Thoát Khỏi Cực Phẩm! Ta Dắt Nương Ăn No Mặc Ấm Sống Điền Viên Phát Tài - Chương 107: Đảo Ngược Trắng Đen ---

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:07:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nhã gian.

Trương Lâm đang sấp giường, áo cởi , lộ tấm lưng xanh tím rỉ máu, đại phu đang xử lý vết thương.

Bổ đầu thấy lập tức hạ lệnh, giải tán tất cả thực khách ở nhã gian tầng hai, và bao vây bộ tầng lầu.

Tần Thị cùng những bên cạnh, đều phép , sai truyền tin cho Trương Trung Bạch, việc chờ Trương Trung Bạch đến mới định đoạt.

Tần Thị nhốt trong phòng, ngoài cửa quan sai canh gác, bọn họ thể ngoài.

Việc kinh doanh và danh tiếng của Hương Mãn Lâu ảnh hưởng lớn.

Bên ngoài vây nhiều hóng chuyện, cũng vì hóng chuyện mà cửa gọi món.

tình hình , việc ăn thể tiếp diễn ? Điều dẫn đến bộ tầng một Hương Mãn Lâu đều hỗn loạn ầm ĩ.

Có thực khách ở tầng hai thấy tình hình, khi đuổi xuống lầu, liền trộn đám đông mà buôn chuyện.

Việc Trương Lâm thương cộng thêm chuyện Trương Khiết Ngọc, khiến khó mà liên tưởng tới .

“Là công tử nhà Huyện lệnh, thấy là khiêng lên lầu từ con hẻm bên , ngã thương nhẹ.”

“Trương tiểu thư trúng xuân dược, chạy ngoài phố, liên quan đến công tử nhà Huyện lệnh ?”

“Ai , Trương phu nhân chẳng cũng ở đây ?”

“Công tử nhà Huyện lệnh bất học vô thuật, lưu luyến chốn hoa nguyệt, chừng là …”

“Huyện lệnh đại nhân đến!”

Trương Trung Bạch nhận tin tức xong, vội vã chạy tới.

Lâm Khinh Hàn theo sát phía .

nàng và Tô Lê, bước Hương Mãn Lâu, mà chờ đợi ở cửa, đây là để tránh hiềm nghi.

Lúc , cửa Hương Mãn Lâu vây kín mít, sắc mặt Trương Trung Bạch xanh mét, quan sai phía đang mở đường.

Y thật sự tức đến c.h.ế.t , rõ ràng y nhốt đứa nghịch tử ở nhà, ai ngờ chạy ngoài?

Vốn dĩ y giờ đây bất kỳ liên hệ nào với Trương gia, sợ liên lụy.

Ngược đứa nghịch tử , sợ khác quan hệ giữa bọn họ hề tầm thường.

Lâm Khinh Hàn và Tô Lê cũng đang chuyện nhỏ.

Hiện tại điều duy nhất , chính là xuân d.ư.ợ.c Trương Khiết Ngọc rốt cuộc là do ai hạ.

Nếu là Trương Lâm.

Vậy Trương Trung Bạch vì bảo vệ nhi tử, chắc chắn sẽ đưa về nha môn xét hỏi, công khai vụ án .

Bọn họ cũng từng nghĩ là Tần Thị, hoặc là Tần Thị liên kết với Trương Lâm, hạ t.h.u.ố.c Trương Khiết Ngọc.

Bất kể là loại nào.

Chuyện Tần Thị đều thoát khỏi liên can, dù cũng là thị dẫn Trương Khiết Ngọc đến Hương Mãn Lâu.

Dù xét về tình về lý, thị đều nên để nữ nhi và nam nhân bên ngoài ở một , nếu xảy chuyện thế .

Hiện tại Tần Thị, cũng đang lo lắng yên.

Tần Ma ma đôi mắt già nua đục ngầu lóe lên tinh quang, : “Phu nhân, phu nhân nhất định giữ bình tĩnh, đẩy hết chuyện lên đầu Trương Lâm.

hạ t.h.u.ố.c tiểu thư, gì!”

Tần Thị gật đầu, trong lòng bắt đầu mưu tính.

Hiện giờ thể lo lắng nhiều như nữa.

Nếu chuyện thị hạ t.h.u.ố.c bại lộ, Trương gia sẽ xong đời, Hương Mãn Lâu cũng xong đời.

Trương Trung Bạch cuối cùng cũng lên tầng hai, y gặp Trương Lâm , cảnh t.h.ả.m hại của Trương Lâm khiến y xót xa tức giận.

Y hỏi đại phu, “Hắn khi nào thể tỉnh?”

Đại phu : “Chắc sắp !”

Trương Trung Bạch hỏi bổ đầu.

“Ngươi điều tra manh mối hữu dụng nào ?”

“Đại nhân, thuộc hạ sai về phủ điều tra, thiếu gia là nhận thư của Trương phu nhân, đó mới vội vã đến Hương Mãn Lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thoat-khoi-cuc-pham-ta-dat-nuong-an-no-mac-am-song-dien-vien-phat-tai/chuong-107-dao-nguoc-trang-den.html.]

