Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 55: Lý do nhà chồng cưới cô ấy
Cập nhật lúc: 2025-11-18 16:18:26
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhan Tâm là còn ký ức về kiếp .
Sau khi tổ phụ qua đời, cô mất thương yêu cô nhất thế gian , tâm tình u uất, tâm trạng tệ, màng tới nhiều chuyện.
Rồi đó lâm bệnh.
Điều dẫn đến việc ký ức từ khi tổ phụ qua đời cho đến khi cô xuất giá, hai ba năm , trong cô đều mơ hồ.
Không mất trí nhớ, mà là căn bản để tâm, phần lớn sự việc đều nhớ rõ.
Giờ đây cách thêm một kiếp nữa.
Những chuyện giống như trang vở thấm nước, chỉ còn vài vết mực, cụ thể những gì thì thể rõ.
Về Khương Vân Châu, trong kiếp , trong cuộc đời của cô, chỉ là đích của chồng cô, ít khi gặp mặt.
Bán Hạ đột nhiên nhắc tới "cô gia", Nhan Tâm giật .
"Anh từng học y ở nhà họ Nhan, các hạ nhân đều vì Lục tiểu thư mà tới." Bán Hạ .
Nhan Tâm nhíu mày: "Thật ?"
"Anh thường xuyên gửi đồ cho cô, điểm tâm, trang sức các thứ, cô một cũng chịu nhận. Có tiểu nô nhận, cô còn mắng tiểu nô. Lần nào cũng đều trả . Là tiểu nô trả mà." Bán Hạ .
Nhan Tâm nữa về phía Bán Hạ.
Bán Hạ hoảng hốt: "Tiểu nô sai gì , tiểu thư?"
"Không ." Nhan Tâm , "Chỉ là đột nhiên cảm thấy, hình như…"
Hình như cô hiểu vì nhà họ Khương cưới cô .
Thật hoang đường.
Thì , cả một đời cô thể quyết định dễ dàng như .
Vào buổi trưa, trời đổ một trận mưa rào.
Mưa rào trút xuống, xua tan cái oi bức trong sân viện, khí trở nên mát mẻ.
Tâm trạng của Nhan Tâm cũng hơn nhiều.
Mưa chẳng mấy chốc tạnh.
Tầng mây tan hết, ánh mặt trời rực rỡ rơi xuống tán lá xanh biếc trong sân. Những phiến lá đẫm nước, ánh nắng chiếu , xanh mướt mỡ màng, tươi non và tràn đầy sức sống.
Để xác thực suy đoán của , khi nghỉ trưa dậy, Nhan Tâm bảo Trình Tẩu mở rương, chọn trang phục mùa hè.
Khi còn ở nhà đẻ, cô thích nhất là áo màu sen úa, váy trắng muốt.
Màu sắc , các thiếu nữ mặc , tựa như ánh bình minh phủ làn sương mỏng, mờ ảo thoát tục, kiều mị đẽ, vô cùng động lòng .
Sau khi tổ phụ qua đời, cô ít mặc hơn; đó xuất giá, thiếu phu nhân, ăn mặc nghiêng về trang trọng, cũng mặc nữa.
Áo lụa màu sen úa, mát mẻ, mỏng nhẹ, mềm mại. Mỗi cử động, vải áo sẽ lay động, ôm sát hình, tôn lên đường cong yêu kiều của cô.
"Tiểu thư mặc bộ thật ." Phùng Ma và Đương Chi đều cảm thán.
Trình Tẩu: "Lúc lão thái gia chúng còn tại thế, tiểu thư còn hơn."
Người thiếu nữ nuôi dưỡng trong khuê các, trí nhớ hơn , hòa ái ngây thơ thông tuệ, so với Thất tiểu thư, càng phong nhã thoát tục, đến mức khiến lòng say đắm.
"Đàn bà con gái thể sinh quá xinh như ." Nhan Tâm nhạt nhẽo .
Thủ đoạn lợi hại là .
Da cô trắng nõn đều màu, phấn phấn ngược khiến da trông cứng nhắc, tái nhợt, vì cô dùng phấn, chỉ tỉ mỉ kẻ lông mày, má đ.á.n.h một chút son.
Môi cần điểm cũng đỏ, đầy đặn bóng mượt.
Nhan Tâm trực tiếp đến Thực Cẩm Các, mà về phía lầu nhỏ trong chính viện.
Cô viện cớ tìm Khương Tự Kiều.
Giữa đường, quả nhiên trông thấy mấy trẻ tuổi đang .
"Tam trở về, thể mưu một chân trong Sảnh đường chính."
"Tài t.ử du học, tất nhiên khác với thường, tam ca tiền đồ thể đo lường." Khương Tự Kiều cũng ngưỡng mộ.
