Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:25:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ồ?” Ánh mắt Tiêu Kình rời khỏi Tống Thính Vãn, dừng con trai , mang theo chút dò xét.

Tiêu Vận Trạch khí định thần nhàn, mặt hề chút hoảng loạn nào: “Bảy ngày nữa là thọ yến của phụ hoàng, bằng cứ tại thọ yến mà thỉnh chân long cho phụ hoàng?”

“Ha ha ha ha !” Mắt Tiêu Kình lóe lên một tia kích động: “Trẫm chuẩn tấu!”

“Đến lúc đó, xem bản lĩnh của thần nữ mấy phần thật.”

Tống Thính Vãn khẽ cau mày.

Hoàng đế đây là đang nghi ngờ rồng là giả ư?

Nếu thọ yến xuất hiện chân long, thì bá tánh sẽ chỉ cho rằng đương kim Hoàng đế là chân long thiên tử, trời phù hộ, càng thêm hưởng tiếng .

Nếu thọ yến xuất hiện rồng là giả hoặc rồng xuất hiện, nàng chính là khi quân, e rằng sẽ mất đầu......

Tống Thính Vãn chút cạn lời.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Hoàng đế quả nhiên đa nghi nặng nề, đ.á.n.h một nước cờ thật.

Tống Thính Vãn ngẩng đầu, vặn chạm ánh mắt Tiêu Vận Trạch, vội vàng cúi đầu về phía Hoàng đế ở vị trí chủ tọa: “Có thể chúc thọ ngài, là vinh hạnh của .”

“Tốt!” Tiêu Kình một tay vỗ lên bàn án: “Chuyện cứ thế định đoạt. Nếu trẫm thấy chân long, đương nhiên sẽ trọng thưởng thần nữ!”

Tống Thính Vãn cố nặn một nụ : “Đa tạ Hoàng thượng.”

Tiêu Kình phất tay: “Lui xuống . Lão Cửu ở .”

Nghe , Tống Thính Vãn về phía Tiêu Vận Trạch, đối diện với ánh mắt trấn an của , lúc mới ngoài.

Thấy Tống Thính Vãn trực tiếp bỏ , khóe mày Tiêu Kình khẽ nhíu .

Đợi tiếng đóng cửa vang lên, Tiêu Kình từ bàn án , bàn tay lớn nhẹ nhàng vỗ lên vai Tiêu Vận Trạch: “Lão Cửu, thần nữ rốt cuộc là phương nào, chẳng hề chút lễ nghi nào.”

Tiêu Vận Trạch rũ mắt: “Phụ hoàng, nàng Đại Khánh, hiểu những điều , xin phụ hoàng đừng trách.”

“Còn về lai lịch của nàng , nhi thần cũng rõ, chỉ là ở Phong Huyện tình cờ gặp , nhờ nàng giúp đỡ, mới cứu tính mạng của vạn ở Phong Huyện.”

Tiêu Kình gật đầu khẳng định: “Trẫm thấy trong tấu chương con dâng . Nữ tử y thuật quả thực cao siêu, lẽ còn chút thần thông, chỉ là lai lịch động cơ rõ ràng, vẫn đề phòng một chút.”

Nói đoạn, bàn tay Tiêu Kình đặt vai Tiêu Vận Trạch vỗ hai cái.

“Lần , con công bình ngoại, đợi việc định đoạt, trẫm tự sẽ ban thưởng cho con.”

“Được , bây giờ về chuyện Tam hoàng của con.” Tiêu Kình xuống: “Vừa trẫm gặp , và cấm túc .”

Tiêu Vận Trạch thần sắc bình thản, đối với việc phụ hoàng trắng trợn bao che cho lão Tam cũng cảm thấy bất ngờ, chỉ : “Phụ hoàng nghĩ ?”

“Lão Cửu, hoàng của con......” Tiêu Kình cố ý dừng một lát, ngón trỏ nhấn mạnh bàn án: “Có thật sự cấu kết với địch quốc?”

Nghe , khóe môi Tiêu Vận Trạch nở một nụ như như .

