Thoát Khỏi Cực Phẩm! Ta Dắt Nương Ăn No Mặc Ấm Sống Điền Viên Phát Tài - Chương 38: Xả Hận! ---

Cập nhật lúc: 2025-11-10 10:57:20
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Khinh Hàn nàng mắng c.h.ử.i cũng hề giận dữ bực bội, thậm chí còn khẽ mỉm với nàng . Nụ khiến Lâm Đại Hoa cảm thấy lạnh cả sống lưng.

Lâm Lão Tam cũng cảm thấy nữ nhi mắt vô cùng xa lạ.

“Khinh Lộ, đây!”

Lâm Khinh Hàn gọi một tiếng.

Lâm Khinh Lộ vội vã chạy đến.

Lâm Khinh Hàn dặn dò: “Muội nhặt vài viên đá nhỏ đất cho .”

“Vâng.”

Lâm Khinh Lộ thấy Văn Tri Tuệ thương t.h.ả.m hại như , trong lòng vốn đầy tức giận.

Nàng Lâm Khinh Hàn định gì, nhưng nàng cứ theo là .

Thế là nàng nhặt đá trong sân, các viên đá lớn nhỏ đồng đều. Có viên to bằng quả trứng gà, viên to bằng quả táo tàu, chẳng mấy chốc nhặt một đống, đặt hết chân Lâm Khinh Hàn.

Lâm Đại Hoa hành động kỳ quái của nàng, chỉ cảm thấy khó hiểu.

vì Giác Ngộ cạnh Lâm Khinh Hàn, nàng cũng dám tùy tiện đến gần. Lâm Lão Tam thì càng dám. Lâm Tiểu Hoa và Lâm Nha một bên, dám thở mạnh.

“Làm cái trò gì đó? Lâm Khinh Hàn, cho ngươi , ngươi là nữ nhi nhà họ Lâm, đừng điên loạn theo Nương ngươi. Một đàn bà nếu nhà Nương đẻ thì đừng hòng gả ! Ngươi mà thật sự theo Nương ngươi hòa ly, rời khỏi nhà họ Lâm, sẽ chẳng đáng giá một xu, ai thèm lấy ngươi? Biết chừng nàng còn bán ngươi kiếm tiền......” Lâm Đại Hoa lải nhải ngừng.

Lâm Khinh Hàn thèm nàng lấy một cái, chỉ cúi xuống nhặt một viên đá to bằng quả trứng, cầm trong tay cân nhắc.

“Ngươi hả? Còn nữa, ngươi và gã nam tử quan hệ gì? Ngươi đừng như Nương ngươi, giữ phụ đạo, câu dẫn nam tử hoang, đó là sẽ dìm lồng...” Giác Ngộ chau mày, đôi môi mỏng mím chặt, ánh mắt sắc như dao.

Ánh mắt Lâm Khinh Hàn chợt sắc lạnh, viên đá to bằng quả trứng trong tay nàng tức thì bay vút , chuẩn xác đ.á.n.h trúng miệng Lâm Đại Hoa. Cái miệng lải nhải của Lâm Đại Hoa lập tức im bặt. Chỉ thấy miệng nàng m.á.u me be bét, mở miệng , hai chiếc răng cửa rụng xuống theo máu.

Lâm Đại Hoa ngây một lát, đó phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết như heo chọc tiết.

“Ôi đau quá, đau c.h.ế.t .”

“Tỷ tỷ, tỷ thật lợi hại! Thật lợi hại!” Lâm Khinh Lộ vô cùng sùng bái, mắt sáng rực Lâm Khinh Hàn.

“Khinh Hàn, con thể đ.á.n.h Đại cô, đây là ngỗ nghịch bất hiếu!” Lâm Lão Tam trợn mắt, với vẻ thể tin nổi. Người mắt đích thực là nữ nhi của , nhưng quá đỗi xa lạ.

Sắc mặt Lâm Khinh Hàn sa sầm xuống, mắng: “Cứ tưởng ngươi chỉ là kẻ hồ đồ, giờ xem , ngươi chỉ là một con ch.ó cha Nương , trai, Đại tẩu, và tỷ tỷ của ngươi thuần phục mà thôi. Ngay cả vợ con cũng bảo vệ , còn hùa theo họ ức h.i.ế.p vợ , ngươi tính là nam nhân gì?”

Mặt Lâm Lão Tam lúc xanh lúc trắng, giận dữ : “Câm miệng, ngươi câm miệng ngay cho , ngươi cái đứa nghịch nữ , ăn với kiểu gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoat-khoi-cuc-pham-ta-dat-nuong-an-no-mac-am-song-dien-vien-phat-tai/chuong-38-xa-han.html.]

“Đừng vẻ Cha với ! Ngươi chỉ dám tỏ mạnh mẽ mặt vợ con, còn mặt ngoài thì giống như một con ch.ó ngoan ngoãn.” Miệng Lâm Khinh Hàn như tẩm độc, chỉ mắng: “Cái đồ phế vật chỉ dám oai trong nhà, đ.á.n.h vợ đ.á.n.h con thì tính là bản lĩnh gì? Ngươi lớn từng dứt sữa, còn lời Nương , lời tỷ tỷ của ngươi, đời loại nam nhân vô dụng như ngươi, chỉ lấy vợ con xả giận! Ta khinh thường ngươi, xem thường ngươi. Mau tự rửa sạch thái giám , dù cái bộ dạng nhẫn nhịn chịu đựng của ngươi, cũng chẳng khác gì thái giám!”

