21
Câu   đánh trúng tim đen trong lòng .
 hít sâu một , cố gắng bình tĩnh: "Thật    rõ, dù Dương Khai  bắt nạt em thế nào, cũng  đủ để em chia tay với ."
Sự trớ trêu trong chuyện chia tay của chúng  là cả hai đều hiểu rõ tình cảm của đối phương, tin chắc  tình yêu đó.
 cuối cùng vẫn chia lìa.
Giữ nguyên tư thế đối diện với , nhưng  im lặng.
Anh hiểu ý , chỉ là,   thể dùng thủ đoạn với Dương Khai, nhưng căn nguyên lớn nhất   ở  .
Đây là một lựa chọn khó khăn cho bất kỳ ai.
  chịu nổi sự im lặng ngột ngạt , đè nén sự bồn chồn trong lòng, chậm rãi : "Ba  em từ nhỏ  dạy em rằng con gái   lòng tự trọng và kiêu hãnh."
"Dù    một thứ gì đó, nhưng nếu nó  thể  tổn thương em, thì   kiềm chế."
  bao giờ phủ nhận tình cảm dành cho Cận Nhiên,  khi    xuất hiện,   nghĩ đến việc chọn loại mộ nào cho chúng    .
Tình cảm   dài, dài đến tận điểm cuối.
 điều đó  ảnh hưởng đến việc  chôn giấu nó lặng lẽ trong tháng năm.
   một tràng dài như , cảm giác đau lòng là  thật, nhưng  luôn tin rằng vết thương sẽ lành.
Nếu   khả năng tự an ủi bản , lúc chia tay    thể vượt qua, sớm  vứt bỏ tôn nghiêm cầu xin     vô   .
"Nói xong ?" Cận Nhiên  thẳng , hai tay đút túi quần, cúi mắt  , "Đến lượt    ?"
 im lặng.
Anh  vẫn  thể   tùy ý: "Trước hết, em  dứt khỏi , quả thực là chuyện hoang đường."
"..."  cạn lời.
Cận Nhiên đại gia  chuyện thật cứng rắn, đến cả cơ hội phản bác cũng  định cho .
 chỉ còn  ngoan ngoãn  theo.
"Em   bước chân  cửa nhà họ Cận,   gọi bà  một tiếng , thì  gọi."
"Anh cũng   thấy em  khúm núm  lấy lòng bà , càng  nỡ để bà   em  chịu uất ức."
"Việc bà  là  ,   thể  đổi. Tương tự, em là lựa chọn duy nhất, vĩnh viễn  lay chuyển của  trong cuộc đời , cũng  thể  đổi."
"Em   kết hôn,  chúng   kết, nhưng chúng   tuyệt đối trung thành với ."
Một cơn sóng nhiệt trào dâng trong lòng, như  nhấn chìm .
Anh   là  giỏi ăn , những lời  hôm nay, hẳn là  cân nhắc vô  ngày, trong sự lặp  lặp  khó che giấu tình ý mãnh liệt.
Da mặt  mỏng, cãi    nũng với ,  đều  giỏi.
 đối diện với lời thổ lộ chân thành và sâu sắc như  của ,   thấy ngượng ngùng.
"Đồ chó chết, dẻo miệng thật." Tai  chợt đỏ lên, "Anh  bản lĩnh thì   những lời  với bố  em một  nữa xem."
 thừa nhận,  là một kẻ nhát gan,  dám đối diện với tình cảm sâu sắc của .
Rõ ràng    thuyết phục, nhưng vẫn  chịu nhả lời.
Từ  sớm,    còn chấp nhất  chuyện kết hôn, yêu   yêu,  bao giờ là thứ  thể quyết định bằng một tờ giấy.
Vì   sự tự tin tuyệt đối,  tiền,  nhan sắc,  khả năng yêu hết , cũng  dũng khí rời . Cái lo "hồng nhan phai tàn, tình yêu nhạt phai" chỉ là kẻ tầm thường tự chuốc lấy phiền não.
Với , dù  hôn nhân mà   tình yêu thì cũng chẳng đáng một xu.
Thà hướng tới tự do còn hơn  sống mòn mỏi, hèn mọn  kẻ giữ mả cho cuộc hôn nhân.
Khóe môi Cận Nhiên cong lên nụ  tà mị: "Được thôi, dẫn  về nhà ăn bữa cơm tất niên,  từ từ  chuyện với họ."
22
Anh  cũng dám thật!