Quả hổ là phụ hoàng đa nghi của .

Một khi nguy hiểm đến hoàng vị, dù là con trai cưng mà ngài tin tưởng nhất, trong trường hợp thấy bằng chứng xác thực, cũng tránh khỏi nghi ngờ.

Tống Thính Vãn bước khỏi Ngự thư phòng, Diệu Nghi liền chạy tới đón.

“Thần nữ tỷ tỷ, phụ hoàng khó tỷ ?” Diệu Nghi xoay quanh nàng khắp , trái : “Có đưa yêu cầu vô lễ nào ? Hoàng ? Sao cùng tỷ?”

Tống Thính Vãn sắp nàng cho chóng mặt, nắm lấy cánh tay nàng giữ : “Công chúa, , phụ hoàng và hoàng của còn việc quan trọng cần thương nghị, nên .”

Diệu Nghi nghi hoặc nàng: “Phụ hoàng gì với tỷ? Thật sự khó tỷ ư?”

Tống Thính Vãn gật đầu: “Ngài là Hoàng đế, và ngài đầu gặp mặt, lý do gì để khó chứ?”

mà......” Diệu Nghi thực sự lo lắng thần nữ ý trung nhân phụ hoàng nạp cung, trái , cuối cùng kéo nàng đến một nơi : “Thần nữ tỷ tỷ, tỷ ý trung nhân ?”

Trong đầu Tống Thính Vãn chợt hiện hình dáng của Tiêu Vận Trạch, thấy Diệu Nghi bộ dạng thần thần bí bí , khỏi nảy ý trêu chọc nàng: “Sao , công chúa ý trung nhân ư?”

Diệu Nghi mặt lập tức đỏ bừng: “Tỷ tỷ! Là đang hỏi tỷ đó! Sao ngược tỷ hỏi ?”

“Hơn nữa, hơn nữa còn cập kê, vẫn thể bàn chuyện hôn gả .”

“Hừ——” Tống Thính Vãn tiếp tục trêu nàng: “Vậy công chúa thích như thế nào?”

“Khụ.” Mắt Diệu Nghi lóe lên: “Thần nữ tỷ tỷ, cần câu nệ lễ , cứ gọi là Diệu Nghi là .”

Tống Thính Vãn nhướn mày: “Được. Vậy, trong mộng của Diệu Nghi, là dáng vẻ thế nào?”

Diệu Nghi nghĩ nghĩ, mặt nở nụ ngây thơ thẹn thùng: “Ta từng lén xem qua vài cuốn thoại bản. Trong thoại bản, những nam tử ôn nhu, thông minh, trách nhiệm, thấy !”

“Thần nữ tỷ tỷ, còn tỷ thì ? Nam tử lý tưởng trong lòng tỷ, là dáng vẻ thế nào?”

Hai trò chuyện mãi, trời liền tối sầm.

Không qua bao lâu, Tiêu Vận Trạch mới từ trong Ngự thư phòng bước .

“Thần nữ tỷ tỷ, mau, Hoàng !” Diệu Nghi vội vàng nghênh đón, “Hoàng , thế nào , phụ hoàng trách phạt vì tội tự tiện xông ?”

Thấy Tiêu Vận Trạch bình tĩnh lắc đầu, Tống Thính Vãn khỏi xuống đầu gối .

Có lẽ khi cửa, Hoàng thượng bắt quỳ mà cho dậy, đó chính là trừng phạt chăng?

Sàn nhà cứng như , quỳ lâu như thế, sưng đỏ .

Tiêu Vận Trạch chú ý tới ánh mắt của Tống Thính Vãn, bước tới nắm lấy tay nàng, “Không , thôi, chúng về.”

Thấy hai cùng ngoài, Diệu Nghi lập tức theo, “Hoàng , còn thì ? Huynh đỡ cho mặt phụ hoàng ? Sao phụ hoàng vẫn triệu kiến ...”

