Thôn Nữ Thông Kim Cổ Ta Dẫn Phế Thái Tử Làm Giàu - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-10-11 00:53:33
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ trướng.

Khi Tiêu Vận Trạch bước , Hầu Trường Phong đang đối diện Ngụy Tiến Trung.

Trong trướng lúc ai khác, hai bọn họ cũng giao tiếp, đặc biệt yên tĩnh.

Tiêu Vận Trạch nhận thấy khí chút đúng, liền để Chu Tước ở ngoài trướng.

“Ngụy đại nhân.” Tiêu Vận Trạch đến chủ tọa xuống, “Mấy ngày gặp, trông ngài tiều tụy đôi chút.”

Ngụy Tiến Trung hơn bốn mươi tuổi, mấy ngày bôn ba bên ngoài, quầng mắt thâm đen một mảng, cộng thêm thể khá gầy yếu, trông chẳng chút tinh thần nào.

“Đa tạ Cửu hoàng tử điện hạ quan tâm.” Ngụy Tiến Trung chắp tay hướng về chủ tọa, “Hạ quan mấy ngày nay ở ngoài phát hiện mới, đặc biệt đến bẩm báo điện hạ.”

“Ha.” Hầu Trường Phong lạnh, “Điện hạ, thấy Ngụy đại nhân giống như trong lòng chột nên mới chạy về thì hơn.”

Ngụy Tiến Trung phẫn nộ y, “Ngươi!”

Tiêu Vận Trạch bày tỏ thái độ, tiếp tục : “Không Ngụy đại nhân mấy ngày nay phát hiện gì?”

“Điện hạ, hạ quan cách mấy chục dặm đường, phát hiện đại phiến đại phiến t.h.i t.h.ể mục nát!”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Xì.” Hầu Trường Phong tựa lưng ghế, dáng vẻ lêu lổng, tiếp tục khiêu khích, “Thôi . Đây là chiến trường, t.h.i t.h.ể khắp nơi bình thường ? Lại chẳng ai cũng như Hầu gia quân chúng , sẽ thu liệm t.h.i t.h.ể cho tử trận!”

“Huống hồ, mấy ngày chiến sự khẩn trương như , Ngụy đại nhân ngài một tiếng động rời khỏi doanh địa, cũng khó là ngài nghĩ chúng chắc chắn bại trận, liền bỏ trốn .”

Ngụy Tiến Trung tức đến nên lời, chỉ y “ngươi” nửa ngày, cuối cùng phất tay áo một cái, về phía Tiêu Vận Trạch đang ở chủ tọa, “Điện hạ, chuyện điều kỳ lạ, mong điện hạ tự xem, kính xin điện hạ thận trọng quyết đoán!”

Tiêu Vận Trạch xoa xoa giữa trán.

Chàng cuối cùng cũng khi thấy khí quỷ dị đến thế.

Hẳn là bọn họ cãi vã từ .

Trước đây và Trường Phong vẫn luôn nghi ngờ Ngụy Tiến Trung, kết quả Ngụy Tiến Trung bỏ trốn đột nhiên về, còn mang theo một tin tức chừng .

Dù cho Quách Phi khai hết , cũng thể loại trừ khả năng đồng bọn.

Mà Ngụy Tiến Trung, chính là đáng nghi nhất.

Thêm đó, Hầu Trường Phong xuất thế gia võ tướng, xưa nay vốn thành kiến với văn quan.

Tiêu Vận Trạch thể hiểu tác phong trẻ con của y.

mà...... đại phiến đại phiến t.h.i t.h.ể mục nát?

Tiêu Vận Trạch vuốt ve ngọc bội bên hông, nhớ đến lời Quan Thiếu Hiền và Tống cô nương , nghĩ ngợi một lát liền cất cao giọng hướng bên ngoài: “Chu Tước, mời Quan đại phu đến đây.”

“Gọi Quan đại phu đến gì?” Hầu Trường Phong chút hiểu, bọn họ chẳng đang chuyện của Ngụy Tiến Trung ?

21_“Trường Phong, quân suốt chặng đường đến đây, thấy từng mảng lớn từng mảng lớn t.h.i t.h.ể mục nát ?” Tiêu Vận Trạch nhấc ấm nước bàn rót nước cho .

Hầu Trường Phong ngẩn , “Hình như là .”

Miệng ấm vẫn nước chảy ......

Nhớ đến đó trong trướng của Tống cô nương cũng rót nước, Tiêu Vận Trạch nhất thời nghẹn lời.

Hầu Trường Phong uống nước mà vẫn đặt ấm nước trong trướng gì chứ......

Tiêu Vận Trạch một nữa lặng lẽ đặt ấm nước xuống, bình tĩnh tự nhiên, “Vậy thì, những ngày , binh lính tuần tra mà chúng phái , tin tức nào báo về là phát hiện đại phiến t.h.i t.h.ể ?”

“Cũng ......” Hầu Trường Phong trợn mắt, “ ! Chiến trường chỉ chúng và quân Uất. Chúng một đường lui về phía đông đến đây, nhưng cách đó mấy chục dặm về phía bắc hề chiến sự!”

Hầu Trường Phong “phụt” một tiếng phắt dậy, “Vậy những t.h.i t.h.ể từ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thon-nu-thong-kim-co-ta-dan-phe-thai-tu-lam-giau/chuong-101.html.]

