Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 109
Cập nhật lúc: 2025-10-11 00:53:41
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mắt Tống Thính Vãn mở to, hiểu đang gì.
Hầu Trường Phong thật Ô Vũ c.h.ế.t ?
Vậy nàng cứu Ô Vũ, nên giận ư?
Đột nhiên ôm nàng là ?
“Xin , dọa nàng sợ.”
Giọng trầm thấp vang lên bên tai, Tống Thính Vãn một khoảnh khắc ngẩn ngơ, “Đột nhiên, xin điều gì chứ…”
“Hiện giờ thiếu lương thực thiếu t.h.u.ố.c men, các tướng sĩ trúng chướng khí cũng cứu chữa, cô nương giúp nhiều.” Tiêu Vận Trạch ngừng , “Ngày mai sẽ bảo Chu Tước đưa nàng về.”
Tống Thính Vãn cứng đờ , “Không dưng, đột nhiên bảo về? Bệnh của bọn họ vẫn chữa khỏi ? Huống hồ giờ các ngươi ít như , tuy hiểu đ.á.n.h trận, nhưng chữa bệnh, chữa thương mà! Ta ở còn thể giúp .”
Tiêu Vận Trạch đặt hai tay lên vai nàng, khẽ kéo giãn cách giữa hai , đôi mắt hổ phách tràn đầy sự nghiêm túc, “Hôm nay là do suy nghĩ chu , nên dẫn nàng xem bãi xương đó. Vừa nhận tin tình báo, quân đội Úy Quốc sắp công tới , những kẻ cụt tay què chân như Ô Vũ sẽ ít, nàng thấy những cảnh tượng m.á.u tanh như .”
“Huống hồ, chiến sự nổi lên, nàng ở đây an , lẽ… cách nào bảo vệ nàng chu .”
Tống Thính Vãn rõ ràng sự lo lắng trong mắt , lo lắng cho sự an của , nhưng vẫn nhịn hỏi: “ mà các ngươi ít như , mà đ.á.n.h đây? Ta bọn họ quân Úy Quốc đến mười vạn .”
Khoảng cách giữa hai gần, Tiêu Vận Trạch đưa tay vén lọn tóc mai bên tai nàng, khẽ : “Đừng lo, viện quân cũng sắp đến . Huống hồ, t.h.u.ố.c nổ nàng dạy vẫn lợi hại, bọn họ chỉ dựa ưu thế lượng, chắc thể thắng .”
Tiêu Vận Trạch cụp mắt xuống, che những cảm xúc cuồn cuộn trong mắt, “Nửa năm nay, Tiêu mỗ qua giữa hai thế giới, tự nhiên cũng hiểu rõ đất nước của cô nương hòa bình, chiến tranh.”
“Đã , càng thể để nàng ở đây trải qua những điều .”
Tống Thính Vãn tiếp, “ mà…”
Tiêu Vận Trạch cho nàng cơ hội, ngón cái khẽ vuốt ve má nàng, ngắt lời nàng, “Nàng ở đây, yên tâm. Nên nàng hãy về , đợi , đợi đ.á.n.h thắng trận sẽ tìm nàng.”
Tống Thính Vãn khuôn mặt gầy gò của , mũi chợt cay, mắt đỏ hoe ngay lập tức, “ mà…”
Chưa hết lời, một sự lạnh lẽo chặn .
Mí mắt Tống Thính Vãn khẽ run, như cam chịu mà nhắm mắt .
Xung quanh nàng khí tức lạnh lẽo bao bọc, nhưng môi nàng dần ấm lên.
Dưới ánh đèn vàng mờ ảo trong xe, hai ôm chặt lấy , tai kề má ấp, cùng tìm kiếm sự ấm áp.
Lồng n.g.ự.c Tống Thính Vãn phập phồng, tim đập nhanh, nhưng cũng vô cùng chua xót.
Ban đầu còn tưởng là vì nàng cứu Ô Vũ nên Tiêu Vận Trạch vui, mới cứ đăm chiêu như .
Nàng cũng ngờ, lo lắng hôm nay thấy nhiều cảnh m.á.u tanh sẽ dọa sợ .
Hóa đến để trách móc nàng, là đến để bảo nàng rời , để từ biệt nàng…
Ngoài cửa sổ, tiếng mưa tí tách, nhưng nhiệt độ trong xe dần tăng lên.
Thân thể kề sát, cảm nhận lồng n.g.ự.c đang rung động của Tiêu Vận Trạch, một giọt lệ trong suốt khẽ lăn từ khóe mắt Tống Thính Vãn.
Ngày hôm , Tống Thính Vãn tiếng ồn ào bên ngoài đ.á.n.h thức.
Mở mắt trần xe, hình ảnh đầu tiên hiện lên trong đầu nàng chính là nụ hôn trong xe đêm qua.
Giờ nghĩ vẫn khiến tim đập nhanh.
Nhớ lời bộc phát của đêm qua, Tống Thính Vãn cảm thấy một trận hổ…
Đêm qua trong xe, khí đẩy lên đúng lúc, Tiêu Vận Trạch ôm nàng, ghé sát tai hỏi nàng cũng ý .
Nàng thấy Tiêu Vận Trạch hỏi rõ , buột miệng : Đương nhiên, đầu gặp mặt thấy tuấn .
