Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thoát Khỏi Số Mệnh Nữ Phụ - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-01 05:23:17
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vài ngày đầu hắn chẳng nói gì, chỉ tra tấn thân xác tôi. Sau đó, là tâm trí.

Hắn bào mòn từng chút ý chí, từng lớp tự tôn trong tôi. Đến mức tôi bắt đầu nghi ngờ: phải chăng thỏa thuận giữa tôi và Quý Vân chỉ là một giấc mơ tự dệt?

Nếu không thì tại sao tôi lại thấy anh đi cạnh Giang Dụ, dịu dàng đến thế? Phải đến lúc này, tôi mới nhận ra việc xuyên vào sách chẳng hề vui như tưởng tượng.

Lúc mới đến đây, tôi từng tự hứa: dù trải qua điều gì, cũng không được hắc hóa. Phải giữ vững đạo đức, làm người tốt. Nhưng có lẽ, làm nữ phụ thì vốn dĩ chẳng xứng để làm người tốt.

Tiếng ngáy của Giang Nam vang lên. Tôi nhìn sợi xích nơi cổ chân mình, lặng lẽ mài từ mấy hôm nay.

Một đầu sợi xích đã được tôi mài nhẵn như lưỡi dao. Vừa đúng để siết chặt lấy cổ Giang Nam. Chỉ cần thật nhẹ nhàng, thật khẽ vòng qua cổ hắn là tôi có thể...

Tôi từ tốn nâng đầu Giang Nam dậy, tay run nhưng vững, trong lòng như có một ngọn lửa âm ỉ cháy. Thì ngay lúc ấy, cửa hầm vang lên tiếng động.

Một mùi hương quen thuộc của trà đen len lỏi qua mũi, rồi một giọng nói như từ ký ức vọng về:

Quý Vân đang chạy về phía tôi.

Lẽ nào... đến cả ảo giác cũng đã sinh ra rồi sao?

"Giang Di, không sao rồi, Giang Di..." Giọng của Quý Vân vang lên bên tai tôi.

Tôi nghe tiếng anh, chỉ cảm thấy sợi dây cuối cùng trong đầu mình cuối cùng cũng đứt ra, cả người lập tức ngất lịm đi.

Lúc tỉnh lại, xung quanh toàn là mùi thuốc khử trùng, sắc trắng đập vào mắt khiến lòng người an ổn.

"Giang Di? Giang Di! Bác sĩ, Giang Di tỉnh rồi!" Giọng Quý Vân kích động đến mức hơi chói tai, sau đó một đám bác sĩ mặc áo blouse trắng vội vàng bước vào.

Sau một hồi kiểm tra ồn ào, bác sĩ rời đi, Quý Vân nắm lấy tay tôi, cúi đầu hôn lấy hôn để.

"Xin lỗi, Giang Di, anh đến quá muộn."

Tôi nhìn anh, bắt đầu nghe anh kể về những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian tôi bị giam giữ.

Ngày tôi mất tích, Quý Vân đang tiếp một khách hàng quan trọng. Đến khi anh phát hiện ra tôi mất tích thì đã ba tiếng trôi qua.

Anh báo cảnh sát, nhưng vì thời gian mất tích chưa đủ, cảnh sát không thể lập án, Quý Vân đành phải tự đi tìm.

Anh kiểm tra hết toàn bộ camera giám sát trong tòa nhà, nhưng không thấy bóng dáng tôi đâu. Mãi đến khi cô lao công bị đánh thuốc mê hét lớn trong hành lang, Quý Vân mới lần ra được khả năng tôi bị bắt cóc.

Nhưng lúc đó đã quá muộn, tôi đã bị Giang Nam đưa đi từ lâu.

Hóa ra vụ bắt cóc này Giang Nam đã lên kế hoạch từ trước. Dò xét toàn bộ biển số xe đăng ký dưới tên nhà họ Giang cũng không tìm được manh mối. Những bất động sản đứng tên Giang gia cũng không hề có dấu vết hắn ra vào cùng tôi.

Quý Vân gấp đến điên người, trực tiếp tìm đến Giang Nam.

Giang Nam lại giả bộ nói chưa từng gặp tôi, thậm chí còn cảnh cáo Quý Vân đừng mơ tưởng đến thứ không thuộc về mình.

Dựa theo những gì Quý Vân kể, từ lúc gặp anh xong, Giang Nam liền bắt đầu tra tấn tôi. Tên hèn mọn chỉ biết hành hạ phụ nữ này, thật sự đáng chết.

Quý Vân không bỏ cuộc, sau 48 giờ tôi mất tích, cảnh sát chính thức tiếp nhận vụ án. Nhưng kết quả tìm kiếm vẫn không như mong đợi.

Đúng lúc đó, Giang Dụ đến tìm, nói rằng do Giang Nam giới thiệu nên muốn nhờ Quý Vân dẫn dắt mình. Quý Vân thấy có điều kỳ lạ, ngoài mặt thì đồng ý, nhưng trong lòng lại đầy cảnh giác.