“Hừ!” Ngụy Tiến Trung đúng lúc “hừ” một tiếng, “Bổn quan sớm với ngươi , chuyện đúng. Đồ võ phu, gỗ mục khó đẽo!”

Hầu Trường Phong nghẹn lời, tự đuối lý, nắm chặt nắm đấm, mặt phồng lên vì tức gi giận, nhưng hề cãi một lời.

Đầu ngón tay Tiêu Vận Trạch gõ nhịp nhàng lên mặt bàn, “Ngụy đại nhân, những t.h.i t.h.ể mục nát phát hiện lòng đất ?”

Ngụy Tiến Trung chắp tay, “Điện hạ thông tuệ hơn ! Những t.h.i t.h.ể mục nát chỉ chiếm diện tích rộng, mà còn cả lẫn động vật, mùi hôi thối xông tận trời, thật sự khiến dám gần!”

Ngay lúc , bên ngoài truyền đến tiếng .

“Gia, Quan đại phu đến !”

Tiêu Vận Trạch cất cao giọng, “Quan , mời .”

Quan Thiếu Hiền lời trướng, khi thấy ba liền lượt hành lễ, “Điện hạ, Hầu tướng quân, Ngụy đại nhân.”

Hầu Trường Phong và Ngụy Tiến Trung thấy Quan Thiếu Hiền đến, đều vẻ mặt nghi hoặc sang Tiêu Vận Trạch, hiểu chuyện liên quan gì đến .

Nhận thấy ánh mắt của hai , Tiêu Vận Trạch định giải thích , mà trực tiếp hỏi Quan Thiếu Hiền, “Quan , hôm từng chướng khí các tướng sĩ trong quân trúng , khác với chướng khí thông thường. Có thể xuống rõ ràng ?”

Hầu Trường Phong xong ngớ , hiểu chuyện dính dáng đến chướng khí nữa.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Hầu Trường Phong, Quan Thiếu Hiền gật đầu xuống.

Sau cuộc trò chuyện đầy một nén nhang, mấy trong trướng đều hiểu rõ ngọn ngành.

Hầu Trường Phong nhíu mày rậm, một chưởng vỗ mạnh lên bàn, cho đồ vật bàn đều rung lên mấy cái kiểm soát , “Mẹ nó! Vậy là kẻ cố ý chôn t.h.i t.h.ể và động vật lòng đất, cố tình tạo chướng khí ?”

Quan Thiếu Hiền lắc đầu, “Không chỉ , thể còn trộn lẫn kịch độc đó. Hơn nữa, Quan mỗ nghi ngờ lòng đất gần doanh trại cũng .”

“Cái gì!!!”

Hiểu mối liên hệ giữa chướng khí và những thây thối rữa , Ngụy Tiến Trung căng thẳng nuốt khan một tiếng, run rẩy đưa tay trái về phía Quan Thiếu Hiền, "Quan đại phu, liệu thể giúp lão phu bắt mạch?"

Khi Quan Thiếu Hiền bắt mạch cho Ngụy Tiến Trung, Hầu Trường Phong ngừng phân tích cặn kẽ chuyện, còn Tiêu Vận Trạch thì lặng lẽ quan sát thần sắc của Ngụy Tiến Trung.

Có vẻ y hề về mối liên hệ giữa chướng khí và thây thối rữa.

Đêm hôm , Hầu Trường Phong cha vợ con của Quách Phi bắt cóc, y trong tình thế bất đắc dĩ mới tiết lộ những kế hoạch tác chiến gần đây.

Quách Phi là già theo y nhiều năm, Hầu Trường Phong xu hướng tin những gì y là thật.

Song Tiêu Vận Trạch cho là .

Quách Phi cũng thể đồng bọn, y bại lộ nên gánh hết trách nhiệm để dập tắt nghi ngờ của bọn họ, bảo vệ đồng bọn.

Tuy nhiên, cho dù đồng bọn, thì đó dường như cũng Ngụy Tiến Trung.

Tiêu Vận Trạch trầm ngâm một lát, sang Hầu Trường Phong : "Đi, đến xem Ô Vũ."

Trong một doanh trướng ở đằng xa, Ô Vũ hai tay đều gãy, xích sắt quấn chặt cố định một cọc gỗ, bên là một vũng máu.

Tiêu Vận Trạch chắc chắn chịu khốc hình, nhưng cũng chỉ lạnh lùng .

Kẻ tội ác chồng chất, tay nhuốm vô m.á.u tươi như , chỉ cần c.h.ế.t là .

“Này, tỉnh dậy!” Hầu Trường Phong câu nệ tiểu tiết, bất chấp vết bẩn đất, thẳng đến mặt Ô Vũ, vươn tay vỗ hai cái mặt , “Đừng ngủ nữa, dậy .”

Ô Vũ mở đôi mắt đỏ thẫm, thấy đến, yếu ớt khạc một tiếng xuống đất, gằn : "Mười vạn thiết kỵ Ngụy quân của sắp đến , các ngươi còn bỏ chạy? Chậc, nghĩ đến việc các ngươi sắp vó ngựa nghiền nát thành thịt vụn, chút hưng phấn ha ha ha ha ha ha......"

“Bốp!”

Hầu Trường Phong vỗ một chưởng mặt , ghét bỏ phủi phủi tay, "Hai cánh tay đều còn mà còn dám la lối, lão tử lẽ nên sai cầm m.á.u cho tay cụt của ngươi, đáng lẽ bôi mật ong lên đó mới ."

 

Loading...