Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:24:59
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Diệu Nghi!”

Tiêu Vận Trạch sải bước về phía , thần sắc nghiêm nghị.

Tống Thính Vãn cô gái mặt: “Ngươi chính là Diệu Nghi?”

!” Diệu Nghi gật đầu mạnh mẽ, trong mắt lộ vẻ vui vẻ.

Đợi Tiêu Vận Trạch đến gần, nàng nhanh chóng chuyển sang một dáng vẻ đáng thương, mắt đẫm lệ nắm lấy tay Tống Thính Vãn: “Thần nữ, thể dẫn ?”

Tống Thính Vãn giữa hai lông mày giật giật.

Đây là diễn biến gì nữa đây?

“Diệu Nghi, vô lễ.” Tiêu Vận Trạch kéo cánh tay Diệu Nghi tách nàng khỏi Tống Thính Vãn.

Diệu Nghi thấy liền phồng má hai tay khoanh ngực, cau mày một lời.

Tống Thính Vãn càng thêm khó hiểu: “Vị Diệu Nghi là ai?”

Tiêu Vận Trạch ném cho nàng một ánh mắt an ủi: “Tam công chúa Diệu Nghi, tính tình hiếu động, nàng sợ ?”

“Hoàng !” Diệu Nghi hai tay chống nạnh, đôi mắt trợn tròn, tức giận : “Bổn công chúa yêu quái, dọa Thần nữ?”

Tống Thính Vãn phì .

Diệu Nghi ngây , ngẩn ngơ nàng: “Người gì?”

Cuối cùng, nàng cau mày, giọng nhỏ hơn một chút: “Chẳng lẽ cũng thấy bổn công chúa đáng sợ ?”

Tống Thính Vãn lắc đầu: “Chỉ là cảm thấy ngươi giống với công chúa trong ấn tượng của .”

Diệu Nghi hiếu kỳ hỏi: “Ồ? Có điểm nào khác biệt?”

Tống Thính Vãn nhướn mày: “Rất đáng yêu?”

Thật công chúa trong ấn tượng của nàng đều là những đoan trang đại lượng, ngờ Diệu Nghi khác biệt, ngược giống như một cô bé bình thường thích nũng.

Vừa lời , Diệu Nghi lập tức mày giãn mắt : “Ta ngay sẽ thích mà!”

“Diệu Nghi.” Giọng của Tiêu Vận Trạch nhàn nhạt, nhưng mang theo uy nghiêm thể xem thường: “Quay về.”

Diệu Nghi lập tức thoắt cái trốn lưng Tống Thính Vãn, khẽ nắm lấy ống tay áo nàng: “Thần nữ, về, chơi với , khuyên .”

Tống Thính Vãn còn kịp phản ứng, nàng sang Tiêu Vận Trạch : “Hoàng , Thần nữ đồng ý cho cùng nàng , cũng xe mà!”

Diệu Nghi khẽ giậm chân: “Hơn nữa mấy ngày , ở chỗ phụ hoàng ăn cá khô nhỏ mà Thần nữ tặng, ngon tuyệt cú mèo!”

Thì là vì đồ ăn, quả nhiên là trẻ con.

Tống Thính Vãn chút bất đắc dĩ Tiêu Vận Trạch, còn kịp chuyện, liền chú ý đến hai bên đường quỳ rạp một dãy .

Tất cả đều dừng hết công việc đang , thành kính quỳ lạy, phát một tiếng động nào.

Vừa nãy sự chú ý của nàng tập trung Tiêu Vận Trạch và vị công chúa mới xuất hiện , để ý đến môi trường xung quanh.

Cái ...

Tống Thính Vãn nuốt một ngụm nước bọt, gần Tiêu Vận Trạch: “Họ đang quỳ lạy, bảo họ dậy?”

Tiêu Vận Trạch dường như cũng mới chú ý đến tình hình xung quanh, xoa xoa mi tâm, hướng về : “Các ngươi đều dậy .”

“Tạ Cửu Hoàng tử Điện hạ!”

Tiêu Vận Trạch về phía Diệu Nghi đang lưng Tống Thính Vãn, “Về cung .”

Diệu Nghi lè lưỡi trêu chọc , “Không, theo Thần nữ tỷ tỷ!”

Thấy , Tiêu Vận Trạch cũng nhiều với nàng, trực tiếp vẫy tay hiệu cho bên ngoài xe ngựa phía , “Đưa công chúa về cung.”

“Ta ! Hoàng !”

Cảm nhận sự kháng cự mãnh liệt của Diệu Nghi phía , Tống Thính Vãn cũng dây dưa quá lâu giữa chốn đông , bèn khẽ hỏi Tiêu Vận Trạch, “Đưa nàng cùng, ?”