Tuy ngài cấm túc thiếu gia trong phòng, nhưng thực tế, thực tế, ngài đến nha môn, lão phu nhân, lão phu nhân thả thiếu gia ngoài, chỉ là cho khỏi phủ.”

“Trương Khiết Ngọc trúng Hợp Hoan Tán, khi thiếu gia đến nàng lẽ trúng thuốc.

Thiếu gia và Trương tiểu thư, đều nhảy từ cửa sổ nhã gian xuống, thiếu gia hẳn là đệm thịt, nên mới hôn mê.

Trương tiểu thư thì chạy đường cái hôn mê, đó gặp Tô thiếu gia.”

Sau khi sơ lược về tình hình, Trương Lâm đúng lúc tỉnh .

Trương Trung Bạch chợt hiểu , đứa nhi tử xui xẻo của y, tính kế.

Y đương nhiên là hiểu rõ nhi tử .

Với tình cảm dành cho Trương Khiết Ngọc, tuyệt đối sẽ dùng thủ đoạn thấp hèn như .

Đại phu dẫn xuống, Trương Trung Bạch vài bước đến bên giường.

Trương Lâm mơ mơ màng màng tỉnh đau đớn kêu oai oái, mở mắt thấy Trương Trung Bạch, sợ đến rùng , run rẩy gọi:

“Cha, Cha…”

“Bốp bốp”

Trương Trung Bạch giơ tay giáng hai cái tát.

“Ngươi đừng gọi là Cha, Cha ngươi, sinh cái đồ ngu xuẩn như ngươi!”

Trương Lâm ngẩng đầu, ấm ức dám lên tiếng.

“Hợp Hoan Tán Trương Khiết Ngọc, do ngươi hạ?”

Trương Trung Bạch cố ý hỏi như .

Sắc mặt Trương Lâm khẽ biến, vội vàng hỏi: “Khiết Ngọc ? Khiết Ngọc ở ? Nàng chứ? Nàng xem đại phu ?”

Trương Trung Bạch thấy phản ứng như , liền khẳng định hạ t.h.u.ố.c Trương Khiết Ngọc.

Trương Trung Bạch thuật chuyện xảy đó, : “Ngươi cho , rốt cuộc xảy chuyện gì?

Cái đồ ngu xuẩn , bây giờ bên ngoài ai cũng , là ngươi hạ t.h.u.ố.c Trương Khiết Ngọc!”

“Không , …”

Trương Lâm sắc mặt khó coi thuật chuyện, cuối cùng phẫn nộ : “Tần Thị quá đáng quá , Khiết Ngọc là nữ nhi ruột của nàng , nàng thể ?”

Trương Lâm tuy lưu luyến chốn hoa nguyệt, nhưng cũng giới hạn, bao giờ đụng đến lương gia phụ nữ, cưỡng đoạt nữ nhi nhà lành.

“Đại nhân, Lâm cô nương , nếu chuyện liên quan đến Trương công tử, nhất vẫn nên xét xử công khai đám đông, mới dễ rửa sạch hiềm nghi, phá tan lời đồn!”

Trương Trung Bạch trầm tư một lát, : “Người , chuẩn , bổn quan xử án ngay giữa phố!”

Y tuyệt đối cho phép nhi tử gánh tội .

Y hề nhằm Trương gia, là Trương gia tự dâng lên cửa tìm c.h.ế.t.

Rất nhanh, bàn ghế bày biện phố dài.

Trương Trung Bạch gõ kinh đường mộc, bốn phía liền yên tĩnh trở .

“Thăng đường, hôm nay bổn quan xét xử công khai ngay tại phố, vụ án Trương Lâm rơi lầu thương nặng, và Trương Khiết Ngọc trúng thuốc!”

Quan sai hai bên gõ trường côn, hô to uy vũ!

“Người , mang Trương Lâm, cùng với Trương Tần Thị, dẫn lên đây.”

Gà Mái Leo Núi

Trương Lâm khiêng lên bằng cáng, sấp, sắc mặt tái nhợt, trông vô cùng thê thảm.

Tần Thị Tần Ma ma dìu, mang theo nước mắt, ánh mắt bi thương mà đến.

Còn Trương Khiết Ngọc, trong thời gian ngắn thể tỉnh , đương nhiên thể đến.

“Bốp”

Trương Trung Bạch vỗ mạnh kinh đường mộc, chất vấn: “Tần Thị, hôn sự hai nhà trưởng bối giải trừ hôn ước, tại ngươi truyền thư cho Trương Lâm, để Trương Lâm đến Hương Mãn Lâu hẹn gặp?”

Tần Thị lóc giảo biện: “Đại nhân minh xét, chúng nào gửi thư cho Trương công tử chứ?

Hương Mãn Lâu là sản nghiệp của Trương gia, và nữ nhi đến Hương Mãn Lâu thị sát, chẳng bình thường ?

Ngược là Trương công tử, hành tung của Nương con , đột nhiên xuất hiện.

Còn nhất quyết chuyện riêng với nữ nhi , đành chờ bên ngoài nhã gian vì ngại phận của .

Ai ngờ khóa trái cửa…”

 

Loading...