Đã là đợi đ.á.n.h thắng trận mới cho , thế mà chỉ một nụ hôn khiến nàng mê man…
Thật là tiền đồ!
Tống Thính Vãn vùi đầu chăn úp mặt hai phút, thu xếp tâm trạng bò khỏi chăn.
Hiện tại, ngoài tính mạng của Tiêu Vận Trạch, gì là quan trọng.
Mỗi khi nghĩ đến kết cục của Tiêu Vận Trạch trong lịch sử, Tống Thính Vãn cảm thấy tim đập thình thịch.
Nàng thật sự, sợ hãi.
Tống Thính Vãn vội vàng thu dọn sơ qua khỏi doanh trướng.
Vừa ngoài thấy Chu Tước đợi bên ngoài.
“Thần nữ đại nhân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-109.html.]
Tống Thính Vãn chút ngạc nhiên, “Sao ngươi ở đây?”
“Gia lệnh đưa ngài về Phong Huyện.”
Tống Thính Vãn: “……”
Gấp ?
Buổi tối cũng ư?
Bên ngoài binh lính qua tấp nập, mỗi đều xách đồ đạc, mặt đất cũng lầy lội, thậm chí còn đọng nhiều vũng nước lớn nhỏ.
Tống Thính Vãn nghi hoặc hỏi: “Đêm qua mưa lớn đến ?”
“ đó ạ.” Chu Tước cau mày , vẻ mặt đầy lo lắng, “Mưa suốt cả đêm, sấm sét vang dội, mới tạnh một lát. Nhìn những đám mây đen cuồn cuộn trời kìa, e là sắp đổ mưa xuống nữa .”
“Cơn mưa , chỉ trong một đêm, nước sông đục ngầu thể uống nữa. Cũng bao giờ thời tiết mới lên.”
Nghe , Tống Thính Vãn chút kinh ngạc.
Nàng ngủ say đến ?
Không thấy một tiếng động nào…
“Hồ nước của ngươi còn nước ?” Một binh lính doanh trướng bên cạnh đưa cái hồ nước trong tay , “Cho chút, khát c.h.ế.t mất .”
“Hồ của cũng hết nước , một giọt cũng còn.”
“Ai, ai thể ngờ cơn mưa chỉ trong một đêm khiến nước sông đục ngầu hết cả, đây!”
Tống Thính Vãn thấy cuộc chuyện của bọn họ, trong lòng nảy vài ý tưởng.
“Chu Tước, giúp một việc.”
Một lúc , bên bờ sông đục ngầu vây kín một đám .
Giữa đám đông dựng một cái bồn nước lớn đục thông đáy, phía cái bồn đó đặt một cái bồn khác.
Nhìn Chu Tước múc một chậu nước sông đục ngầu đổ cái bồn phía , các binh lính nín thở, chăm chú đáy bồn.
Chẳng mấy chốc, nước trong veo chảy từ đáy.
“Hú hú!”
“Có nước , nước !”
Mọi reo hò vang dội, dồn dập về phía Tống Thính Vãn.
“Đa tạ Thần nữ! Thần nữ đại nhân quả nhiên vô cùng lợi hại!”
“Nhờ Thần nữ đại nhân, nếu vài ngày nước uống, mà đ.á.n.h thắng trận ?”
“Thần nữ đại nhân thật quá lợi hại, chỉ ban cho chúng thức ăn, chữa bệnh cho , nay còn thể biến nước bẩn thành nước uống , đây mới thật sự là thần tiên!”
Trong tiếng reo hò, Chu Tước với Tống Thính Vãn, tiếp tục đổ nước bồn.
“Ài, nhưng mà nước đục như , chảy từ cái bồn đó trong veo đến thế nhỉ?”
“Ta đến sớm, thấy Thần nữ đại nhân bỏ cát cái bồn đó!”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
“Thật ? Nếu thật sự bỏ cát , chẳng sẽ càng đục hơn ư?”
“Thiên chân vạn xác, tận mắt chứng kiến!”
Chu Tước đang từng chậu từng chậu đổ nước bồn, thấy lời bàn tán của bọn họ, động tác càng thêm nhanh nhẹn.
Trong lòng bỗng dâng lên một cỗ cảm giác tự hào rõ.
Thần nữ đại nhân đương nhiên lợi hại !
Hắn tận mắt thấy Thần nữ bỏ cát đá bồn, nhưng hề mảy may nghi ngờ, từ đầu đến cuối đều tin rằng Thần nữ thể biến những dòng nước bẩn thành sạch!
Cái bồn phía chứa đầy nước, Chu Tước liền gọi các binh lính bên cạnh đổi bồn, bảo bọn họ lấy thêm nhiều nước sạch .
Lại giải quyết thêm một vấn đề nữa, Tống Thính Vãn khỏi may mắn vì vẫn rời .
Tuy nhiên, thời tiết càng ngày càng lạnh, nàng cũng nên về để vận chuyển những đồ giữ ấm và các vật tư khác đến .
Cho dù Tiêu Vận Trạch bảo nàng , nàng cũng nên .
Chỉ là sớm hơn so với dự kiến một chút.
Tống Thính Vãn suy nghĩ một lát, gọi Chu Tước , “Gia của ngươi hiện giờ ở ?”