Những khác trong nhà họ Lâm cố nhiên đáng ghét, nhưng theo Lâm Khinh Hàn, Lâm Lão Tam mới là kẻ đáng ghét nhất. Chính vì sự bất lực hành động của , vợ con mới chịu đựng sự ức hiếp.

Lâm Lão Tam như phát điên, gào lên: “Ngươi câm miệng, ngươi cái đứa bất hiếu , ngươi tư cách gì mà dạy dỗ ?” Hắn xông thẳng về phía Lâm Khinh Hàn.

Lâm Khinh Hàn nắm hai viên đá trong tay, đầu ngón tay khẽ búng. Hai viên đá chuẩn xác đ.á.n.h trúng đầu gối Lâm Lão Tam. Lâm Lão Tam lập tức mềm nhũn hai đầu gối, quỳ sụp xuống mặt Lâm Khinh Hàn.

Gà Mái Leo Núi

Ban đầu, Lâm Khinh Hàn vẫn còn giữ vài phần hy vọng đối với Lâm Lão Tam. Nàng nghĩ rằng tuy hồ đồ, phân biệt trái, nhưng ít nhất còn bảo vệ vợ con, đến mức vô phương cứu chữa. khi Văn Tri Tuệ dẫn các nữ nhi rời khỏi nhà họ Lâm, mặc kệ, vẫn ở nhà họ Lâm hầu hạ mấy đứa cháu trai. Hơn nữa, khi những lời đồn đại trong thôn, giận ch.ó đ.á.n.h mèo Văn Tri Tuệ.

, tận xương tủy là một kẻ hủ lậu và ngu hiếu, tư tưởng còn nặng về chủ nghĩa đại nam tử lấy nam nhân tôn. Tư tưởng chiến thắng sự xót thương của đối với vợ con, chiến thắng cả sự thật và công lý. Lâm Khinh Hàn nhận lấy cú quỳ lạy của Lâm Lão Tam mà chút áy náy. Nàng là nguyên chủ. Nguyên chủ c.h.ế.t , nguyên chủ mất mạng vì sự nhu nhược của .

Lâm Tiểu Hoa kinh ngạc thôi, đời nào chuyện cha Nương quỳ lạy con cái.

Lâm Đại Hoa miệng đầy máu, nàng run rẩy chỉ Lâm Khinh Hàn, vì mất răng cửa nên chuyện gió lọt.

“Ngươi, ngươi sợ, sợ trời đ.á.n.h ? Ngươi....”

Lâm Khinh Hàn còn kịp cúi xuống, Lâm Khinh Lộ nhanh nhẹn đưa lên một viên đá, còn là viên lớn nhất trong đó.

Nàng sớm dạy dỗ cái miệng tiện của Đại cô một trận , mỗi về nhà Nương đẻ là dương oai diễu võ ức h.i.ế.p nương của nàng. Lâm Khinh Hàn viên đá to gần bằng quả táo trong lòng bàn tay, khóe miệng khẽ giật. Lâm Khinh Lộ nàng đầy mong chờ. Nàng thầm nghĩ, thể khiến đứa trẻ thất vọng .

Lâm Đại Hoa thấy , vội vã chạy trong nhà, sợ ném trúng. Lâm Lão Tam giờ vẫn quỳ đất, thể dậy nổi, hai chân lúc tê dại. Hắn Lâm Khinh Hàn bằng ánh mắt đầy kinh hãi. Nàng là ai, nàng Khinh Hàn. Khinh Hàn của tuyệt đối sẽ như !

“Ầm!” Lâm Khinh Hàn ném viên đá , chuẩn xác đập eo Lâm Đại Hoa. Lâm Đại Hoa đau đớn, cộng thêm lúc đó đang bước qua ngưỡng cửa chính sảnh, kết quả hình mất thăng bằng, từ ngoài ngưỡng cửa té nhào trong, ngã sấp mặt.

Vốn rụng hai chiếc răng cửa, giờ rụng thêm vài chiếc răng nữa. Nàng ngã sấp xuống đất mạnh, hai tay cũng trật, đầu gối càng đau dữ dội. Nàng cứ thế rạp đất, hồi lâu thể dậy, thắt lưng đá đập trúng càng thêm tê liệt.

Nàng khẽ rên rỉ: “C.h.ế.t , sắp c.h.ế.t , ôi chao ơi, đau quá,” nhưng Lâm Khinh Hàn vẫn nguôi giận.

Văn Tri Tuệ nàng ức h.i.ế.p t.h.ả.m đến . Lâm Khinh Lộ ngừng đưa đá, nàng cứ thế ném liên tục, nhưng đều tránh chỗ hiểm.

“Ối giời!”

“Ối giời!”

“Ối giời, đau c.h.ế.t .”

Cùng với từng viên đá ném tới, kèm theo những tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Lâm Đại Hoa, nơi nào trúng đá là nơi đó sẽ để một mảng bầm tím.

Nàng sấp đất nức nở . Lâm Khinh Lộ nhanh nhảu chạy bắt hai con thỏ về. Lâm Lão Tam vẫn quỳ. Lâm Khinh Hàn chậm rãi dậy, : “Đi thôi, về nhà.” Lâm Lão Tam cố sức lên, nhưng thể. Lâm Tiểu Hoa cũng dám gần đỡ.

Văn Tri Tuệ dắt tay Lâm Khinh Tuyết, khi ngang qua Lâm Lão Tam, nghiêng mắt một cái, lạnh lùng : “Từ nay ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt.”

 

Loading...