Quả nhiên, anh để ý đến chiếc xe thương vụ mà Giang Nam đã dùng để đưa tôi đi xem "cảnh phản bội".

Lần theo chiếc xe ấy, Quý Vân cuối cùng cũng tìm được nơi giam giữ tôi. Một biệt thự nằm ngay giữa khu phố sầm uất, một tầng hầm được che giấu cực kỳ kỹ lưỡng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoat-khoi-so-menh-nu-phu/chuong-6.html.]

Trong tầng hầm đó, cảnh sát không chỉ tìm thấy tôi, mà còn phát hiện bằng chứng Giang Nam hành hạ người khác.

Trong chiếc laptop của Giang Nam chứa đầy những hành vi dơ bẩn không thể công khai. Lần này, dù là Giang gia cũng không thể cứu hắn nổi.

Huống hồ Quý Vân lại là đại lão truyền thông mới nổi, Giang gia có giữ được hay không cũng khó nói.

Tôi nhìn lên trần nhà, thở dài một hơi. Cuộc đời của một nữ phụ, cuối cùng cũng thấy ánh sáng nơi cuối đường hầm.

Sau khi hồi phục, tôi quay lại công ty của Quý Vân, tiếp tục công việc biên kịch của mình.

Trải qua chuyện này, các tình tiết trong nguyên tác đã đi hết, quãng đường tiếp theo, tôi sẽ phải tự viết nên.

Vì Giang Nam, Giang gia tổn thất nghiêm trọng, vô số hợp đồng bị cắt đứt, họ chính thức bị loại khỏi giới hào môn.

Năm đó, khi Giang Di từ con ruột trở thành giả mạo, vì không chịu đựng nổi cú sốc mà hắc hóa. Hai vị trưởng bối Giang gia cũng chẳng khá hơn.

Nghe nói Giang lão gia ba ngày đánh nhẹ, năm ngày đánh nặng.

Các chuyên gia nói, một người có thể trở nên biến thái như vậy phần lớn là do tổn thương tâm lý thời thơ ấu.

Giang lão gia suy đi nghĩ lại, đổ hết lỗi cho Giang phu nhân .

Năm xưa khi ông ra ngoài lập nghiệp, Giang phu nhân đi theo với danh nghĩa hỗ trợ, không rời nửa bước.

Quất Tử

Con trai Giang Nam khi vừa sinh ra đã bị gửi về nhà cậu chăm sóc. Cậu mợ không có con, tưởng sẽ chăm sóc tốt, ai ngờ mợ lại có xu hướng bạo hành trẻ nhỏ.

Khi Giang Nam lên năm, Giang phu nhân phát hiện khắp người con đầy thương tích khi tắm cho nó. Lúc đó, Giang lão gia và Giang phu nhân mới đưa con về.

"Giúp cái gì chứ! Bà chỉ sợ tôi đem tiền cho người đàn bà khác thôi! Chính cái suy nghĩ bẩn thỉu của bà đã hại c.h.ế.t con trai tôi!"

Đó là câu mà Giang lão gia hay lẩm bẩm.

Giang phu nhân biết mình có lỗi, mỗi lần bị đánh cũng chỉ biết chịu đựng.

Giang Dụ thấy vậy, quay sang tôi nói: "Chị, em chợt cảm thấy... bị trao nhầm cũng không phải chuyện xấu."

Tôi nhún vai, không nói gì.

Giang Dụ vào công ty Quý Vân, đúng là nữ chính có khác, mới vào nghề hơn một năm đã viết được ba kịch bản ăn khách.

Tôi sốt ruột vò đầu bứt tai, chẳng lẽ lại bị Giang Dụ vượt mặt nữa?

Thế là tôi gõ cửa văn phòng Khương Vân, hỏi anh có bí kíp gì không.

Quý Vân làm bộ thần bí: "Tuyệt đối không truyền cho người ngoài."

"Ba ơi, cứu con với!"

Quý Vân phun cả ngụm hồng trà ra, mặt đỏ bừng: "Thật ra... gọi là ông xã cũng được."

Tôi mừng rỡ ra mặt.

Quý Vân nói anh thích tôi, nhưng không dám tỏ tình. Dù sao thì tôi cũng từng mạo hiểm cứu vớt bao cô gái, là một nữ anh hùng.

Còn anh, chỉ là một người kiếm tiền bình thường. Tôi vỗ vai anh, bảo anh hãy tự tin lên, vì tôi yêu tiền lắm.

Giang Dụ đứng bên cạnh cười khúc khích: "Chị với anh rể cứ tình tứ đi, em sẽ tắt đèn cho."

Nữ phụ cuối cùng cũng có được cuộc sống của chính mình. Con đường phía trước còn dài, tôi nhất định sẽ đi cho thật vững chắc.

Loading...