Thoát Khỏi Cực Phẩm! Ta Dắt Nương Ăn No Mặc Ấm Sống Điền Viên Phát Tài - Chương 124: Cha ta là Tri phủ ---
Cập nhật lúc: 2025-11-15 07:49:10
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Khinh Hàn bước tới, thản nhiên : “Kẻ phóng hỏa ngươi, nhưng kẻ cầm đầu gây rối là ngươi, kẻ gây thương tích cũng là ngươi! Ngươi là ai ? Ngươi bồi thường nổi ?”
Mục Thanh Nam cũng , những đều đang ức h.i.ế.p Lâm Khinh Hàn.
Còn Thẩm Mặc Khanh vẫn luôn lặng lẽ theo Lâm Khinh Hàn, đó là vì Lâm Khinh Hàn thể tự đối phó với bọn chúng.
Mục Thanh Nam thể nhẫn nhịn, Thẩm Mặc Khanh là ân nhân cứu mạng , cũng là kết nghĩa của (tự nhận định).
Người mà Thẩm Mặc Khanh bảo vệ, cũng là mà bảo vệ, tiến lên một bước, dõng dạc :
“Cha là Tri phủ, ngươi dám đả thương , ức h.i.ế.p đại ca , ức h.i.ế.p đại tẩu , thấy ngươi là chán sống .”
Ở cái vùng quê hẻo lánh nghèo khổ , đừng là Tri phủ, ngay cả Huyện lệnh bình thường cũng chẳng thấy , ngờ bây giờ nhi tử Tri phủ cũng tới.
Lưu Trường Long trực tiếp sợ đến ngây dại tại chỗ.
Lý Chính run rẩy, may mắn vì bản chuyện hồ đồ nào.
Các thôn dân càng như thể gặp quỷ.
Trương Trung Bạch tiến lên, khúm núm hỏi: “Mục công tử, vết thương của ngài nghiêm trọng , chi bằng phái đưa ngài về trấn điều trị !”
“Ta , chống lưng cho đại ca đại tẩu ! Mặc dù bản họ vốn chẳng cần đến !”
Mục Thanh Nam về phía Lâm Khinh Hàn.
Trương Trung Bạch thuận theo ánh mắt của sang, trực tiếp hỏi: “Thẩm phu nhân, nàng xử trí bọn chúng như thế nào!”
Lâm Khinh Hàn khoanh tay ngực, nghĩ một lát : “Lưu Trường Long là kẻ cầm đầu, xin đại nhân hãy dẫn về phủ nha xử lý! Còn về những khác…”
Ánh mắt nàng quét qua, những kẻ gây rối ít đều sợ hãi quỳ sụp xuống đất.
“Thẩm phu nhân tha mạng, Thẩm phu nhân tha mạng a!”
“Khinh Hàn, thúc sai , thúc xúi giục!”
…
Lâm Khinh Hàn đầu Thẩm Mặc Khanh.
“Ta điểm một cái tên, hãy ghi một !”
“Lâm Phong.”
“Lâm Bảo Căn.”
“Lâm Xuân Sinh.”
…
Những kẻ gọi tên đều quỳ xuống nhận .
Lâm Khinh Hàn thản nhiên : “Các ngươi cứ giúp dựng nhà mới ! Coi như là lấy công chuộc tội.”
Một vài kẻ khôn lỏi quỳ xuống nhận , lúc đang thầm thở phào nhẹ nhõm.
Còn những kẻ quỳ xuống nhận , trong lòng nghĩ chỉ là giúp dựng một cái nhà thôi, may mắn là trừng phạt gì khác.
Ai ngờ, lúc , Lâm Khinh Hàn chuyển ánh mắt sang những kẻ quỳ xuống.
“Ngươi, ngươi, còn ngươi nữa…”
Lâm Khinh Hàn khả năng ghi nhớ tuyệt vời, nàng điểm mặt tất cả những kẻ gây rối mà chịu tự nhận .
“Các ngươi đành, bây giờ còn giả vờ như từng chuyện gì xảy !”
Những đó sợ đến tái mét mặt mày, mấy kẻ vội vàng quỳ xuống nhận , nhưng vẫn vài kẻ cố gắng chối cãi.
“Ta, , gây rối!”
“Ta cũng , ngươi chắc chắn nhớ nhầm .”
“Huyện lệnh đại nhân, mấy xin giao cho ngài xử lý!”
Trương Trung Bạch phất tay, liền quan sai tiến lên khống chế bọn chúng.
Bọn chúng lúc mới sợ, từng một bắt đầu cầu xin tha thứ.
Lâm Khinh Hàn cho bọn chúng hai cơ hội, bọn chúng đều trân trọng.
Sau khi xử lý xong những kẻ gây rối , Lâm Khinh Hàn liền sang một bên.
Trương Trung Bạch hạ lệnh, cho áp giải tất cả những kẻ gây rối về phủ nha xử lý.
Còn Trần Hỷ, thấy Lâm Khinh Hàn dường như quên nàng , nàng liền vội vàng chui đám đông chuồn mất.
Lâm Khinh Hàn chỉ là so đo với một Nương mất con mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoat-khoi-cuc-pham-ta-dat-nuong-an-no-mac-am-song-dien-vien-phat-tai/chuong-124-cha-ta-la-tri-phu.html.]