"Anh  mơ ."  chùn bước, "Hiện tại em  thể trả lời  ,  về  ."
Người nhà  vốn    thiện cảm với nhà họ Cận, Cận Nhiên mà dám đến  những lời , chắc chắn sẽ  xé xác mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoi-gian-yeu-em-khong-gioi-han-van-lan-vi-em-ma-dong-long/chuong-14-bung-chay.html.]
Điện thoại đúng lúc vang lên, là   gọi.
"Mẹ em giục về ăn cơm ."  chột   về phía cửa, sợ    tìm, cầm điện thoại chạy về nhà.
Chạy  vài mét,  nhịn   ba chân bốn cẳng chạy ngược trở .
Đâm sầm  lồng n.g.ự.c , kiễng chân ôm lấy cổ , nhanh chóng hôn một cái: "Chúc mừng năm mới."
Cận Nhiên khựng  một chút,  thừa cơ rút lui, ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
Dù  mà chậm chân chút thôi, nhất định   nổi .
Khéo ,   sân  gặp ngay  già đang  tìm .
"Ai đến đấy?" Mẹ  ngó đầu  ngoài.
 vội khoác tay bà kéo  nhà, "Không ai cả, con gọi điện thoại thôi."
Mẹ  liếc  một cái,   gì.
Bữa cơm  bàn rôm rả, nghĩ đến việc Cận Nhiên một  lái xe đường dài ngày Tết,   chút  yên.
 là nghĩ đến ai   đến,  nghĩ thì tin nhắn của  tới luôn.
 lén lút mở tin nhắn, tránh ánh mắt    bàn, chỉ  một tấm hình.
Khung cảnh là một quán mì nhỏ,  bàn một bát mì giản dị.
Không  chữ nào, nhưng  hiểu ngay.
Lại chơi trò đoán ý với  ? Rõ ràng là đang tố  nhẫn tâm,  thì ăn tiệc linh đình, còn  thì một  đón Tết húp mì lạnh lẽo.
  tỏng ý đồ của , nên  để   như ý.
Nhanh tay gõ chữ đáp trả: Ồ, Cận đại gia sa sút thế  , đến quả trứng cũng  nỡ thêm ?
Tưởng tượng đến vẻ mặt tức tối nhướn mày của  khi  tin nhắn, khóe miệng   khỏi cong lên.
Đợi một lát  thấy  trả lời,  nhanh chóng ăn xong cơm, nhận lấy bát canh ấm lòng  đưa.
Một ngụm canh   miệng, điện thoại vang lên,  mở màn hình  xem: Thêm một  nữa, em chịu  ?
"Phụt."
Canh trong miệng suýt chút nữa phun ,  vội vàng luống cuống tìm giấy.
Mẹ  vỗ lưng giúp  vuốt ngực: "Uống chút canh cũng  sặc, hấp tấp."
Đồ biến thái!
 đỏ mặt, trong lòng thầm chửi rủa Cận Nhiên   bao nhiêu .
Các bậc trưởng bối vẫn còn đang uống rượu trò chuyện,   đó bồi.
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
Nửa tiếng , Cận Nhiên thấy   để ý đến , chậm rãi gửi đến một câu: Bồi ba  em xong  ? Đến khi nào mới tới lượt ?
Mí mắt  giật giật: Anh   về  ?
Cận Nhiên: Sợ    nửa đường    nhịn   , nên dứt khoát  giày vò nữa.
Đồ đáng ghét!
Ý của  chẳng  là: Anh nhớ em.
   , cứ thích chơi trò chữ với .
Tuy là lẩm bẩm trách móc, nhưng lòng  rộn ràng.
   yên nữa,  dậy lấy áo khoác  chạy  ngoài: "Mẹ, con hẹn bạn ,  ngoài một lát."
"Con đợi ."
Mẹ  đuổi theo , lặng lẽ nhét  tay  một phong bao lì xì: "Sắp Tết , đưa cho nó ."
"Mẹ."      gì.
"Nhà  đông ,  tiện để nó đến, dù  thì..." Mẹ ngập ngừng,   nhắc đến chuyện cũ.
Mẹ nắm lấy tay : "Mẹ  thể ngăn cản con đến với  con yêu, dù cuối cùng hai đứa  đến ,  tin con gái   thể thản nhiên bước qua."
Yêu ai cũng , chỉ cần con chấp nhận  kết cục  nhất và  dũng khí vượt qua là .
Mắt  nóng lên: "Mẹ,  yên tâm, con yêu  , và con cũng yêu bản  ."