Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 52.

Cập nhật lúc: 2025-08-03 06:21:03
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xe chạy hơn hai mươi phút, sắp đến nghĩa trang thì trời bất ngờ đổ mưa to, sấm chớp ầm ầm.

Những hạt mưa to như hạt đậu rơi lộp bộp xuống mui và cửa kính xe, vang lên âm thanh rào rào liên tục.

Lúc , Giản Dao mới hiểu ý của câu “thời tiết ” mà Phó Thịnh Niên .

Hóa yên tâm để cô tự lái xe một đến nơi xa như .

Rõ ràng chẳng yêu đương gì nữa, còn lo nghĩ gì…

Ngực cô nghèn nghẹn, xoay mặt ngoài cửa kính xe, chỉ thấy một màn mưa trắng xóa.

Trời mưa quá lớn, chẳng thấy rõ gì.

Phó Thịnh Niên giảm tốc độ, vài phút thì đến cổng nghĩa trang.

Xe dừng ở ngoài cổng.

Giản Dao tháo dây an , cầm bó hoa bách hợp mua đường chuẩn xuống xe, nhưng cổ tay Phó Thịnh Niên giữ chặt.

“Chờ một lát , mưa lớn quá.”

Cô khẽ gật đầu, thu tay mở cửa xe nữa.

Bầu khí trong xe bỗng trở nên ngột ngạt nặng nề.

Một lát , mưa những ngớt mà còn nặng hạt hơn.

Phó Thịnh Niên đột ngột phá vỡ sự im lặng:

“Người đàn ông đó là ai?” lạnh giọng hỏi.

Tối qua trong phòng bao, chỉ liếc thấy thoáng qua, ánh sáng tối, nên cũng chẳng rõ gã đàn ông trung niên ở góc sofa là ai.

Giản Dao ngẩn , lập tức hiểu đang đến Lục Đồng, liền đáp:

“Là một nhà báo, em gặp vì công việc thôi.”

Phó Thịnh Niên hỏi tiếp nữa.

Nghe là phóng viên, đại khái cũng đoán đó là ai.

Chờ đến khi mưa nhỏ , là hơn một tiếng đồng hồ .

Giản Dao mở cửa xe, lấy chiếc ô trong xe, bung ô xuống xe, trong nghĩa trang.

Phó Thịnh Niên trong xe, theo bóng lưng cô dần khuất xa, do dự nên theo .

Mộ bia nước mưa rửa trôi sạch sẽ.

Giản Dao đặt bó hoa bách hợp mộ, chậm rãi xổm xuống, ảnh bia mộ, trong lòng nghèn nghẹn.

Mẹ trong ảnh vẫn còn trẻ, xinh , gương mặt trái xoan, làn da trắng, đôi mắt đen nhánh như .

Hạt Dẻ Rang Đường

Thật chỉ đồng hành cùng cô đến năm năm, hình dáng của trong ký ức cô trở nên mơ hồ.

Chỉ lờ mờ nhớ nụ của , dịu dàng.

mộ lâu, thầm thề trong lòng: Nhất định tìm chứng cứ, để Mạnh Mỹ Trúc pháp luật trừng trị, trả công bằng cho .

“Chiều nay còn cuộc họp.” giọng Phó Thịnh Niên vang lên từ phía .

Cô gật đầu, chậm rãi dậy.

Ngồi xổm quá lâu, chân cô tê rần.

Cô chống tay lên tay để vững.

Anh lộ vẻ khó chịu chán ghét, còn đưa tay đỡ tay cô khoác lên cánh tay , cùng cô khỏi nghĩa trang.

Cô xếp ô , cùng che chung một chiếc.

chậm, cũng bước chậm để cùng nhịp với cô.

Trong khoảnh khắc , trong lòng cô chợt trào lên một dòng ấm áp, Phó Thịnh Niên vẫn một mặt dịu dàng và chu đáo với cô.

nghĩ tới việc Giản Thi sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến để yêu cầu ly hôn, trái tim cô lạnh lẽo.

Khó khăn lắm thái độ mới chút cải thiện với cô, mà… sắp ly hôn .

Thật

còn ly hôn nữa.

nếu Phó Thịnh Niên nhất định ly hôn vì Giản Thi, thì cô cũng chẳng cách nào cả.

Rời khỏi nghĩa trang, hai cùng lên xe, về theo đường cũ.

Khi xe chạy khu vực nội thành, trời tạnh mưa.

“Thả em ở khách sạn là .” Giản Dao bình thản .

Phó Thịnh Niên đáp “Ừ” một tiếng, đưa cô về khách sạn.

“Xe cứ lái .”

Phó Thịnh Niên còn về công ty chuẩn cho cuộc họp, gật đầu, lái xe rời .

Đến tập đoàn Phó thị, Phó Thịnh Niên thang máy lên tầng. Vừa khỏi thang máy, Điền Dã bước nhanh tới.

