Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:25:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong Hồi Hương Viên.

Trước mặt Tống Thính Vãn một hàng thị nữ, những nàng gặp tối qua.

Mỗi trong tay đều bưng một chiếc khay, bên trong đặt các loại vải vóc.

“Phù Quang Cẩm, Trang Hoa Đoạn, Chức Cẩm Đoạn, Nguyệt Hoa Cẩm, Tuyết Đoạn, Hổ Phách Cẩm.”

“Tiểu thư, đây đều là những loại vải nhất, Người hãy chọn vài mẫu yêu thích, lát nữa sẽ may thành y phục mang đến cho Người.”

Có lẽ là thấy Lục Dạng và Hồng Đậu gọi nàng là tiểu thư, mặt đông đảo thị nữ, Mộc Trung cũng gọi nàng là thần nữ nữa.

Sáng nay Tống Thính Vãn định ngoài mua quần áo thì gặp Mộc Trung đang đợi ngoài Hồi Hương Viên.

Biết mục đích của nàng, liền thể do sắp xếp, Tống Thính Vãn liền ở Hồi Hương Viên chờ.

Nghĩ cũng , mặc dù ngày đó đường cái ít thấy dung mạo của nàng, nhưng dù đó cũng chỉ là một phần nhỏ ở cửa thành.

Nếu hôm nay nàng mặc đồ hiện đại phố, sẽ nhiều đến dung mạo của nàng hơn, đến lúc đó nàng ngoài dạo chơi tìm hiểu thị trường sẽ tiện nữa, sự tồn tại càng thấp càng .

Chỉ là……

Tống Thính Vãn Mộc Trung, “Mộc quản sự, quần áo may sẵn ?”

“Tiểu thư, đương nhiên .”

Mộc Trung vỗ hai tay, ngay đó một đội thị nữ khác bưng khay , đồng loạt hành lễ, “Tiểu thư an lành.”

Tống Thính Vãn nhướn mày, chuẩn chu đáo đến ?

Mộc Trung vỗ hai tay.

Chỉ thấy mỗi một thị nữ bưng khay bên cạnh đều một thị nữ tay , các nàng đồng loạt hành động, cẩn thận nhấc y phục khay và trải rộng.

Y phục rũ xuống, nhưng chừng mực, cách mặt đất một .

Một hàng qua, đủ kiểu y phục, khiến Tống Thính Vãn hoa cả mắt.

Đều .

“Tiểu thư, Người xem mẫu nào ưng ý , nếu lô mắt, bên ngoài còn lô tiếp theo.” Mộc Trung mặt tươi , cung kính.

Chuẩn nhiều đến ư?

Tống Thính Vãn mím môi gọi Mộc Trung một bên.

“Mộc quản sự, như quá lãng phí tiền của ?” Tống Thính Vãn cân nhắc dùng từ, “Những bộ y phục mua ?”

Nếu trả tiền thì thể trả ……

Có lẽ do mặt thường xuyên nở nụ , nếp nhăn pháp lệnh mặt Mộc Trung sâu, khi chuyện luôn kéo căng, “Tiểu thư, đây đều là y phục của tiệm nhà chúng , Người cứ chọn tùy ý, chọn cho đến khi nào ý thì thôi.”

Mắt Tống Thính Vãn mở to, chợt nhớ đến Tiêu Vận Trạch từng mẫu để ít tiệm, nhà cửa thậm chí là tiền trang……

33_Tống Thính Vãn quét mắt khắp căn phòng đầy rẫy thị nữ cùng y phục và vải vóc ngập tràn.

Chậc, đây chính là sự phô trương của nhà đại hộ cổ đại ?

Mua một bộ quần áo cũng nhiều mang theo nhiều quần áo như đến tận nhà phục vụ.

Tống Thính Vãn khỏi nhớ đến khi còn ở Tống gia.

