Thoát Khỏi Cực Phẩm! Ta Dắt Nương Ăn No Mặc Ấm Sống Điền Viên Phát Tài - Chương 96: Uy hiếp đe dọa

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:40:33
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Nha khẽ nấc, nước mắt lặng lẽ rơi, trong mắt tràn đầy sự kinh hoàng và bất an.

Tên Lại Đầu dâm đãng chằm chằm nàng, : “Đừng sợ, sẽ hảo hảo yêu thương ngươi.”

Lão Lại Đầu giục: “Lão bà, ngươi nấu cho nó một bát trứng gà, mặt nó trắng bệch thế , chắc chắn là đói lắm .”

“Được, .”

Lão Lại Đầu dặn dò: “Thắng , một vợ dễ dàng , nó còn nhỏ, ngươi đừng chạm nó, nuôi thêm vài năm cũng để sinh con, và nương ngươi sẽ hảo hảo bồi bổ cho nó.”

Lại Đầu Quang Côn liên tục gật đầu.

“Được, , nhưng buổi tối ngủ cùng nàng.”

Lâm Nha đối với chuyện đều là điều .

Chỉ là khi bát canh với ba quả trứng gà đặt mặt nàng, nàng còn để tâm đến chuyện gì nữa.

Cả đời nàng lẽ từng ăn ba quả trứng gà.

Vừa ăn xong, theo đó là nôn khan và đau bụng.

Sợ đến mức cả nhà Lại Đầu vội vàng tìm đại phu cho nàng.

Lại kê thêm nhiều t.h.u.ố.c bổ cơ thể, điều hòa dày.

Chiếc giường trong nhà lớn mềm, chăn nệm đều mới.

Lâm Nha ngủ ngon.

Chỉ là khi nàng tỉnh , quần áo còn, Lại Đầu Quang Côn bên cạnh nàng.

May mắn , cơ thể nàng bất kỳ khó chịu nào.

nàng bây giờ thể , dường như sợ nàng bỏ trốn, nàng khóa trong phòng.

Nói tình hình trong thôn.

Sau khi Lưu Thái kiểm tra, trong thôn ba từng ăn thịt sói xuất hiện triệu chứng phát sốt, tiêu chảy, ói mửa.

Lý Chính thậm chí còn nhà bà Khương béo ở gần đó cũng tình huống, huống chi là những khác.

Một khi dịch bệnh xảy , hậu quả khó lường, Lý Chính tự nhiên sợ đến hồn vía lên mây.

Chuyện sự may mắn nào.

Tại những ăn thịt sói xuất hiện triệu chứng phát sốt, tiêu chảy, ói mửa?

Trong chốc lát bộ thôn đều lòng hoang mang.

Lưu Thái nhanh chóng dẫn rút lui, và lệnh cho tất cả những gia đình ăn thịt sói phép ngoài.

Cả thôn đều phép .

Hắn thì như chạy trốn rời khỏi Lão Hòe thôn, những khác thì ở , canh gác gần thôn.

Trương Trung Bạch nhận tin tức, ngay cả Lưu Thái cũng cách ly.

Hắn vội vàng phái đại phu, đến Lão Hòe thôn khám bệnh, và canh giữ bộ thôn dân Lão Hòe thôn.

Theo dõi chặt chẽ những đang phát sốt, nếu xảy thương vong, hoặc mắc bệnh tăng lên, thì lập tức báo cáo.

Và những tin tức phép truyền ngoài, để tránh gây hoang mang.

Hắn bất an trong huyện nha.

lúc , Lâm Khinh Hàn đột nhiên từ trời giáng xuống, rơi trong phòng.

Khiến Trương Trung Bạch sợ hãi liên tục lùi bước, nàng như thấy quỷ.

Lâm Khinh Hàn Lão Hòe thôn c.h.ế.t, nên sớm ẩn nấp đến ngóng tin tức.

Chuyện nàng lo lắng rốt cuộc thành sự thật.

“Trương đại nhân, nếu Lão Hòe thôn xảy dịch bệnh, ngươi khó thoát khỏi tội , đó và vị hôn phu của nhắc nhở ngươi, là do ngươi coi trọng, điều mới dẫn đến xảy chuyện.”

Trương Trung Bạch sắc mặt khó coi.

Lâm Khinh Hàn xuống một bên, khẽ mỉm , nhưng ý đạt tới đáy mắt.

“Thu nhận hối lộ, giả công tư, bao che ác bá, còn nhiều chuyện nữa, cộng thêm chuyện ngươi thất trách ở Lão Hòe thôn, cái mũ ô sa của ngươi những giữ , mà e rằng cái đầu cũng khó giữ.”

Trương Trung Bạch quan nhiều năm, sắc mặt đổi, như : “Vu khống mệnh quan triều đình, ngươi....”

“Ngươi nghĩ chuyện ngươi nhận chia lợi tức từ Hương Mãn Lâu ai ? Không sợ chứng cứ, chỉ cần lục soát tang vật là , ngươi đoán xem tìm tang vật của ngươi ?