Tiêu Vận Trạch nhíu mày, “Công chúa vốn tùy tiện khỏi cung. Diệu Nghi từ nhỏ ham chơi, nhiều trốn khỏi cung, Phụ hoàng yêu chiều nàng, luôn nhắm mắt cho qua. hôm nay là ngày áp giải tù binh về triều, lát nữa đội xe sẽ theo kịp, nếu nàng hôm nay gây chuyện gì, cũng thể bảo hộ nàng.”

Tống Thính Vãn hiểu , nghĩ ngợi một lát, “Vậy bằng cứ dẫn nàng theo?”

“Dù thì chúng cũng cung.” Tống Thính Vãn liếc chiếc xe ngựa phía , “Nếu Điện hạ để bọn họ đưa nàng về, chừng nửa đường nàng chạy mất, ai mà trông chừng ? Không bằng đích mang theo bên mới yên tâm.”

Tiêu Vận Trạch thấy nàng lý, thấy đội xe phía sắp sửa theo kịp, bèn với Diệu Nghi: “Lên xe , giữ yên lặng.”

Diệu Nghi Hoàng của đột nhiên đổi ý, mừng rỡ khôn xiết, điên cuồng gật đầu, Tống Thính Vãn ánh mắt lấp lánh như , vẻ mặt đầy sùng bái, “Thần nữ tỷ tỷ, thật lợi hại! Đến cả Hoàng cứng đầu của cũng lời !”

“Mau mau mau, chiếc xe lên thế nào? Ta sắp chờ nổi nữa !”

“Hoàng cũng lên xe ? Thần nữ tỷ tỷ ?”

“Bổn công chúa còn từng thấy món đồ mới lạ ? Có xóc ? So với kiệu rồng thì ? Bên trong trông như thế nào…”

“Diệu Nghi.” Tiêu Vận Trạch chút biểu cảm quét mắt nàng một cái.

Diệu Nghi lập tức mím chặt môi, liếc mắt hiệu cho Tống Thính Vãn.

Nhìn đôi mắt linh động đó, Tống Thính Vãn hiểu ý, kéo cửa ghế phụ , “Mời.”

Đóng cửa ghế phụ , Tống Thính Vãn cảm thấy lỗ tai thanh tịnh.

Nàng chợt chút hiểu rõ vì Tiêu Vận Trạch cứ nhất định nàng tự về cung…

Nhìn thấy đội xe ngày càng gần, Tống Thính Vãn vội vàng giục Tiêu Vận Trạch lên xe.

chiếc Ngũ Lăng chỉ hai chỗ

Chẳng mấy chốc, Tống Thính Vãn cầm vô lăng, Diệu Nghi ở ghế phụ, còn Tiêu Vận Trạch…

Ngồi một thùng giấy trong khoang chở hàng của chiếc xe.

Không còn cách nào khác, Diệu Nghi chịu phía , mà nỡ để Vãn Vãn của thùng giấy.

Diệu Nghi đầu xe, suốt dọc đường đều đầy ắp tò mò, chỉ đồ vật trong xe hỏi đủ thứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-140.html.]

“Thần nữ, thể gọi là tỷ tỷ ?”

Tống Thính Vãn gật đầu, “Được thôi.”

Diệu Nghi nghiêng Tống Thính Vãn, chớp chớp mắt, “Thần nữ tỷ tỷ, y phục của kỳ lạ đến ? Ta từng thấy bao giờ, còn khá mắt nữa.”

Tống Thính Vãn , “Nếu thích, cơ hội sẽ tặng vài bộ?”

“Đa tạ.” Diệu Nghi ngọt ngào, khẽ gật đầu với nàng.

“Thần nữ tỷ tỷ.” Diệu Nghi chỉ chiếc gương chiếu hậu bên trong phía , “Vật , chăng là gương? Rất giống cái trong ngự thư phòng của Phụ hoàng , thật hiếm lạ.”

, là gương.” Tống Thính Vãn vô thức liếc một cái, vặn chạm ánh mắt u oán của Tiêu Vận Trạch trong gương.

Một Cửu Hoàng tử Điện hạ đường đường chính chính, đường khải về cung, chỉ thể thùng giấy trong khoang chở hàng…

Tống Thính Vãn đột nhiên chút bật .

Đành chịu ủy khuất cho một chút .

“Thần nữ tỷ tỷ, rẽ trái!”

“Được thôi.” Tống Thính Vãn thu hồi tầm mắt, chuyên tâm lái xe.

Chỉ mong đoạn đường đừng quá dài.

Chiếc Ngũ Lăng phía chạy mất hút, Chu Tước phía thì dẫn theo một đội xe lớn nhanh chậm chạy phố.

Đây là do chủ tử của y căn dặn, thành thì thể chạy nhanh, tránh việc xông dễ xảy chuyện.

Chu Tước cầm vô lăng, liếc Tiêu Vận Thành đang nhắm mắt ở ghế phụ, “Tam Hoàng tử Điện hạ, chúng kinh .”