Sau khi xử lý xong những kẻ gây rối, Trương Trung Bạch hướng tuyên bố: “Số lương thực là do Tô gia và Thẩm công tử quyên tặng cho tất cả .
Sau sẽ do Thẩm công tử và Lâm cô nương, cùng dựa theo nhu cầu mà phân phát!”
Trương Trung Bạch cho tiết lộ tin tức cho Tô gia, vì Tô gia rõ chuyện , cũng chắc chắn thể đoán lương thực đến từ .
Hắn , của Tô gia chắc chắn căm hận , điều thể bây giờ là đền bù cho Tô gia, an ủi Tô gia, lấy công chuộc tội!
cũng , cho dù gì, cũng thể cứu vãn những sinh mạng mất.
Có lẽ một ngày nào đó, vẫn sẽ trả giá cho sai lầm của !
Số lương thực Lý Chính sắp xếp vận chuyển đến từ đường chất đống , Trương Trung Bạch còn để bốn quan sai, theo sự điều động của Lâm Khinh Hàn, để sắp xếp việc phân phát lương thực .
Lâm Khinh Hàn nãy còn là một kẻ cả thôn hô đánh, còn bây giờ nàng trở thành mà đều nịnh nọt.
Lý Chính bây giờ cũng dám oán giận, cho rằng Lâm Khinh Hàn vượt qua mặt .
Dù thì lương thực cũng do kiếm , nhưng lương thực , đều thể sống yên qua mùa đông .
Trương Trung Bạch với : “Chuyện thịt sói, đây Lý Chính và Thẩm công tử đều bẩm báo với bản quan.
Ta tin rằng Lý Chính cũng nhắc nhở các ngươi , là các ngươi tự quyết định ăn, quan phủ thể cưỡng chế cho các ngươi ăn, nhưng hậu quả của việc , các ngươi tự gánh chịu, liên quan đến bất kỳ ai khác!
Bản quan đưa những kẻ gây rối về quan phủ xử lý, nếu còn xảy chuyện tương tự, bản quan tuyệt đối dung túng!”
Những kẻ lớn tiếng gào thét nào còn dám gì nữa chứ.
Mà Lâm Khinh Hàn là tai tinh ?
Không .
Nàng mang đến lợi ích lớn như cho thôn, quả thực chính là phúc tinh.
Lâm Khinh Hàn : “Lý Chính, lương thực giao cho ngươi, chúng còn việc đến trấn!”
“Được, , , ngươi cứ việc !”
Lý Chính chuyện cũng theo bản năng trở nên khách khí cung kính.
“Mục công tử, vẫn nên đưa ngài tìm đại phu xem vết thương đầu !”
Trương Trung Bạch chằm chằm Mục Thanh Nam, thật sự dám lơ là dù chỉ một khắc.
Nếu Mục Thanh Nam xảy chuyện gì, ăn với Tri phủ đại nhân?
Lâm Khinh Hàn : “Đợi lát nữa về trấn ! Lý Chính, ngươi hãy ghi chép bộ nhân khẩu của cả thôn theo từng hộ gia đình, ngày mai đưa danh sách cho .”
Gà Mái Leo Núi
Lý Chính đồng ý xong.
Lâm Khinh Hàn, Thẩm Mặc Khanh, và cả Mục Thanh Nam cùng lên xe ngựa.
Trương Trung Bạch cưỡi ngựa theo sát phía .
Còn ngoài đám đông, Triệu Hà Hoa kéo bà Nương chồng , cho bà xông tới tố cáo.
Tuy nãy đánh, nhưng Lưu Trường Long bắt .
Bây giờ nàng gây thêm rắc rối cho Lâm Khinh Hàn!
Sau khi bọn họ rời , cả thôn đều xôn xao.
“Nhiều lương thực quá, nhiều lương thực quá, ô ô, năm nay qua đông lương thực !”
“ , nhiều lương thực quá, khi nào sẽ chia cho chúng .”
“May mà nãy hùa theo những kẻ đó gây rối, nếu …”
Có vui mừng lo lắng, những kẻ gây rối , bây giờ sợ chia lương thực.
“Cũng, cũng , chia !”
Lại Đầu Côn Quang ghen tị .
Lương thực nhà cũng còn nhiều.
Hắn thầm nghĩ, nể mặt nha đầu Lâm, Lâm Khinh Hàn cũng nên chia cho nhiều một chút chứ!
Lâm Lão Tam đờ đẫn về nhà, tâm trạng lúc giống như lật đổ cả ngũ vị bình, phức tạp đến cực điểm.
“Lâm Lão Tam, vẫn là ngươi phúc khí, sinh một cô nữ nhi tiền đồ đến thế.”
“Ta thấy Văn Tri Tuệ và hai cô nữ nhi của ngươi chắc chắn cũng đưa đến trấn để hưởng phúc , ngươi thật là hồ đồ a, nếu ban đầu ngươi hòa ly, hôm nay ngươi vẻ vang bao!”
“Bây giờ hối hận thì ích gì, ai bảo dám bảo vệ thê tử và con !”
Những lời , giống như những lưỡi d.a.o sắc bén, đ.â.m mạnh tim Lâm Lão Tam, lúc rỉ máu.