Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:46:54
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tài xế từ kính chiếu hậu Tống Thính Vãn một cái: “Đi tiệm kim khí nào?”
“Tiệm kim khí lớn nhất trong thành.”
Tiệm kim khí gần, rẽ hai ngã rẽ là tới.
Tống Thính Vãn dạo một vòng quanh tiệm kim khí mà tìm thấy thứ , liền đến bên cạnh ông chủ đang hóng mát ở cửa: “Lão bản, chỗ xe nâng hàng ? Loại thủ công .”
Ông chủ tiệm xe nâng hàng, lập tức hăng hái hẳn lên, vội dậy dẫn đường: “Có , lớn quá, đang để trong kho, dẫn nàng xem.”
Một chiếc xe nâng hàng thủ công cỡ lớn cần 1600 đồng.
Tống Thính Vãn mua ba chiếc, trả tiền sảng khoái, cũng mặc cả. Khi nàng rời , ông chủ tiệm mày nở mặt tươi đưa nàng tận cửa: “Chúc phát tài nha mỹ nữ, lát nữa phu quân về thì sẽ bảo đưa xe nâng hàng đến cho nàng, cần gì ghé nha!”
Rời khỏi tiệm kim khí, Tống Thính Vãn về nhà kho.
Vừa nãy nhà sản xuất gạo gửi tin nhắn cho nàng, rằng xe tải hạng nặng trọng tải năm mươi tấn họ chỉ hai chiếc, hôm nay sẽ giao một trăm tấn, tối qua chất hàng xong xuôi, hai mươi phút nữa là thể đến kho của nàng.
Hai mươi phút nàng về nhà đến kho thì sẽ kịp, chi bằng trực tiếp đến kho luôn.
Trên đường đến kho, Tống Thính Vãn bắt đầu liên hệ với các tài xế xe tải, bảo họ giữ liên lạc để chở hàng tối nay.
Phương thức liên lạc của sư phụ lái xe tải là do ông chủ tiệm gạo giới thiệu. Xe của lớn, một chuyến thể chở mười tấn hàng hóa, còn tự mang theo tiểu công bốc dỡ, mỗi chuyến ba ngàn tệ.
Tống Thính Vãn cảm thấy mức giá thể chấp nhận, nàng cần xe tải lớn để kéo tất cả hàng hóa từ nhà kho về tiệm thuốc.
Thật nàng cũng cân nhắc việc thuê nhà kho, trực tiếp dỡ hết hàng xuống tiệm thuốc, nhưng tốc độ vận chuyển của Tiêu Vận Trạch chắc chắn thể theo kịp tốc độ dỡ hàng của bọn họ, đến lúc đó tiệm t.h.u.ố.c nhất định sẽ chứa hết, trừ phi tầng hai cũng dùng để chứa hàng.
Huống hồ, để bọn họ đồng thời việc cũng thực tế, vạn nhất bọn họ phát hiện Tiêu Vận Trạch khỏi cửa biến mất…
Suy tính , vẫn là thuê một nhà kho để trung chuyển sẽ hơn.
Tống Thính Vãn lướt xem các đơn đặt hàng, bốn mươi vạn cân gạo cùng các loại rau củ, tổng cộng tiêu tốn một triệu sáu trăm ngàn tệ.
Mấy ngày đồ cổ đổi bốn triệu tệ, những ngày mua thuốc, mua thức ăn, thuê nhà kho, thuê xe tải, tổng cộng chi hai triệu bốn trăm ngàn tệ, hiện tại dư tài khoản còn một triệu sáu trăm ngàn tệ.
Số tiền đủ để tiếp tục mua lương thực, xem nàng còn tìm thời gian đến tiệm đồ cổ một chuyến nữa.
Tống Thính Vãn định đóng điện thoại, đột nhiên nghĩ đến, nhiều hàng hóa như vận chuyển đến tiệm thuốc, chỉ , chẳng cũng kỳ lạ ?
Xem đợi khi bận rộn xong thời gian , nàng còn tìm cách giải quyết vấn đề .
Ban đêm, Tiêu Vận Trạch theo giờ hẹn hôm qua đến tiệm thuốc, thấy bố cục tiệm t.h.u.ố.c đổi, kệ hàng vốn đặt ở chính giữa di chuyển sang một bên.
Trong tiệm chất đầy các loại hộp và túi, chỉ còn một lối hẹp, cảnh tượng vô cùng tráng lệ. Tiêu Vận Trạch trong lòng hiểu rõ, đây đều là những thứ Tống cô nương chuẩn cho .
Bên tay cửa đặt ba vật thể khổng lồ màu đỏ, Tiêu Vận Trạch từng thấy bao giờ, chỉ cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Gọi hai tiếng "Tống cô nương" ai đáp lời, Tiêu Vận Trạch liền men theo lối hẹp phía bên . May mắn vóc dáng cân đối, đến nỗi kẹt qua .
