Tống Dữ vòng tay ôm  từ phía  và nắm lấy tay , chiếc nhẫn  ngón út  cấn  tay khiến  thấy thật đau.
 
Hôm đó, con trai của Khương Lâm đến công ty. Thằng bé lục tủ của lễ tân, đòi uống nước,  nôn thẳng lên máy tính của bộ phận kế hoạch. Khương Lâm cũng khuyên nó, nhưng chỉ  vài câu là thằng bé bắt đầu gào , lăn lộn  đất ăn vạ.
 
 bảo trợ lý  nhắc nhở Khương Lâm: "Đừng dẫn con đến công ty trong giờ  việc,  ảnh hưởng đến công việc của  khác. Nếu bộ phận thiết kế   thêm giờ thì tiền thưởng tăng ca sẽ trừ  tiền thành tích của cô."
 
 
Khương Lâm sững sờ   cúi đầu sắp .
 
Vô Hoan 🌙
Thằng bé tám tuổi  thấy   thì liền cầm một cái ly nước  ném nó về phía .  tránh  kịp, cổ tay lập tức  bầm tím một mảng.
 
Thằng bé còn la hét: "Đồ đĩ! Đồ ti tiện !Nếu   cô  kẻ thứ ba thì tại  bố  chia tay với ?"
 
Văn phòng ồn ào, náo loạn, Tống Dữ vội vã chạy đến. Theo bản năng,     về phía Khương Lâm - đang quỳ gối bảo vệ đứa trẻ  mới  sang .
 
"Bố!" Thằng bé lao  lòng Tống Dữ, lè lưỡi trêu .
 
Bốn phía xì xào bàn tán, Tống Dữ vô cùng lúng túng.
 
"Đây là con của  ?"   Tống Dữ với vẻ lạnh lùng. 
 
"...Không ! Làm   thể!"
 
Nghe thấy  hỏi ,   lướt    thằng bé theo bản năng. Khi chắc chắn thằng bé  giống  chút nào,  mới vội vàng phủ nhận.
 
"Thằng bé  linh tinh đó, bố nó mất sớm ,  lẽ vì thấy Tổng giám đốc Tống  thiết nên..." Khương Lâm  đỏ hoe mắt: "Xin , cô Thời Vi, cô đừng chấp nhặt với một đứa trẻ, nó còn nhỏ."
 
"Thời Vi, chúng   xử lý vết thương ." Thấy cổ tay  bầm tím, Tống Dữ cực kỳ xót xa.
 
Khương Lâm khựng , c.ắ.n răng giơ tay, định tát thằng bé một cái: "Mày dám chọc cho cô Thời Vi  vui!"
 
Tống Dữ ngăn cô  , bảo cô  đừng đ.á.n.h con. Ba  họ trông như một gia đình  nghiêm cha hiền, còn  là một kẻ ác độc, hống hách.
 
Tống Dữ đắp túi chườm lạnh cho ,  cúi đầu  . Lúc , sự xót xa mà  dành cho  là thật, sự lo lắng cũng là thật, nhưng  nãy, sự bao che cho Khương Lâm và đứa trẻ cũng là thật.
 
"Thời Vi, em đừng trách họ, Khương Lâm cũng đáng thương lắm, một  phụ nữ một  nuôi con cũng khổ lắm... Thằng bé sợ  lạ   ương bướng, nhưng bản tính   ..."
 
“Bao nhiêu năm , rốt cuộc là hận,  là tiếc nuối  nguôi? Tống Dữ,   phân biệt rõ ràng  ?”
 
 
Hắn ngẩng đầu,  sững .
“Anh đừng bảo em đừng trách nhầm, rằng cô  khổ, đáng thương.”
“Cô  khổ là vì em khiến cô  khổ ?”
"Nếu thằng bé đó sợ  lạ thì tại  nó thấy  là  lao  lòng ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoi-vi-rdav/chuong-2.html.]
"Trong lúc em    , mối quan hệ giữa hai   phát triển đến bước nào ?"
 
Lúc ,  mới nhận  rằng    sai.
 
"Tống Dữ, em còn  thể tin  ?"
 
Nghe thấy  hỏi , Tống Dữ sững sờ.
 
"Chiếc nhẫn  là cô  tặng  năm xưa ? Đừng lừa em."
 
Tống Dữ   rằng  quen Khương Lâm sớm hơn .
 
Năm xưa, bố   ly hôn chính là vì nhà họ Khương.
 
 và Khương Lâm là đồng hương,  là bạn học cấp ba, bố  cô  nhờ  việc buôn bán quần áo mà kiếm  chút tiền. Sau , bố  Khương Lâm chuyển sang  “tài chính”, đến từng nhà để lôi kéo   đầu tư, góp vốn, đầu tư một trăm ngàn tệ, mỗi tháng lãi năm ngàn.
 
Bố    dốc hết tiền tiết kiệm   vay mượn khắp nơi, tổng cộng đưa hết ba trăm ngàn tệ cho họ, kết quả là tiền mất tật mang.
 
Cảnh sát  đó là hình thức huy động vốn trái phép, lừa đảo đa cấp. Cha Khương Lâm ôm tiền mà biến mất, chỉ còn  Khương Lâm và  cô . Mẹ cô  chỉ  , tuyệt đối  nhắc đến chuyện trả tiền: "Tiền đó do ông  vay,  liên quan gì đến  góa con côi chúng ?"
 
Nhà họ Khương quả quyết rằng    một xu nào.
 
Thế nhưng, trong suốt ba năm cấp ba,  Khương Lâm vẫn thường xuyên   tiệm  , điện thoại của Khương Lâm cũng luôn là mẫu mới nhất.
 
Nhà họ Khương  lừa gạt  ít , thậm chí đến khi lên đại học, chuyện họ là “gia đình quỵt nợ” vẫn là đề tài để   bàn tán.
 
Năm nhất đại học, Tống Dữ vẫn là một công tử nhà giàu ngông cuồng. Mỗi ngày,  lái những chiếc xe sang đủ màu đến trường để theo đuổi Khương Lâm, thậm chí còn đ.á.n.h  với  khác để bảo vệ cô .
 
Câu chuyện tình của họ từng rầm rộ khắp cả trường.
 
Ngay cả khi chia tay, Tống Dữ vẫn luôn tin rằng Khương Lâm thực sự vô tội và đơn thuần. Sau , chuỗi tài chính của nhà họ Tống  đứt gãy. Phía  thì nợ tiền mà  thu hồi , phía   giục thanh toán.
 
Nhà họ Tống phá sản, bố  Tống Dữ nhảy lầu tự sát.
 
Ngày hôm đó, tuyết rơi  dày, Tống Dữ của năm mười chín tuổi quỳ gối  mặt cô ,  lóc cầu xin cô  hãy đợi  thêm một chút,  rằng gia đình  tan nát, cô  là niềm tin giúp  sống tiếp. Còn   sẽ  để cô   chịu khổ cùng , chỉ xin cô  chờ đợi.
 
Khi đó, Khương Lâm khoác tay  tình mới,  hề bố thí cho  lấy một cái .
 
Tình yêu và sự chia ly của họ đều ồn ào vang dội, ai cũng rõ.
 
Thế nên, trong  đầu tiên  thấy Tống Dữ,  khó mà liên hệ    giao đồ ăn đang cúi đầu  gần  mặt với công tử nhà giàu Tống Dữ trong truyền thuyết.
 
"Món  78 của  xong ?"