Khi đó Tập đoàn Tống thị vẫn gặp vấn đề về dòng tiền, tài lực của Tống gia trong bộ Hùng Thị cũng xếp hàng đầu, nhưng dù lớn lên trong một gia đình như , mua quần áo cũng khoa trương đến thế.

Tống Thính Vãn đến mặt những thị nữ đang trưng bày y phục, chỉ một bộ màu hồng và một bộ màu vàng nhạt, “Cứ lấy hai bộ .”

Mộc Trung gật đầu với nàng, đó vẫy tay, ngoài hai thị nữ đang cầm y phục màu hồng và vàng nhạt, những thị nữ còn trong phòng liền trật tự lui xuống.

Ngay đó, hai gia đinh khỏe mạnh bước , khiêng một vật lớn, hình dáng bầu dục, trông vẻ cao bằng .

Cùng còn một phụ nữ xách một cái hộp.

Tống Thính Vãn thấy vật khổng lồ đó khỏi tò mò, “Mộc quản sự, đây là cái gì?”

Mộc Trung giải thích, “Tiểu thư, đây là một chiếc gương đồng mà chủ tử mời danh thợ rèn đúc mấy năm .”

lúc , gia đinh xoay vật đó , vén tấm vải nhung phủ lên.

Quả nhiên, đó là một chiếc gương đồng.

Ngay đó hai khiêng một giá đỡ bằng gỗ lim , đặt đúng chỗ theo chỉ dẫn của Mộc Trung.

Sau đó, chiếc gương đồng khổng lồ đặt vững chắc giá đỡ.

Lần Tống Thính Vãn rõ hơn, chiếc gương đồng hình bầu dục, lớn, chỉ thấp hơn đầu gia đinh một cái đầu, trong gương lờ mờ phản chiếu vài bóng .

Tống Thính Vãn chợt nhớ đến bảo tàng từng đến đây, một khu vực chuyên trưng bày gương đồng.

Chiếc lớn nhất trong đó cũng cao đến thế , mà hầu hết đều là hình tròn.

Không ngờ còn thể thấy chiếc gương thể phản chiếu bộ trong.

Sau khi mấy gia đinh đặt gương đồng xong và ngoài, Mộc Trung chỉ phụ nữ cùng gia đinh , “Tiểu thư, vị là Lý bà, thợ may của tiệm chúng .”

Lý bà tiến lên hai bước, cúi hành lễ với Tống Thính Vãn, “Tiểu thư.”

Mộc Trung : “Tiểu thư, lão nô xin lui xuống đây, Người thể thử hai bộ y phục , nếu , Lý bà thể sửa ngay tại chỗ cho Người.”

“Còn về những loại vải , đợi đến khi may thành y phục sẽ mang đến cho Người.”

Tống Thính Vãn vội : “Không cần, hai bộ là đủ .”

Mộc Trung nhiều, chỉ mỉm lui xuống.

“Tiểu thư, lão bà theo Người phòng trong y phục nhé?” Lý bà xách hộp, thiện.

Tống Thính Vãn đầu Lục Dạng và Hồng Đậu đang lặng lẽ phía , lắc đầu : “Ta xem .”

Lục Dạng và Hồng Đậu lanh lợi, lập tức tiến lên nhận lấy y phục từ tay thị nữ, theo Tống Thính Vãn phòng trong.

Sau khi đặt y phục xuống, Tống Thính Vãn liền bảo hai nàng ngoài chờ, nàng thực sự quen việc khác quần áo.

Trước đây khi phong cách cổ trang thịnh hành, nàng cũng từng mặc Hán phục, y phục chế tác thời Tống gì đó, nghĩ rằng thể tìm tòi mặc bộ y phục .

Tống Thính Vãn thử bộ màu hồng .

Nửa khắc ……

Nàng vẫn đành chịu thua.

“Hồng Đậu, đây một chút.”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Hồng Đậu tay chân nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc giúp Tống Thính Vãn mặc xong y phục.