Còn chuyện ngươi thất trách , ngươi nghĩ ngươi trốn ? Trừ phi ngươi tàn sát cả làng Lão Hòe, bằng ngươi thể bịt miệng thiên hạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoat-khoi-cuc-pham-ta-dat-nuong-an-no-mac-am-song-dien-vien-phat-tai/chuong-96-uy-hiep-de-doa.html.]

Những lời nhắc nhở đó chỉ với ngươi, mà còn với Lý chính, mặt cả thôn dân.

Không quá hai ngày nữa, của Tri phủ đại nhân sẽ tới, từng chuyện từng việc , ngươi đều thể che giấu !”

Trương Trung Bạch chằm chằm gương mặt trẻ trung nhưng điềm tĩnh của Lâm Khinh Hàn, lưng vô cớ cảm thấy một luồng lạnh.

Lâm Khinh Hàn lạnh lùng : “Xét thấy ngươi còn chút lương tri, cho ngươi một cơ hội sửa đổi, ngươi bằng lòng ?”

Nàng suy nghĩ cẩn thận về Trương Trung Bạch .

Gà Mái Leo Núi

Ngoại trừ việc bao che cho Trương gia , những việc khác dường như từng điều gì thất đức.

Nàng vẫn còn nhớ lúc phán quyết cho nàng và Nương nàng, vẫn coi như công bằng.

Hiện tại làng Lão Hòe sợ rằng thực sự sắp bùng phát dịch bệnh , nếu Trương Trung Bạch thể đổi, cũng coi như lập công chuộc tội.

Làng Lão Hòe chắc chắn phong tỏa, nhưng cả trăm hộ gia đình trong thôn thể thiếu đồ ăn thức uống.

Số bạc , moi từ trong tay Trương Trung Bạch!

cũng nhận ít lợi lộc từ Trương gia.

Còn về Tô gia.

Năm đó Trương Trung Bạch hẳn nương tay.

cũng chỉ xử lý tên quản sự, liên lụy đến Tô gia.

Sau , ân oán giữa Tô gia và Trương gia, nếu thông minh, thì nên nhúng tay .

Chuyện sẽ liên lụy đến .

Trương Trung Bạch đường đường là một Huyện lệnh, Lâm Khinh Hàn coi thường như , tự nhiên cam lòng.

Nghĩ thời gian , Lâm Khinh Hàn còn quỳ gối mặt cơ mà.

Lâm Khinh Hàn thấy thần sắc đổi bất định, bèn dậy ngay, lạnh giọng : “Thôi , hôm nay cứ coi như từng tới. Đợi bên Tri phủ tới, tự khắc sẽ bẩm báo rõ ràng, đến lúc đó Trương đại nhân hãy tự cầu đa phúc.”

Nàng xoay bỏ , Trương Trung Bạch còn kịp gì.

Lâm Khinh Hàn phòng giam, khoanh chân bàn.

Thẩm Mặc Khanh hỏi: “Thế nào ?”

“Hắn vẫn còn giữ cái vẻ cao ngạo của Huyện lệnh. Tình hình nghiêm trọng , nếu còn tỉnh táo, thì chỉ thể chờ c.h.ế.t.”

Dịch bệnh xảy , chắc chắn cần một lượng lớn bạc để cứu trợ.

Nàng nhắm tới ngân lượng trong tay Trương Trung Bạch.

Bao nhiêu năm qua, tham ô bao nhiêu bạc, giờ cũng đến lúc nên nhả .

Thẩm Mặc Khanh : “Ta ngân lượng của đều giấu ở .”

Lâm Khinh Hàn kinh ngạc: “Sao ngươi ?”

Thẩm Mặc Khanh nhếch môi, : “Bí mật.”

“Ngươi nhớ điều gì ?”

Thẩm Mặc Khanh đáp, chỉ nhắm mắt tiếp tục tu luyện nội lực.

Không lâu , Vương Bộ đầu mà nàng gặp đó tới.

Vương Bộ đầu lúc Lâm Khinh Hàn với ánh mắt khác, : “Lâm cô nương, đại nhân mời qua đó.”

“Không , việc thì bảo tự đến đây.”

Lâm Khinh Hàn chỉnh vạt áo, ánh mắt lạnh nhạt.

Vương Bộ đầu nhất thời .

Với thái độ của Lâm Khinh Hàn, chỉ đành về bẩm báo.

Trương Trung Bạch lúc chắc chắn đang bất an, dù nhược điểm của đang trong tay Lâm Khinh Hàn.

Hắn cũng ngờ làng Lão Hòe thực sự xảy chuyện.

Trương Trung Bạch dù cố giữ vẻ quan thế nào nữa cũng , nếu thật sự đợi của Tri phủ tới, cũng chẳng cách nào ăn .

Chỉ là khi Vương Bộ đầu bẩm báo, nhất thời tức giận thôi.

Một nữ nhân nông thôn nhỏ bé, dám kiêu ngạo như , chẳng coi gì.

ngay lúc đang nổi nóng, một đột nhiên xông phòng.

“Người dựa hủy bỏ hôn ước của ! Á á á!”

 

Loading...