Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 54.

Cập nhật lúc: 2025-08-03 06:35:22
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Thịnh Niên lúc gần như phát điên vì lo lắng.

Anh rời khỏi bệnh viện và tìm Giản Dao khắp nơi.

điện thoại, đến khách sạn nơi cô ở, nhưng cô ở đó.

Anh về nhà một chuyến, cô cũng , thậm chí còn đến tiệm váy cưới của Cố Tương…

bóng dáng Giản Dao.

Anh tìm nơi thể nghĩ tới.

Ngay lúc đó, điện thoại bỗng nhận một cuộc gọi lạ, nghĩ thể là Giản Dao nên vội vàng bắt máy.

Trước đây, vốn chẳng bao giờ bắt máy lạ.

Không ngờ, gọi là Đường Tiêu, và Giản Dao đang ở cùng , còn đang sốt.

Phó Thịnh Niên tức điên lên, lập tức lệnh cho điều tra địa chỉ nhà của Đường Tiêu.

Do lúc đó quá nửa đêm, Điền Dã gọi dậy bằng một cuộc điện thoại, vẫn còn ngơ ngác.

Tuy cuối cùng cũng điều tra địa chỉ, nhưng mất khá nhiều thời gian.

Đến khi Phó Thịnh Niên nơi ở của Đường Tiêu, trời sáng, gần 9 giờ.

Giản Dao mơ mơ màng màng tỉnh dậy, thấy Đường Tiêu đang bên giường canh chừng.

Trong đầu cô mơ hồ nhớ chuyện hôm qua tình cờ gặp phố, đó chẳng còn đưa .

quanh một vòng, đây là một phòng ngủ sạch sẽ, gọn gàng.

Có vẻ là căn hộ của Đường Tiêu.

“Cô tỉnh .”

Đường Tiêu cả đêm ngủ, quầng thâm mắt rõ.

Anh đưa tay định chạm trán cô, nhưng cô liền nghiêng đầu né tránh.

“Đừng căng thẳng, chỉ xem cô hạ sốt thôi.”

Anh vẫn tiến gần, nhất quyết đặt tay lên trán cô, giữ một lúc mới thở phào.

“Hình như hết sốt .”

Giản Dao dậy định rời .

Đường Tiêu giữ cô : “ nhờ dì giúp việc nấu cháo .”

ăn , cảm ơn . Xin phiền.”

Cô gạt tay , ngoài phòng.

Anh vội đuổi theo, giữ cô nữa.

“Dù gì cũng ăn sáng hãy .”

Ánh mắt Đường Tiêu kiên quyết.

Anh yên tâm để cô lúc bụng đói, vì hạ sốt xong, cơ thể cô vẫn còn yếu.

Không để Giản Dao từ chối, cưỡng chế kéo cô đến bàn ăn, gọi giúp việc trong bếp múc cháo lên.

Người giúp việc thấy liền nhanh chóng mang một bát cháo tôm nấu từ lâu , đặt mặt Giản Dao.

bát cháo đầy tôm, hải sâm, nghêu, còn khẩu vị gì.

Đường Tiêu dị ứng hải sản, thấy cô ăn, liền bưng bát lên định đút cho cô.

mặt .

“Sao ăn? Không hợp khẩu vị ?”

Đường Tiêu lo lắng cô.

dị ứng hải sản.”

Anh cúi đầu bát cháo trong tay, lập tức đặt xuống, sang bảo giúp việc:

“Nấu món khác ngay , nhẹ bụng một chút.”

“Thật sự cần , về nhà.”

Giản Dao chống tay lên bàn định dậy, nhưng dậy quá nhanh khiến mắt tối sầm, ngã ghế.

“Đừng cố gắng quá. Không ăn gì .”

Đường Tiêu giữ chặt vai cô, để cô cử động.

Chẳng bao lâu , giúp việc mang lên một tô mì trứng thanh đạm.

Giản Dao cầm đũa, miễn cưỡng ăn vài miếng, nhưng trong đầu hiện lên hình ảnh Phó Thịnh Niên nấu mì trứng cà chua cho một đêm nọ, nước mắt kìm mà rơi xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-54.html.]

“Cô cái gì ?”

Đường Tiêu hốt hoảng lấy khăn giấy giúp cô lau nước mắt.

mặt , dùng mu bàn tay lau nước mắt, đặt đũa xuống dậy cáo từ.

Đường Tiêu giữ cô nữa: “Không ăn thêm chút nữa ?”

ăn đủ , cảm ơn .”

“Vậy để đưa cô về.”

“Không cần.”