Tiêu Vận Thành dường như thấy, chút động tĩnh nào.

Chu Tước yên tâm, hạ cửa sổ bên xuống một khe hở.

Y thấy bách tính bên ngoài nhiệt tình vây quanh hai bên đường phố, náo nhiệt bàn tán điều gì đó, thực sự ngóng.

Tiêu Vận Trạch rời , đường phố liền còn yên tĩnh nữa, bách tính vây xem ai nấy đều hớn hở mặt!

Bách tính A: “Sớm đây lão gia nhà nhận tin tức, là hai ngày nay Cửu Hoàng tử Điện hạ sẽ dẫn theo đội xe hùng hậu tiến kinh, quả nhiên sai, xem xem, thật tráng lệ bao!”

Bách tính B: “Vậy lão gia nhà ngươi đội xe hùng hậu áp giải là tù binh của nước địch ?”

Bách tính A: “Lời chi, tất nhiên , ai mà Úy Quốc chiến bại, Cửu Hoàng tử Điện hạ và Phiêu Kỵ Tướng quân bắt ít chiến tù!”

Bách tính C: “Các ngươi xem đội xe , màu đỏ màu trắng, hình dáng kỳ lạ đến mức hiếm thấy, phía nối dài thấy điểm cuối! Rốt cuộc là bao nhiêu chiếc xe ? Thật là hùng vĩ quá!”

Bách tính A: “Nghe những chiếc xe đều là của Thần nữ.”

Bách tính C: “Thần nữ là ai?”

Bách tính A: “Chậc, tin tức của ngươi cũng quá chậm trễ đó? Dù đây ngươi từng qua, nhưng Tam công chúa còn nắm tay nàng mà gọi Thần nữ Thần nữ, ngươi thấy ?”

Bách tính C: “Ta mới tới đây.”

Bách tính B ngắt lời bọn họ, “Đừng chỉ bàn tán những chuyện vớ vẩn , cho các ngươi một chuyện nghiêm túc.”

“Các ngươi còn nhớ đây tin tức ngập trời đều Cửu Hoàng tử Điện hạ thông đồng với địch phản quốc ?”

Những xung quanh gật đầu lắc đầu.

Bách tính B thần thần bí bí : “Kỳ thực thật sự thông đồng với địch phản quốc, chính là Tam Hoàng tử!”

“Sì…!”

Quần chúng vây xem ai nấy đều hít một khí lạnh.

Tin tức đối với bọn họ mà , quá kích thích !

“Hoàng thượng sẽ xử trí Tam Hoàng tử Điện hạ ?”

“Đây chính là tội lớn c.h.é.m đầu, chỉ là phận hoàng tử của thể bảo tính mạng chăng.”

“Điều đó thì thể , Thiên tử phạm pháp cùng thứ dân đồng tội, đây chính là luật pháp! Thiên hạ bao nhiêu đôi mắt đang dõi theo!”

Bách tính A trong mắt lóe lên một tia tinh quang, “Chúng là mở một cuộc cá cược? Cứ cược xem Tam Hoàng tử Điện hạ cuối cùng là sống c.h.ế.t!”

“Đóng… cửa sổ!”

Tiêu Vận Thành trong xe đột nhiên mở miệng, hai chữ như thể nghiến răng ken két mà phun , Chu Tước giật .

Chu Tước lập tức nâng cửa sổ lên, còn một kẽ hở nào.

Chu Tước lén lút liếc sang bên một cái, ghế phụ vẫn còn nhắm mắt.

Hóa hề ngủ.

Chu Tước nuốt một ngụm nước bọt, tiếp tục lái xe về phía .

cửa sổ xe dường như cách âm , lời bàn tán của bách tính ven đường thỉnh thoảng bay một câu.

“Cửu Hoàng tử Điện hạ thật sự quá dũng !”

“Thần nữ đại nhân thật lợi hại, thể triệu hồi Thần Long! Chậc, cách với Thần nữ đại nhân quá xa, còn rõ dung mạo. Sớm thế , hôm nay đón từ lúc trời sáng, tìm một chỗ thật !”

“Ta , Tam Hoàng tử mới kỳ lạ, đang yên đang lành đột nhiên thông đồng với nước địch ?”

Chu Tước thấy câu hồn vía như bay khỏi xác, chân lỡ dẫm mạnh ga.

Chiếc xe đột ngột tăng tốc, thể Tiêu Vận Thành bất giác ngả .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Chu Tước, ngươi gì! Muốn mưu hại bổn điện ?”

Chu Tước dở dở , “Thuộc hạ dám, Điện hạ vững ạ.”

Y chẳng dọa

Tiêu Vận Thành sắc mặt âm trầm, “Lái nhanh hơn chút nữa.”

Chu Tước sững , nghi ngờ nhầm, “Điện hạ gì cơ?”

 

Loading...