Đứng chiếc gương đồng lờ mờ, Tống Thính Vãn chút nhớ chiếc gương ở nhà, rõ nét vô cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-146.html.]

Gương đồng tuy thể soi rõ , nhưng méo mó, màu sắc cũng phân minh lắm, thể .

Kiểu dáng của bộ y phục màu hồng đặc biệt, màu sắc là màu bão hòa thấp nhạt, tổng thể trông dễ chịu.

“Tiểu thư, mặc bộ thật !” Lục Dạng một bên, mắt chớp Tống Thính Vãn, gương mặt tràn đầy kinh hỷ.

Hồng Đậu cũng phụ họa: “Màu hồng hợp với .”

Tống Thính Vãn nhịn bật : “Thật ư?”

“Ôi chao, ngàn vạn là thật.” Lý bà bước tới: “Lão bà tử là thợ may, chất liệu và màu sắc tiểu thư càng thêm xinh , đặc biệt là vô cùng hồng hào, mềm mại.”

“Lão bà tử giúp chỉnh sửa kích cỡ nhé?”

Đã lâu khác khen như , trong lòng Tống Thính Vãn chút vui vẻ, duỗi thẳng hai tay: “Lý bà, phiền .”

“Đâu , lão bà tử nên mà.”

Một lát , phần eo của cả hai bộ y phục đều điều chỉnh kích cỡ, Lý bà cũng rời .

Tống Thính Vãn bàn trang điểm, Lục Dạng đang búi tóc cho nàng.

“Tiểu thư, trang sức của , nô tỳ lấy đến để trang điểm cho .”

Tống Thính Vãn nghiêng đầu: “Ta trang sức, chỉ dây buộc tóc.”

Trong gương đồng, Lục Dạng chớp chớp mắt: “Tiểu thư, thần tiên đều cần vật trang sức cài tóc ?”

Tống Thính Vãn bật khẽ: “Vậy ngươi hỏi thần tiên .”

Lục Dạng càng thêm nghi hoặc: “Người chẳng là thần tiên ?”

Nghĩ đến danh xưng thần nữ của , Tống Thính Vãn nhướng mày: “Cũng , chỉ là mang theo.”

Quả thật, các loại kẹp tóc, bờm tóc ở thế giới hiện đại của nàng nhiều, chỉ là mang sang đây.

Không, đợi chút...

Tống Thính Vãn chợt nhớ đến Tiêu Vận Trạch từng tặng nàng một cây trâm vàng.

Hình như là dịp Tết Trung Thu.

Nàng mang theo !

Tống Thính Vãn định dậy lấy, Lục Dạng phía lên tiếng: “Tiểu thư, ?”

“Đi lấy trâm cài.”

Hồng Đậu đang chờ sẵn bên cạnh lập tức bước lên: “Tiểu thư, trâm cài ở , nô tỳ lấy. Kiểu tóc búi xong, chỉ là cố định, nếu lỏng sẽ , sẽ chậm trễ việc xuất môn.”

Tống Thính Vãn ngoan ngoãn thẳng : “Sáng nay mang cái túi đeo lưng , nó ở bàn bên ngoài.”

Hồng Đậu nhanh chóng lấy túi đeo lưng đến, Tống Thính Vãn quả nhiên tìm thấy cây trâm cài đó trong túi phụ bên hông.

“Hít!”

Phía vang lên một tiếng hít khí.

Tống Thính Vãn ngẩng đầu Lục Dạng trong gương: “Sao ?”

Lục Dạng đối diện với ánh mắt của nàng, cẩn thận lên tiếng: “Tiểu thư, cây trâm vàng màu sắc tươi sáng, chế tác tinh xảo, đúng là vật phẩm thượng hạng.”

Tống Thính Vãn nhướng mày: “Ngươi đây là trâm ư?”

“Tốt nhất, nhất ạ!” Lục Dạng kích động liên tục gật đầu.

“Tiểu thư, thể cho nô tỳ xem tận mắt ?”