“Phó tổng, Giản tiểu thư đến .”

Phó Thịnh Niên cau mày: “Ai cho cô lên?”

Điền Dã cúi đầu, nhất thời trả lời thế nào.

Trước đây từng ngăn cản Giản Thi, mà Phó Thịnh Niên cũng từng gặp cô , thế nên Điền Dã cũng ngăn .

Sự thật là… chẳng ai dám ngăn.

Hiện giờ Giản Thi đang ở trong văn phòng Phó Thịnh Niên, đợi hai tiếng đồng hồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-52.html.]

Phó Thịnh Niên sầm mặt , thấy Giản Thi đang sofa, hai tay ôm ly cà phê nóng.

Anh cởi áo khoác treo lên, thẳng tới bàn việc, chuẩn tài liệu cho cuộc họp.

Giản Thi chớp đôi mắt long lanh , thấy bận rộn cũng dám quấy rầy.

đợi lâu , nghĩ một lát, cuối cùng vẫn mở miệng:

“Anh Niên, ?”

“Nghĩa trang Lăng Tây.”

Giản Thi sững .

nhớ của Giản Dao chôn cất ở đó.

Chẳng lẽ… cùng Giản Dao?

Trong lòng cô chút khó chịu, nhưng tiếp tục đề tài đó:

“Giờ đang bận lắm ?”

“Ừ.”

“Em thể phiền vài phút ? Chỉ vài phút thôi.”

Phó Thịnh Niên nhíu mày ngẩng đầu, sắc mặt vô cùng khó coi.

Giản Thi từng thấy với ánh mắt đó, cả bỗng thấy hoảng loạn.

“Anh Niên, đang vui ?”

Phó Thịnh Niên buông công việc trong tay, xuống ghế, gương mặt ngây thơ trắng trẻo của Giản Thi, lạnh giọng:

“Em tới gì?”

“Em gặp .”

“Chỉ là gặp thôi ?”

Giản Thi lắc đầu, lấy hết dũng khí :

“Em hy vọng thể ly hôn với chị em, bên em.”

chịu đủ nỗi khổ tương tư, cũng rõ Giản Dao là một ích kỷ, lạnh lùng thế nào.

Nếu còn hành động, Phó Thịnh Niên sẽ thật sự Giản Dao mê hoặc.

Hai năm , Giản Dao thể lợi dụng cô để giành vị trí Phó phu nhân, thì chắc chắn còn thể chuyện quá đáng hơn.

nhẫn nhịn nữa.

Cho dù cướp đoạt, cô cũng giành Phó Thịnh Niên.

“Bọn sẽ ly hôn.” Phó Thịnh Niên dứt khoát .

Tim Giản Thi thắt , vội :

“Đã đến kỳ hạn hai năm mà, đáng lý nên ly hôn chứ.”

“Không em là thành cho bọn ?”

“Em…”

“Từ khoảnh khắc em thành cho và Giản Dao, thì giữa và em kết thúc .”

Anh và Giản Dao là vợ chồng thực sự.

Anh chạm , ôm cô , hôn cô , cô của , và quan tâm đến cô .

Nhà họ Phó mấy đời nay đều giữ nguyên tắc một đời một , từng tiền lệ ly hôn.

Truyền thống , quyết định sẽ giữ.

Giản Thi ngờ, cô đợi hai tiếng đồng hồ, cuối cùng nhận một câu vô tình như thế từ .

“Anh cần em nữa ?” mắt cô đỏ hoe, cả trái tim như xé toạc.

Phó Thịnh Niên thở dài, dây dưa với cô nữa.

Một khi đưa quyết định thì sẽ đổi.

Hơn nữa, hai năm Giản Thi mới tròn mười tám tuổi chẩn đoán mắc ung thư máu.

Khi đó cô còn quá nhỏ, đến giờ vẫn từng chạm .

Trong lòng , và Giản Thi từng bắt đầu, nên chẳng gì gọi là kết thúc.

“Không !” Giản Thi bật , bật dậy, bước nhanh vài bước tới mặt , nghiến răng:

“Em đợi suốt hai năm, thể đối xử với em như thế !”

Anh lạnh mặt: “Về , sắp họp .”

Giản Thi hoảng hốt.

Anh đuổi cô .

Gương mặt lạnh lùng vô tình là gương mặt thường dành cho Giản Dao.

Vậy mà giờ đây, sang đối với cô như thế.

thể chấp nhận.

bất ngờ vung tay, quét bộ tài liệu bàn xuống đất.

Tài liệu rơi vãi khắp nơi.

Phó Thịnh Niên cố nén tức giận, cúi xuống nhặt lên.

Ngay lúc đó, bên cạnh bỗng chao đảo, ngã thẳng về phía

Loading...