Thoát Khỏi Cực Phẩm! Ta Dắt Nương Ăn No Mặc Ấm Sống Điền Viên Phát Tài - Chương 17: Lão Hán Độc Thân ---
Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:43:35
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hà Xuân Hoa và Tống Vũ Dung chắc chắn sẽ bắt đến quan phủ. Dù Lâm Khinh Hàn c.h.ế.t, nhưng các nàng cũng phạm tội g.i.ế.c thành, đặc biệt còn liên quan đến việc lừa gạt nhà họ Trương. Còn về việc sẽ chịu hình phạt gì, thì rõ.
Lâm Khinh Hàn là liên quan, Văn Tri Tuệ là báo án, vì hai nàng đều một chuyến đến quan phủ để giải quyết dứt điểm chuyện . Vụ án sáng tỏ.
Ngô Quản gia lúc : “Vương bộ đầu, năm mươi lượng bạc của nhà vẫn lấy .” Số bạc đối với nhà họ Trương chẳng thấm , nhưng ai chịu thiệt thòi lớn như ?
Vương bộ đầu : “Lát nữa thẩm vấn Hà Xuân Hoa và Tống Vũ Dung, tự khắc sẽ hỏi tung tích ngân phiếu.” Ngô Quản gia gật đầu, lúc mới chịu thôi.
Trước khi , Vương bộ đầu những còn của nhà họ Lâm bằng ánh mắt cảnh cáo. “Nếu các ngươi cất giấu ngân phiếu mà chịu đưa , đợi đến khi tra thì tội danh sẽ nghiêm trọng hơn nhiều, bây giờ lấy , còn thể xem là vô tội.”
Tô Vân lập tức : “Đại nhân, chuyện tuyệt đối liên quan đến Nhị Phòng chúng , bọn họ mưu sát chúng cũng hề , bạc thì nãi nãi cũng chia cho Nhị Phòng chúng , bộ đều đưa cho Đại Phòng để nuôi nhi tử học hành. Cho nên ngân phiếu chắc chắn ở chỗ nương chồng , hoặc Đại ca, Đại tẩu , tuyệt đối liên quan gì đến Nhị Phòng!”
Lâm Lão Đại mặt mày tím tái gầm lên: “Ngân phiếu rõ ràng là Nhị Phòng các ngươi trộm !”
Tô Vân chống nạnh, đanh đá : “Đại ca lời đưa bằng chứng!”
Làm nàng thể dung thứ cho việc vấy bẩn như ? Việc bọn họ mưu hại Lâm Khinh Hàn nàng thật sự , hơn nữa bạc cũng định chia cho nàng , thì liên quan gì đến nàng ?
Lâm Lão Đại trực tiếp với Vương bộ đầu: “Ngân phiếu tối qua mất , Nhị Phòng trộm thì là Tam Phòng trộm, dù ngân phiếu cũng cánh mà bay, bắt thì bắt hết , dù cũng ngân phiếu ở .” Hắn trực tiếp kéo tất cả xuống nước.
Lâm Lão Nhị và Tô Vân tức đến chịu nổi, cho rằng Đại ca thật sự quá âm hiểm.
Lúc Lâm Khinh Hàn : “Vương đại nhân, nghĩ vẫn nên đưa tất cả về quan phủ điều tra , Tam Phòng chúng tuyệt đối thể dung thứ cho việc khác vu oan.”
Văn Tri Tuệ : “Chúng bằng lòng chấp nhận điều tra, tin rằng quan phủ tuyệt đối thể cho chúng một sự công bằng, tối qua đuổi khỏi nhà, cũng chính là vì bọn họ vu khống chúng trộm ngân phiếu, nếu cũng hạ quyết tâm hòa ly. Bọn họ hại c.h.ế.t nữ nhi để đổi lấy bạc, còn chê Tam Phòng chúng là gánh nặng, bạc thì chia cho chúng , bạc mất còn đổ oan cho chúng !”
Lâm Khinh Hàn tán thưởng Văn thị một cái. Các nàng chủ động đề nghị điều tra, chính là để rửa sạch hiềm nghi. Vừa mới hòa ly phân gia, kết quả ngân phiếu mất, đây chẳng là quá rõ ràng khiến nghi ngờ ?
Vương bộ đầu bất đắc dĩ, hạ lệnh: “Người , bắt hết !”
“Ta , liên quan đến , !” Vừa bắt quan phủ, Lâm Kim Bảo là đầu tiên sợ hãi kêu gào.
Tô Vân cũng giãy giụa : “Ta , , liên quan đến Nhị Phòng chúng , các ngươi dựa cái gì mà bắt !” Lâm Kim Phú bảy tuổi của Nhị Phòng sợ đến mức thét. Cả nhà họ Lâm loạn thành một nồi cháo.
Vương bộ đầu vẻ mặt nghiêm nghị, phất tay một cái, quan sai ùa , tất cả đều bắt.
Ngô Quản gia : “Đại nhân, là tìm kiếm một phen hãy về quan phủ?” Hắn chỉ lấy ngân phiếu, sớm giải quyết chuyện để về giao sai, những chuyện khác cứ giao cho quan phủ.