Tống Thính Vãn khẽ nghiêng đưa trâm cài cho Hồng Đậu: “Đương nhiên.”

Hồng Đậu nhận lấy trâm cài, giơ lên soi ánh sáng tỉ mỉ quan sát.

Không bao lâu, nàng liền trả trâm cài: “Tiểu thư, xin hỏi cây trâm vàng do Cửu hoàng tử điện hạ tặng ?”

Tống Thính Vãn chút bất ngờ: “Việc ngươi cũng ?”

“Tiểu thư, kỹ thuật chế tác cây trâm đặc biệt, dường như xuất phát từ Triệu gia ở Tùy Châu. Cách đây lâu, Cửu hoàng tử điện hạ từng đến Tùy Châu, thấy điện hạ đối với như , nô tỳ liền cả gan đoán mò.”

Xem vài thể do nhà nào bán ư? Lợi hại đến ?

Tống Thính Vãn càng thêm tò mò: “Tùy Châu Triệu gia là ai?”

Hồng Đậu kể rành mạch: “Bẩm tiểu thư, Tùy Châu một huyện tên là Lý Huyện, Lý Huyện là huyện lớn về sản xuất mực. trong một huyện lớn nổi tiếng về mực như , Triệu gia trong thành nổi danh khắp Đại Khánh nhờ việc chế tạo và buôn bán đồ trang sức vàng bạc ngọc ngà.”

“Ban đầu, các cửa hiệu vàng của Triệu gia mở khắp nơi, việc buôn bán luôn . một năm, đầu Triệu gia mở thêm chi nhánh nữa, liền đóng cửa tất cả các cửa hiệu khác, chỉ giữ cửa hiệu ở Lý Huyện. Vì , mỗi năm nhiều thế gia quý tộc phái đến Lý Huyện để mua trang sức.”

Mực, trâm vàng, Lý Huyện...

Tống Thính Vãn càng càng thấy quen thuộc, tiếp tục hỏi: “Người đầu Triệu gia tại đóng cửa tất cả các cửa hiệu khác?”

Hồng Đậu lắc đầu: “Trong đó nguyên do gì, nô tỳ rõ.”

Lục Dạng vội : “Nô tỳ !”

Tống Thính Vãn: “Ồ?”

Lục Dạng đảo mắt: “Tiểu thư, nô tỳ mẫu của đầu Triệu gia mắc bệnh nặng, mang mẫu khắp nơi cầu y, nhưng cũng chữa khỏi. Sau liền còn tâm trí quản lý nhiều cửa hiệu như nữa, liền đóng cửa hết.”

Mẫu mắc bệnh, buôn bán vàng bạc trang sức...

Mẫu chẳng lẽ chính là vị lão thái thái phong thấp ?

Thì trang sức nhà nổi tiếng như .

Tống Thính Vãn cầm cây trâm lên kỹ, đưa cho Lục Dạng phía : “Cài , chuẩn xuất môn .”

“Vâng.”

Lục Dạng cầm trâm cài ướm thử, cuối cùng chọn một chỗ cao hơn một chút để cài .

“Tiểu thư, đeo cây trâm thật mắt!”

“Thật ?”

Tống Thính Vãn chính đang búi tóc trong gương, trong lòng dâng lên chút ngọt ngào.

Không ngờ cây trâm một câu chuyện như đằng .

Tiêu Vận Trạch tặng nàng một cây trâm, nàng chữa khỏi bệnh cho mẫu của chủ tiệm trâm.

Sau lão nhân gia khỏe hơn nhiều, những ngày mưa gió đầu gối cũng ít đau nhức hơn.

Nàng nhớ lúc đó Tiêu Vận Trạch chúc nàng Trung Thu vui vẻ sớm hai ngày, ngoài cây trâm , còn tặng một chiếc vòng ngọc nữa.

Không chiếc d.a.o cạo râu nàng tặng , dùng .

 

Loading...