Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 46.
Cập nhật lúc: 2025-08-02 15:36:58
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô vết thương , thể tiến thêm một bước chạm cô sâu hơn.
Hôn một lúc, cảm giác trong lòng còn động tĩnh gì nữa, như ngủ , dừng , nhẹ nhàng vuốt mái tóc cô.
Nửa đêm về , ngủ yên giấc.
Giản Dao chỉ cần cử động một chút là tỉnh.
Cứ như thế trằn trọc đến tận sáng. Đợi Giản Dao tỉnh dậy, đỡ cô phòng tắm, cùng cô rửa mặt.
Giản Dao rửa mặt xong, chống tay lên bồn rửa, choáng váng ùa đến từng đợt.
Từ sáng hôm qua đến giờ, cô ăn gì, quả thực kiệt sức.
Phó Thịnh Niên thấy cô mặt mày trắng bệch, chút sức lực, liền cúi vác cô lên vai.
Thật định bế cô, nhưng sợ chạm vết thương lưng, khiến cô đau thêm.
Giản Dao ngoan ngoãn, im lặng đến kỳ lạ, để mặc vác , thậm chí còn vẻ quen với việc .
Phó Thịnh Niên đặt cô lên giường, kê hai chiếc gối ở lưng cô.
Người hầu nhanh chóng mang bữa sáng lên, cháo dinh dưỡng còn bốc khói.
Thấy cô ăn vài muỗng liền ăn nữa, Phó Thịnh Niên đón lấy bát, đích đút cô ăn.
Cô ăn nửa bát, thật sự nuốt nổi nữa.
Phó Thịnh Niên đưa bát cho hầu, liếc đồng hồ gần 9 giờ.
Anh lo lắng cô, đang định quyết định hôm nay thì Giản Dao mỉm :
“Anh cứ , em .”
“Em chắc chứ?”
Cô gật đầu, “Anh .”
Anh dặn dò hầu chăm sóc Giản Dao mới rời .
Mấy ngày đó, mỗi tan về, việc đầu tiên Phó Thịnh Niên là ở cạnh cô, tối ngủ cùng giường, hôn cô nhưng chỉ dừng ở đó.
Cho đến khi sức khỏe Giản Dao hồi phục rõ rệt, rốt cuộc nhịn mà ôm chặt lấy cô, ăn sạch sẽ chừa chút nào.
Sau đó, bế ngang cô phòng tắm tắm cùng.
Sự mật đột ngột khiến Giản Dao đỏ mặt cả quá trình, hai chân mềm nhũn, bẹp trong lòng chẳng buồn nhúc nhích.
Tắm xong, Phó Thịnh Niên dùng khăn quấn lấy cô, bế về giường.
Anh hôn nhẹ lên môi cô, càng hôn sâu hơn.
Giản Dao hoảng, cố đẩy chui chăn trốn.
Phó Thịnh Niên vén chăn , ôm cô lòng, cằm tựa lên vai cô, khẽ thì thầm:
“Trên em thơm thật.”
Thơm đến mức khiến say mê.
Giản Dao sợ chết, “Anh thể ngủ cho đàng hoàng ?”
“Không đang ngủ đây ?”
“Anh…”
Chưa kịp xong, môi chặn .
Anh hôn cô thật sâu, bàn tay nóng hổi siết chặt lấy vòng eo mảnh mai.
Cô cảm thấy não thiếu dưỡng khí, cố gắng đẩy định trốn, nhưng kéo .
Biết trốn cũng vô ích, cô dứt khoát nhắm mắt chịu trận.
Sau vài ngày Phó Thịnh Niên dày vò, Giản Dao lấy cớ công việc để chạy trốn.
Quay xong quảng cáo dầu gội đầu, cô lập tức đoàn phim.
Lần phim cần xa, địa điểm là tại thành phố A, khách sạn cũng sắp xếp.
Bộ phim cô nhận là một bộ thanh xuân vườn trường tên <Ngọt ngào>, cô đóng nữ chính.
Bạn diễn là nam thần lưu lượng cực hot hiện nay, Lâm Khả Nhiên.
Ngày đầu tiên đoàn là lễ khai máy, hôm bắt đầu chính thức.
Địa điểm phần lớn ở Học viện Mỹ thuật, vì nhân vật chính là sinh viên năm hai khoa mỹ thuật, trùng hợp Học viện cũng chính là nơi mà Giản Thi đang theo học.
Vì bệnh tái phát, Giản Thi từng tạm nghỉ nửa năm, hiện tại lớp học chính thức.