Dần dần, ánh mắt Diệu Nghi rơi đôi tay đang nắm chặt của hai phía , khỏi dừng bước, mở to mắt, hai tay che miệng.

vẫn kìm một tiếng kinh hô khe khẽ.

Diệu Nghi quá đỗi kinh ngạc!

Tay Hoàng và Thần nữ tỷ tỷ, nắm lấy ?

“Tam công chúa?”

Tiếng đột ngột vang lên, khiến Diệu Nghi giật rụt vai.

Quay thấy là Thái Thịnh, Diệu Nghi l.i.ế.m môi khô khốc, “Công công, phụ hoàng triệu trong ?”

Thái Thịnh : “Tam công chúa, Hoàng thượng lệnh nô tài hộ tống về Thường Hoa Điện.”

Diệu Nghi chút chắc chắn, “Phụ hoàng cho triệu đến , gặp , đang giận ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-143.html.]

“Tam công chúa, Hoàng thượng hề tức giận, chỉ là lo lắng ở bên ngoài an .”

Diệu Nghi nhíu mày, đầu , Hoàng và Thần nữ còn bóng dáng, đành chán nản : “Thôi .”

Thái Thịnh cung kính : “Công chúa mời.”

Trên đường trở về, Diệu Nghi suy nghĩ về mối quan hệ giữa Thần nữ và Hoàng , trong đầu bỗng nhiên vang lên những lời Thần nữ từng .

Ôn nhu như ngọc, mạnh mẽ quyết đoán, thông minh tuệ trí, cao ráo tuấn...

Đây là những đặc điểm của nam tử lý tưởng mà nàng từng khi tâm sự với Thần nữ tỷ tỷ...

Một nam tử ưu tú như , chẳng chính là Hoàng của nàng ?

Diệu Nghi như phát hiện một bí mật kinh thiên động địa, kinh ngạc đến nỗi nên lời, cứ thế ngơ ngẩn bước .

Lại liên tưởng đến cảnh Hoàng và Thần nữ tỷ tỷ nắm tay mật cùng , Diệu Nghi dừng bước.

Hoàng và Thần nữ tỷ tỷ hai bên tình nguyện!

Sao nàng mới phát hiện chứ!

Diệu Nghi hít sâu một , đột nhiên , hai tay chống nạnh giả vờ khí thế hừng hực, “Thái Thịnh công công! Ngươi nhất định thật với bổn công chúa, phụ hoàng rốt cuộc tìm Thần nữ tỷ tỷ gì? Có động ý niệm phong phi ?”

Thái Thịnh nặn một nụ gượng gạo.

Tổ tông của ơi, đến ...

Chờ đến khi Thái Thịnh vất vả lắm mới đưa Tam công chúa về Thường Hoa Điện, Ngự Thư Phòng thì Hoàng thượng chuẩn nghỉ ngơi.

Lúc , Tiêu Kình đang soi gương.

Vài tháng , y nhận tấu chương của lão Cửu cùng một cống phẩm quý hiếm từng thấy.

Chiếc gương mặt chính là một trong đó.

Tiêu Kình hồi tưởng những việc liên quan đến Thần nữ tấu lên trong thời gian , ánh mắt dần trở nên thâm trầm.

Nếu nàng thật sự là Thần nữ, thể khiến Chân Long giáng thế...

31_Đem nàng nạp cung chẳng càng thể thể hiện uy nghiêm của Trẫm, một vị Hoàng đế ?

Thấy Thái Thịnh đến, Tiêu Kình gọi y gần.

“Ngươi xem, Trẫm trông vẫn còn trẻ chứ?”

Tim Thái Thịnh run lên, dường như đoán Hoàng thượng sẽ hỏi gì tiếp theo, cố gắng những lời dễ , “Hoàng thượng vũ thần uy, long thể cường tráng...”

“Thôi , ngươi cũng chỉ mấy lời .” Tiêu Kình khoát tay, “Thần nữ , ngươi thấy thế nào?”

Tay Thái Thịnh run lên, điều cần đến cuối cùng vẫn đến.