Cô nhẹ nhàng hất tay Đường Tiêu , bước khỏi phòng ăn về phía cửa chính. Vừa cửa, còn kịp đưa tay mở cửa thì chuông cửa bất ngờ vang lên.

Đường Tiêu theo lập tức bước lên, kéo cô lưng, mở cửa.

Hạt Dẻ Rang Đường

Người ngoài chính là Phó Thịnh Niên.

Anh ngạc nhiên: “Sao đến đây?”

Phó Thịnh Niên suốt đêm nghỉ, lúc sắc mặt mệt mỏi, thấy Giản Dao phía lưng Đường Tiêu liền sải bước tới, nắm lấy tay cô lôi .

Đường Tiêu cam lòng, giơ tay cản :

“Anh đưa cô về, nhưng liệu chăm sóc ?”

Phó Thịnh Niên cau chặt mày, ánh mắt tối sầm, trừng mắt Đường Tiêu: “Tránh .”

“Anh đừng tưởng lúc ở mặt ngoài tỏ chồng thì lưng đối xử với Giản Dao thế nào.”

Đường Tiêu chịu lép vế.

Tại buổi tiệc từ thiện hôm , khi Giản Dao là vợ Phó Thịnh Niên, từng tuyệt vọng.

đó, rời khỏi buổi tiệc, vô tình thấy Phó Thịnh Niên đưa Giản Dao đến nhà hàng ăn tối.

Khi khỏi nhà hàng, đàn ông sải bước , hề quan tâm đến Giản Dao , thậm chí khi cô vấp ngã, đầu gối trầy xước chảy máu, Phó Thịnh Niên vẫn mặt lạnh tự lên xe.

Đường Tiêu từng thấy nhiều hôn nhân thương mại trong giới hào môn, thể đoán cảnh của Giản Dao.

Từ hôm đó, những lời đồn rằng Phó Thịnh Niên thậm chí chạm Giản Dao, thậm chí ghét cô đến mức giữ bên cạnh chỉ để dày vò.

tin đồn xuất phát từ , nhưng những gì tận mắt chứng kiến đủ để tin đó là sự thật.

“Chuyện của nhà họ Phó, tới lượt một ngoài như xen .”

Phó Thịnh Niên lạnh lùng liếc một cái, mặc kệ sự phản kháng của Giản Dao, lôi cô thẳng thang máy.

Nhìn thấy cách thô bạo với Giản Dao, cô kêu đau mãi mà vẫn cứ kéo , Đường Tiêu tức giận đến mức đuổi theo, định giúp Giản Dao thoát khỏi tay .

Người đàn ông phát hiện bám theo, giống như dã thú bảo vệ con mồi, lập tức kéo Giản Dao lưng, vung tay tóm lấy cổ áo Đường Tiêu, đẩy mạnh tường.

“Còn theo nữa, đừng trách khách sáo.”

Giản Dao hoảng sợ đỏ mắt, sợ thật sự động thủ với Đường Tiêu:

“Đường Tiêu, đừng lo cho nữa.”

“Làm thể lo.”

“Phó Thịnh Niên, em về với , buông tay .”

Cô bất đắc dĩ nhượng bộ.

Phó Thịnh Niên lúc mới buông tay, đẩy Đường Tiêu , kéo cô bước thang máy.

Cổ tay cô đỏ lên, nắm chặt đau đến mức rát.

Trong thang máy, vẫn chịu buông tay, giữ chặt lấy cô.

“Anh em đau đấy.”

Cô đẩy bàn tay mạnh mẽ của , đàn ông liếc cô một cái, mày cau nhưng cũng nới lỏng một chút. Thấy cô mặc đồ mỏng, lúc kéo qua kéo dép cũng tuột, giờ thì chân trần nền lạnh, mà thấy tội, buông tay cô , cởi áo khoác choàng lên vai cô.

Vừa định bế cô lên, cô gạt áo xuống đất.

Anh cúi nhặt , định khoác lên nữa.

“Không cần giả vờ bụng, em lạnh.”

Phó Thịnh Niên thở dài, gắng nhẫn nhịn, vẫn khoác áo lên cho cô nữa.

Thấy cô phản kháng, dứt khoát quấn chặt áo , bế thốc cô lên vai.

“Anh buông em xuống! Em tự !”

Cơn giận của vẫn tiêu, còn vỗ một cái m.ô.n.g cô.

Giản Dao tức điên, giáng một cú đ.ấ.m lên lưng : “Anh dựa mà đánh em?!”

“Ngoan ngoãn một chút.”

“Anh buông em ! Ở bệnh viện Thi Thi cần chăm sóc , còn tìm em gì? Em cần quan tâm!”

Loading...