Vương bộ đầu suy nghĩ một lát, : “Tìm kiếm!”
Quan sai và gia đinh nhà họ Trương ùa nhà họ Lâm lục soát. Nhà họ Lâm vốn lục tung tứ tung, giờ lục soát như thế , càng loạn hơn như cướp bóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoat-khoi-cuc-pham-ta-dat-nuong-an-no-mac-am-song-dien-vien-phat-tai/chuong-17-lao-han-doc-than.html.]
Việc tìm kiếm tự nhiên kết quả. Ngô Quản gia đành chịu, chỉ thể để Vương bộ đầu đưa tất cả , còn thì trở về giao công việc.
Lớn nhỏ nhà họ Lâm, tất cả đều của quan phủ đưa .
Gà Mái Leo Núi
Người nhà họ Trương và quan phủ đưa nhà họ Lâm , thôn xóm khôi phục yên tĩnh. đầu thôn cuối xóm, ít tụ tập bàn tán xôn xao.
Nhà họ Lâm tới năm mươi lượng bạc đó! Hiện tại là mất, chắc chắn là cất giấu ở đó. Tuy nhiên, ban ngày ban mặt, cũng ai dám gì. nếu trời tối thì khó mà .
Người nhà họ Trương và quan phủ bao lâu, Lâm Nha (Lâm Đại Nha) đeo cái giỏ lưng, lóc trở về. Trong giỏ của nàng chỉ nửa giỏ cỏ, ngoa, cỏ ăn cho cho súc vật trong vòng mười dặm đều nhổ sạch.
Nàng thật sự cả buổi sáng, mới kiếm chút cỏ heo như , về đến nhà còn sợ đánh. trong nhà một bóng , nàng tìm tìm nửa ngày, cũng thấy nửa cái bóng dáng.
Vẫn với nàng , nhà nàng đều của quan phủ bắt hết . Lâm Nha sợ đến phát khiếp, ngay ở cửa đường cái mà òa lên.
Kèm theo tiếng của nàng, còn tiếng heo rống ở hậu viện, heo đói bụng đang húc chuồng. Lâm Nha , đổ cỏ heo chuồng.
“Lâm, Lâm Đại Nha, ngươi đừng nữa.”
Lúc , một giọng nam lắp bắp vang lên lưng nàng.
Lâm Nha đầu , là tên đầu trọc độc (Lại Đầu Quang Côn) trong thôn. Lại Đầu Quang Côn năm nay hơn năm mươi tuổi, đầu hói, lắp bắp, nên cưới vợ.
Ngày thường ở trong thôn thích động tay động chân, đều đề phòng . Lâm Nha nhớ từng sờ m.ô.n.g , liền sợ hãi lùi về phía , : “Ngươi đến nhà gì? Ngươi mau , nếu cha trở về chắc chắn sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi.”
“Cha ngươi, cha ngươi về, về , bắt, bắt .” Lại Đầu một tay đút cạp quần, ánh mắt dâm đãng chằm chằm Lâm Nha.
Lâm Nha xoay bỏ chạy, định la lớn cầu cứu, kết quả Lại Đầu túm lấy, bịt miệng . Lâm Nha mới mười một tuổi, chống cự nổi một nam nhân trưởng thành, nước dãi của Lại Đầu chảy ròng ròng khắp nàng.
Lâm Nha giãy giụa vô lực, tuyệt vọng và bất lực rơi lệ. Ngay lúc Lại Đầu đang đắm chìm, nàng c.ắ.n mạnh một miếng tay , đau đến mức kêu la ầm ĩ, kết quả giáng cho một cái tát thật mạnh.
“Cứu mạng, cứu mạng, a a a, cứu mạng!” Lâm Nha nhân cơ hội la hét om sòm, Lại Đầu đành bịt miệng nàng nữa.
“Lâm Nha? Lâm Nha?” Ngoài nhà truyền đến giọng của một cô gái khác, nhưng nàng ở cửa dám bước . Đây là một cô nương cùng thôn, tên là Thúy Hoa.
Thúy Hoa xảy chuyện gì, tiếp tục gọi: “Ngươi chứ, cần gọi nương qua giúp ngươi ?” Lại Đầu giật , vội vàng bò dậy khỏi mặt đất, kéo quần lên trốn cửa .
Lâm Nha òa lên, vội vàng chỉnh y phục của . Nàng sợ, thực sự sợ. Thúy Hoa lấy hết can đảm chạy , thấy quần áo nàng kéo lên, quần tuột một nửa, sợ đến tái mặt.
“Ngươi thế? Sao nông nỗi ?” Lâm Nha chỉ , mãi thôi. Thúy Hoa ôm lấy nàng an ủi: “Đừng sợ, .”
Lâm Nha dám , chuyện nếu truyền ngoài, nàng sẽ trầm lồng heo. Nàng sợ Thúy Hoa , nàng : “Ta, y phục, nhưng ngã , chân đau quá, dậy .”