“Bẩm Hoàng thượng, Thần nữ tư sắc vô song, khí chất xuất trần, quả là tiên nhân chi tư.”

“Quả thực phi phàm thoát tục.” Tiêu Kình xoay chiếc ngọc bản chỉ ngón tay cái, “Hậu cung cũng lâu nạp thêm tân phi ...”

Thái Thịnh căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt, c.ắ.n răng : “Hoàng thượng, nô tài trông thấy, Cửu Hoàng tử điện hạ cùng Thần nữ sánh vai rời , tư thái mật, chuyện ...”

“Rầm!”

Tiêu Kình vỗ mạnh bàn, hàng lông mày rậm nhíu , “Trẫm nạp phi, chẳng lẽ còn qua lão Cửu đồng ý ?”

Thái Thịnh sợ đến rụt , vội quỳ xuống, “Bẩm Hoàng thượng, nô tài ý .”

“Chỉ là...” Thái Thịnh c.ắ.n răng, cứng đầu : “Hoàng thượng, nếu Cửu Hoàng tử điện hạ và Thần nữ hai bên tình nguyện, như e rằng sẽ ly gián tình cảm giữa và Cửu Hoàng tử. Hiểu lầm đây của hai vị còn hóa giải, nay thế , e rằng sẽ sinh hiềm khích!”

“Mong Hoàng thượng nghĩ cho kỹ!”

Trước mắt hiện lên cảnh lão Cửu nắm tay Thần nữ bước , Tiêu Kình bực bội giơ tay, “Thôi , lui xuống .”

“Dạ!” Thái Thịnh ngẩng mắt quan sát thần sắc Hoàng thượng, phủ phục lui xuống.

Ngoài Ngự Thư Phòng, Thái Thịnh từ ống tay áo lấy một miếng ngọc bội chất liệu thượng hạng, nhớ lời Cửu Hoàng tử giao ngọc bội cho , y nặng nề lắc đầu.

“Điện hạ, nô tài chỉ thể giúp đến đây mà thôi!”

Y liều mạng rơi đầu để những lời !

Thái Thịnh cất ngọc bội , thắt đai lưng, sang một bên im lặng chờ đợi.

Ngoài cửa cung.

Tống Thính Vãn và Tiêu Vận Trạch xe ngựa.

“Đêm nay ?”

Tiêu Vận Trạch nhướng mày, “Vãn Vãn đang mong cùng nàng trở về?”

Tống Thính Vãn bất đắc dĩ , “Ta đang hỏi nghiêm túc, là ở trong cung, ở ngoài cung?”

“Vãn Vãn, lên xe.” Tiêu Vận Trạch khẽ , “Để đưa nàng về phủ .”

Sau khi vững trong xe ngựa, Tiêu Vận Trạch hướng ngoài : “Chu Tước, khởi hành.”

“Tuân lệnh!”

Xe ngựa cứ thế bình lăn bánh.

Tống Thính Vãn tựa lòng Tiêu Vận Trạch ngáp một cái, khóe mắt ươn ướt.

“Có nàng buồn ngủ ?” Tiêu Vận Trạch cụp mắt, “Cái sân viện cách hoàng cung xa, nàng cứ ngủ một lát xe ngựa .”

Tống Thính Vãn gật đầu, định nhắm mắt nhớ đến chủ đề nãy, “Chàng vẫn mà, ngủ trong cung ngoài cung?”

Tiêu Vận Trạch nhẹ nhàng cọ cằm đỉnh đầu nàng, ánh mắt thâm thúy, ẩn chứa ý , “Nay là Phế Thái tử, thể ở Đông Cung, phụ hoàng ban cho điện vũ, thành chỗ nào để ở cả.”

“Chẳng Tống cô nương, bằng lòng hảo tâm thu lưu nghỉ ngơi trong phủ ?”

“Khụ khụ——”

Tống Thính Vãn nước bọt của chính sặc.

Sao cảm thấy Tiêu Vận Trạch cũng hiểu “ đạo” ?

Một hoàng tử chỗ để ngủ ...

 

Loading...