Nghe minh tinh đến trường phim, cô lên mạng tra thử, thì phát hiện đến ai khác chính là Giản Dao, còn đóng vai nữ chính.
Cô “hừ” một tiếng, đặt điện thoại xuống, bất chợt thấy tiếng bàn tán sôi nổi từ hai cô gái ở bàn bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-46.html.]
“Lâm Khả Nhiên đến trường phim , bây giờ đang ở sân thể dục!”
“ xem quá!”
“ cũng !”
Hai , đồng thanh: “Trốn học !”
Giản Thi thầm đảo mắt, hai cô gái thu dọn sách vở, nhân lúc giáo viên để ý thì lén lút rời khỏi lớp, cảm thấy thật là nhàm chán.
Quay phim thôi mà? Có gì chứ.
Hạt Dẻ Rang Đường
…
Tại sân thể dục.
Giản Dao nhận chai nước suối từ tay tổ đạo cụ, cảnh tiếp theo là cô mang nước cho Lâm Khả Nhiên đang chơi bóng rổ.
Lời thoại cô học cả đêm, thuộc lòng.
Sinh viên kéo đến xem đông, đa phần nhân viên đoàn phim giữ ngoài khu sân bóng.
Cảnh bắt đầu, cô cầm chai nước bước đến mặt Lâm Khả Nhiên, giữa đám đông liền hét to:
“Lâm Khả Nhiên, em yêu ! Em sinh khỉ con cho !”
Lâm Khả Nhiên đang nhập vai liền phá hỏng, bật “phụt” một tiếng.
Vốn chỉ là một cảnh đơn giản, đám nữ sinh cuồng nhiệt phá rối mà mấy .
Đến tận chiều tối, cảnh mới thành.
Buổi tối, cô còn một cảnh trong ký túc xá nữ sinh. Khoảng hơn 8 giờ, Giản Dao kết thúc công việc ngày hôm đó.
Cô đội mũ, đeo khẩu trang, cùng chị trợ lý Kiều Muội rời khỏi trường.
Ngoài chiếc xe bảo mẫu đậu sẵn bên đường, còn một chiếc Rolls-Royce màu trắng.
Phó Thịnh Niên cạnh xe, mặc áo khoác đen, mỉm cô.
Nghĩ tới mấy ngày “hành hạ” đến xuống nổi giường, cô liền khựng , ý định tránh mặt.
“Là Phó kìa.” Kiều Muội trông thấy , hưng phấn nhắc nhở Giản Dao.
Giản Dao nghĩ thầm: Chị mù, đương nhiên thấy .
Khoảng cách xa, đàn ông bắt đầu sải bước về phía cô, một to lớn như , ngơ cũng khó.
“Phó tới đón chị , em tan ca nhé?” Kiều Muội chớp đôi mắt đen sáng cô.
Giản Dao bất đắc dĩ: “Về .”
“Chị Dao quá trời luôn!”
Ngay lúc Phó Thịnh Niên bước đến mặt Giản Dao, Kiều Muội thức thời mà chuồn mất.
Giản Dao cố ý tránh ánh mắt của , hai tay giấu lưng, hỏi:
“Sao tới?”
“Em ăn tối ?”
“Ăn ở đoàn phim .”
“Về khách sạn về nhà với ?”
Nghe đến hai chữ “về nhà”, da đầu Giản Dao tê rần.
Tuy cô luôn mong thêm cơ hội gần gũi với Phó Thịnh Niên, nhưng cái gì cũng cần mức độ.
Anh quá nhiệt tình, cô thật sự chịu nổi.
“Không về , tối nay em ngủ ở khách sạn, nghỉ sớm, mai còn từ sáng.”
Tưởng từ chối xong là xong chuyện, ai ngờ Phó Thịnh Niên :
“Vậy khách sạn.”
Dứt lời, nắm lấy tay cô giấu lưng, kéo cô lên Rolls-Royce.
Đây là định đưa cô về khách sạn, là… cùng về khách sạn luôn?
Vừa xe, Giản Dao liền căng thẳng hít sâu một , lén liếc đàn ông bên cạnh.
Anh thẳng tắp, nét mặt bình thản, nhưng vẫn nắm tay cô, nhẹ nhàng xoa bóp như đang mân mê.
Giản Dao gạt tay , mặt đỏ: “Đừng.”
Phó Thịnh Niên bật : “Đừng gì cơ?”
Giản Dao liếc tài xế Lão Lý đang lái xe phía , đối phương để ý đến hai , chuyên tâm lái xe.
“Anh đừng loạn.”
Phó Thịnh Niên rút tay về, khẽ: “Được , tạm thời loạn.”