Những gì liên quan đến ,  đều  .
 
Vô Hoan 🌙
"Phòng trẻ em   gì cần mang ,  cần xem.”
 
"Tất cả những thứ  đều  cần, cứ xử lý , cảm ơn các ."
 
Tống Dữ gầy   nhiều,  cũng tiều tụy.
 
Hắn   vứt những kỷ niệm  thùng giấy, tràn đầy hy vọng hỏi :
 
"Em  mang  cất giữ ?"
 
"Đóng gói cho tiện vứt."
Hắn nghẹn :
“Vậy… để  giữ nhé?”
 
 
  phản bác.
 
Tống Dữ   với ánh mắt chua xót, vẫn mong  nhớ  tình xưa:
 
“Em và con chỉ cần bình an...  sẽ  theo đuổi em  nữa,   em?”
 
“Đứa bé   còn nữa.”
 
Tống Dữ sững :
 
“Tại ?”
 
“Khi   cùng cô  đến bệnh viện,  khi   thì  bỏ .”
 
“     con   bệnh, bố nó   cùng  khác.”
 
“...Sao em  lừa ?”
 
Vì    còn tin  yêu  nữa.
 
  dám chắc  sẽ lương tâm trỗi dậy, trả  cho  tất cả những gì   nợ.
 
“Vì  nghĩ,  sẽ  đối xử  với  như  .”
 
“   còn tin  nữa .”
 
Trong gương chiếu hậu, Tống Dữ  đó    lâu.
 
Bóng  dần nhỏ , thấp  trong tầm mắt, cuối cùng biến mất.
 
Việc đầu tiên   khi trở  công ty là sa thải Tống Dữ.
 
Tống Dữ  phản đối.
 
Điều  ngờ là một tuần , Khương Lâm  tìm đến .
 
 tưởng  khi  và Tống Dữ ly hôn, họ sẽ nối  tình xưa  đến khoe khoang,  oai.
 
 cô   dẫn theo con quỳ gối  mặt :
 
“  liên lạc  với  , nhưng bọn chủ nợ tìm đến tận nhà,  thực sự hết cách .”
 
“ và Tống Dữ  ly hôn, chuyện của    rõ.”
 
Khương Lâm sững sờ,  nhanh chóng phản ứng :
 
“   ý  xen  giữa hai .
 
 thế nào cũng ,   cần danh phận, chỉ là đứa bé quá đáng thương ...
 
Tổng giám đốc Tống chỉ thương hại  thôi, bố    ly hôn từ  sớm, ...”
 
Bao nhiêu năm  gặp, cô  vẫn   đổi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoi-vi-rdav/chuong-7.html.]
Hồi đại học, bạn trai mới của Khương Lâm  gia thế hiển hách.
 
Cho dù Khương Lâm trốn học, nghỉ , cho dù dư luận về vụ lừa đảo gia đình càng lúc càng gay gắt, cũng  ảnh hưởng đến việc cô  vẫn  đ.á.n.h giá là sinh viên xuất sắc.
 
“Vậy thì    đây, gia đình họ phá sản tan nát cũng   do  hại.”
 
Khương Lâm mặc    đồ hiệu, khi phát biểu với tư cách đại diện sinh viên, cô  đỏ hoe mắt, yếu ớt đáng thương :
 
“Ai  thể chọn  gia đình của  chứ.”
 
Cô  mãi mãi vô tội và yếu mềm như thế, giỏi ngụy trang thành một kẻ yếu đuối để biện minh cho bản .
 
Phản bội là vì thiếu cảm giác an ,  tiểu tam là vì con cái, vì kế sinh nhai.
 
Hai mươi mấy năm sống như một tiểu thư cành vàng lá ngọc, là vì kẻ  ác là bố , là chồng, còn bản  cô  chỉ vô tội mà hưởng thụ.
 
“Bố    ly hôn  khi  gia đình cô lừa.”  cắt lời cô : "Lúc đó  bằng tuổi cô,  vay tiền học phí,  việc vất vả ngày đêm, đến năm thứ hai  khi  nghiệp,  mới trả hết tất cả các khoản nợ.”
 
Cô  sững sờ.
 
Cố gắng hồi tưởng , nhưng    nhớ  là ai.
 
“...Đó là chuyện của đời bố ,   hề .”
 
Khương Lâm cẩn thận liếc  , thấy    ý định lật  chuyện cũ.
 
“   phá hoại hai , là đứa bé cứ đòi bố, Tống Dữ   thích trẻ con...”
 
“Không cần diễn  mặt ,  đầu gặp , cô    là Thời Vi . Ai  dạy đứa bé gọi bố, và ai  dạy nó gọi ‘tiểu tam’?”
 
   thời gian để vòng vo với cô  ở đây 
“Tống Dữ cô , thì cô cứ  mà tranh giành, nhưng   với , thứ rác rưởi   vứt  .”
 
“Trong thời gian  và Tống Dữ còn hôn nhân,   mua một căn hộ trả  bộ bằng tiền mặt  tên cô, tổng giá hai triệu tệ  đều  rõ. Trong vòng một tháng, hoặc trả tiền, hoặc gặp ở tòa án.   hiện tại  phận của cô vẫn còn trong sạch,  cũng  cô sợ  giống như bố ,  kẻ quỵt nợ cả đời.”
 
Nghe đến đây, sắc mặt Khương Lâm  trắng bệch.
 
Thằng bé con dựa sát  cô , ngơ ngác  .
 
Không hiểu ,  đột nhiên nghĩ đến đứa bé trong bụng , đứa bé  kịp đến thế giới .
 
 từng  giữ con mà  cần cha, nhưng  hiểu rõ bản  .
 
Quá thiếu thốn tình cảm, sẽ dễ mềm lòng.
 
 sẽ  tha thứ cho Tống Dữ, nhưng  chắc chắn sẽ tha thứ cho  cha  trách nhiệm đó.
 
Không    từng ôm chút may mắn, nghĩ rằng  lẽ  con, Tống Dữ sẽ  đổi, sẽ  bao giờ   đau lòng nữa.
 
   bao giờ là một  may mắn,  dám đ.á.n.h cược rằng  sẽ là ngoại lệ trong hàng vạn nỗi bất hạnh.
 
Văn phòng luôn   gửi hoa.
 
Không  lời nhắn,   ký tên, nhưng   là Tống Dữ.
 
 nghĩ rằng    xen giữa, họ vẫn  thể nối  tình xưa.
 
Dù  Tống Dữ cũng  điều kiện  tệ, tiền bồi thường sa thải cũng  ít.
 
Với lý lịch của , tìm một công việc   hề khó.
 
Còn Khương Lâm, khí chất dịu dàng  nuông chiều bao năm, dù  con, tìm một  để dựa dẫm  cũng  quá khó khăn.
 
Cuộc đời     thể giống như tiểu thuyết, kẻ tra nam tiện nữ  bại danh liệt, nhận báo ứng hả hê.
 
Mọi  vẫn  bươn chải  đời , mỗi  tự lo cho tương lai của .
 
Thời tiết dần ấm lên,  là tiết trời tháng Năm.
 
Tan  lúc sáu giờ.