loạn xạ tưởng chừng như mục đích .
Ngược giơ cao hai tay, nhắm mắt , miệng lẩm bẩm.
Chỉ Tiêu Vận Trạch lưng nàng , nàng đang hát...
Nơi thần nữ quá trống trải, cảm giác an , đều cách xa, đương nhiên rõ nàng đang lẩm bẩm điều gì.
Chỉ là khoảnh khắc tiếp theo, bọn họ liền nhạy bén nhận sự đổi trời!
Một đạo kim quang trải rộng xuống, kèm theo một tiếng rồng gầm!
Tất cả đều kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm!
Chỉ thấy bầu trời đen kịt, một con cự long ánh lên kim quang đang uốn lượn bay lượn!
Thật sự rồng!
Vô cùng to lớn!
Vô cùng chân thực!
Vô cùng chấn động lòng !
Là cự long vàng mà bọn họ từng thấy bao giờ!
Trên đời , thật sự rồng...
Thần nữ, thật sự là thần nữ...
Vô ánh mắt đổ dồn về Tống Thính Vãn đang giữa sân yến tiệc.
Chỉ thấy nàng chút sợ hãi những mũi tên loạn xạ b.ắ.n đến xung quanh, cổ tay lướt nhanh, như đang kết ấn.
Lúc hào quang của Tống Thính Vãn quá rực rỡ, ai để ý đến Cửu hoàng tử đang ngừng c.h.é.m những mũi tên sắc bén phía lưng nàng, kiếm múa nhanh đến mức như hóa thành hoa...
Cũng càng ai để ý đến Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ xung quanh Cửu hoàng tử...
Thấy thần nữ kết ấn, ánh mắt của hẹn mà cùng lên cự long trời.
Bao gồm cả Hoàng thượng Tiêu Kình...
Chỉ Hỉ tần, lúc đang phủ phục mặt Hoàng thượng, đến lê hoa đái vũ, hề để ý đến điều gì.
Mọi ngẩng đầu, chỉ thấy kim long đỉnh đầu bay về phía mái nhà xa xa.
Ngay đó há to miệng, đột nhiên gầm lên một tiếng!
Tiếng gầm vang vọng khắp đất trời!
Khoảnh khắc tiếp theo, thấy những tiếng động nhỏ liên tiếp ngừng, dường như thứ gì đó nổ tung, hình như còn thấy từng tiếng ai oán.
Mọi chỉ cảm thấy những mũi tên loạn xạ giữa trung dường như ít nhiều.
Chỉ Đổng Tú, nhíu chặt mày!
Hắn trực giác, lúc sự phát triển của tình hình bất lợi cho !
Thần nữ, chẳng lẽ là chân thần?
Từ đến nay đều là nghĩ sai ?
Đi kèm với ý nghĩ , còn nỗi sợ hãi lâu gặp...
Lúc , cự long vàng bay lượn trở .
Hướng về phía rừng rậm xung quanh, là một tiếng rồng ngâm vang vọng khắp đất trời!
Tiếng còn vang hơn tiếng !
Không ít trực tiếp xổm xuống, sợ thần long là nhắm , run lẩy bẩy, trong lòng thầm niệm: Thần nữ đại nhân tha tội! Thần long đại nhân tha mạng! Sự ác ý suy đoán , thực là bất kính, kính xin Thần nữ đại nhân mở một mặt lưới!
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Những kẻ nhát gan hơn thì trực tiếp chạy đến quỳ mặt Tống Thính Vãn, ngừng khấu bái!
"Thần nữ đại nhân! Thần nữ đại nhân!"
Tống Thính Vãn ngạc nhiên nhướng mày.
Đây là gì ?
Cảm kích nàng cứu mạng họ ?
Không từ lúc nào, những mũi tên b.ắ.n loạn xạ ngừng , trong sân còn nguy hiểm, càng thêm mạnh dạn về phía thần nữ đang ở trung tâm, ánh mắt từ ban đầu là khinh thường, nghi ngờ, vui sướng khi gặp họa, đến bây giờ tràn ngập sự kính sợ.
Thì , đời thật sự thần nữ!
Thật sự thần long!
Mọi chỉ thấy Tống Thính Vãn trong một bạch y mười ngón tay lướt nhanh, thủ thế kết ấn , đều vô thức lên trung.
Không ai để ý Tống Thính Vãn khẽ gật đầu về phía một nơi nào đó trong rừng rậm xa.
Chỉ thấy con cự long vàng bay cao hơn một chút, bay lượn vài vòng, ngay đó há to miệng vàng, phát một tiếng rồng ngâm!
Hướng nó há miệng , dần dần hiện lên mấy chữ lớn màu vàng:
Hồng phúc tề thiên, Thọ tỷ Nam Sơn!
Mọi đều kinh ngạc!
Con thần long , đang chúc thọ Hoàng thượng!
Thần long do thần nữ triệu hồi, thật sự là vì chúc thọ Hoàng thượng mà đến!
Thấy tất cả , bao gồm cả vị Hoàng thượng bình thường vô cùng uy nghiêm đều kinh ngạc lên bầu trời.
Tống Thính Vãn khẽ cong khóe môi.