Ở phía bên lối , Tống Thính Vãn đang gục quầy, ngủ an lành.
Hàng mi dài in một mảng bóng mờ nhỏ mắt, môi đỏ khẽ hé, má trắng nõn như trứng gà bóc vỏ, vài sợi tóc mai tinh nghịch khẽ phất phơ đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-11.html.]
Mỹ nhân say giấc nồng, đến vành tai Tiêu Vận Trạch ửng hồng, cũng đành lòng quấy rầy, liền xuống chiếc ghế bên cạnh, mặt về phía cửa lớn, lẳng lặng chờ đợi.
Không qua bao lâu, Tống Thính Vãn cuối cùng cũng tỉnh. Mơ mơ màng màng mở mắt, nàng liền thấy Tiêu Vận Trạch đang ngay ngắn trang nghiêm – góc nghiêng của .
Tống Thính Vãn day day cánh tay tê rần vì ngủ, "Ngươi đến khi nào ? Đã đợi lâu ?"
Tiêu Vận Trạch thấy động tĩnh liền đầu , thấy mặt Tống Thính Vãn hằn vết đỏ do ngủ, kết hợp với vẻ mặt mơ mơ màng màng của nàng lúc , thật là đáng yêu.
Tiêu Vận Trạch bất giác khẽ , "Tống cô nương, nàng tỉnh. Tiêu mỗ đến lâu."
Tống Thính Vãn gật đầu, tiện tay bật điện thoại, thấy thời gian là một giờ sáng.
Hai mắt Tống Thính Vãn chợt mở to.
Nàng đặt báo thức lúc mười giờ ? Sao điện thoại chút phản ứng nào?
Đã hẹn lúc đó Tiêu Vận Trạch đến kéo hàng, một như , hẳn là đúng giờ.
Tống Thính Vãn Tiêu Vận Trạch khóe môi còn vương nụ , nhất thời cảm thấy vô cùng mất mặt, chỉ đào một cái hố chui xuống ngay lập tức.
Hắn sẽ đợi nàng ba canh giờ ở đây chứ…
Tống Thính Vãn vén tóc mai tai, "Thật xin , cẩn thận ngủ quên mất . À đúng , chuẩn cho ngươi một thứ vô cùng hữu dụng, ngươi đây xem thử."
Hai nhanh đến gần cửa lớn.
Cửa đóng. Hôm nay Tống Thính Vãn bận rộn cả ngày quá mệt mỏi, liền đóng tiệm định ngủ một giờ, ai ngờ ngủ một giấc đến tận một giờ sáng.
"Nè, chính là thứ ." Tống Thính Vãn chỉ xe nâng hàng giải thích: "Thứ gọi là xe nâng hàng, phía bánh xe, chỉ cần đặt hàng lên , là thể đẩy xe nâng hàng khắp nơi. Dùng thứ vận chuyển hàng, ngươi sẽ đỡ vất vả hơn nhiều."
"Ta mua ba chiếc xe nâng hàng, ngươi thể vận chuyển hai chiếc sang bên , tìm tin cậy dùng xe nâng hàng kéo hàng đến nơi an , cố gắng đừng để khác phát hiện."
Nhìn Tống Thính Vãn từ trong lời đến việc đều đang suy nghĩ cho , vành tai vốn dịu ba canh giờ của Tiêu Vận Trạch bắt đầu ửng đỏ. "Ừm, đa tạ cô nương."
Vành tai Tiêu Vận Trạch đỏ bừng dần leo lên đến vành tai .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Hắn hiểu.
Trong lòng Tống cô nương, bọn họ hẳn là quan hệ mua bán, vì nàng tặng thức ăn, tặng xe nâng hàng, còn đưa đủ loại chủ ý cho , dạy nhận những vật phẩm mới lạ của thế giới .
Hắn từ nhỏ sinh trưởng tại hoàng thành, mẫu phi mất sớm, từ khi ký ức, tất cả sự vật xung quanh đều liên quan đến lợi ích.
Tiêu Vận Trạch theo Tống Thính Vãn học cách sử dụng xe nâng hàng, suy nghĩ vấn đề .
Rất lâu , khi cuối cùng thành công đặt hàng lên và đẩy xe nâng hàng, ngộ : Tống cô nương đối xử với . Cái vì mục đích, vướng bận lợi ích.
Khóe môi Tiêu Vận Trạch bất giác cong lên một nụ , khi đẩy xe nâng hàng qua cửa lớn, nhịn đầu Tống Thính Vãn, "Tống cô nương, sẽ ngay!"
Bên , hai tên vệ đợi Thái tử gia gần hai canh giờ cửa y quán.
Đang lúc mơ màng buồn ngủ, liền thấy Thái tử gia bọn họ đẩy một vật thể khổng lồ xuất hiện.
Chu Tước một chút buồn ngủ cũng còn, kích động nhảy dựng lên, "Gia! Đây là thứ gì?"