Người đàn ông mặc áo sơ mi tay ngắn kiểu Tây, quần yếm màu nâu cà phê, tươi rạng rỡ chào hỏi các của .
Thế nhưng ánh mắt chuyển hướng, trông thấy Nhan Tâm.
Lúc đúng lúc hoàng hôn, ánh chiếu tà như vàng vụn, lọt qua ngọn cây, rơi xuống con gái.
Mái tóc mực, đôi môi đỏ, áo màu sen úa phủ một màu tím nhạt trong đôi mắt nàng, khiến cho ngũ quan vốn đậm đà thêm phần yêu diễm.
Nàng như một tinh linh lạc bước nhân gian.
Tam thiếu gia nhà họ Khương, Khương Vân Châu, nghẹt thở.
Không chỉ , Khương Tự Kiều, Đại thiếu gia, Nhị thiếu gia nhà họ Khương dường như cũng nhan sắc của Nhan Tâm cho chói mắt.
"Đây là Nhan Tâm?" Trái tim Khương Tự Kiầu đột nhiên đập loạn nhịp, bồn chồn và hỗn loạn.
Dường như từng thực sự ngắm nàng.
Người vợ của , thì xinh đến thế?
Khương Tự Kiều từng thực sự ngắm Nhan Tâm, Nhan Tâm cũng từng thực sự trang điểm cho bản .
Hắn còn đang ngây , Tam thiếu gia Khương Vân Châu bước những bước dài đến mặt Nhan Tâm.
Hắn ngạc nhiên mừng rỡ: "Minh Châu, em ở đây? Em tin về, đặc biệt đến tìm ?"
Nhan Tâm khẽ ngẩng mi, ánh mắt lưu chuyển, kiều mị như ngơ ngác.
Nàng gì, nhưng đôi mắt linh động vô cùng, tựa như điều gì.
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-55-ly-do-nha-chong-cuoi-co-ay.html.]
Nàng chỉ lặng lẽ một cái, mơ hồ mỉm , bước đến chỗ Khương Tự Kiều.
Khương Vân Châu kinh ngạc.
Hắn đầu, thấy Nhan Tâm bên cạnh Khương Tự Kiều, đang khẽ chuyện với .
Hắn vô cùng hiểu.
Khương Tự Kiều bước lên vài bước, gọi Nhan Tâm gần: "Em và tam ca quen ? Trước đây tam ca thường đến nhà em chơi."
Lại , "Tam ca, cô là Nhan Tâm, thiếu phu nhân của em."
Sắc mặt Khương Vân Châu đột biến.
Niềm vui vẫn kịp thu , đơ cứng.
Hắn đột nhiên biến sắc, đều kinh ngạc.
Nhan Tâm như hiểu chuyện gì, bước đến lưng Khương Tự Kiều.
"... Tam ca, ?"
"Em cái gì?" Giọng Khương Vân Châu khàn khàn đến mức gần như thành tiếng, thậm chí run rẩy, "Tâm Tâm Nhi, gì?"
Hắn hướng về Nhan Tâm hỏi.
Nhan Tâm bối rối, đối đáp với , chỉ hỏi Khương Tự Kiều: "Tứ thiếu, em nhớ rõ lắm về Tam thiếu. Anh ?"
Bàn tay Khương Vân Châu, run nhẹ.
Khương Tự Kiều là chuyện, hiểu. Chỉ là ngờ, tam ca du học, thấy nhiều thế diện như , mà vẫn còn luyến tiếc Nhan Tâm.
Nhan Tâm xinh , nhưng cũng tầm thường.
"Không ." Khương Tự Kiều vỗ vỗ vai nàng, "Tam ca lẽ mới về, thích ứng."
Khương Vân Châu còn gì đó, Đại thiếu gia bước tới, khoác vai : "Tam , nhanh nào, lão phu nhân đang đợi."
Nhan Tâm và Khương Tự Kiều chậm vài bước.
Suy đoán của cô, xác nhận một nửa.
Mấy bước Thực Cẩm Các, lão phu nhân và định.
Chương Thanh Nhã cạnh Đại phu nhân, đang bóc vải cho lão phu nhân, đặt phần thịt quả trắng nõn đĩa sứ ngọt trắng.
"Tam ca tới , lão phu nhân." Chương Thanh Nhã với lão phu nhân.
Lão phu nhân trông thấy cháu trai, thái độ cũng chỉ là như : "Tiểu Tam về . Đến mặt bà, để bà xem."
Khương Vân Châu sâu , sắc mặt vẫn trở bình thường.
Lão phu nhân nắm lấy tay , thấy thần sắc đơ cứng, khỏi tò mò: "Sao , sắc mặt ?"
Khương Vân Châu đành tìm cớ: "Lão phu nhân, cháu say sóng, giờ vẫn còn khó chịu."
"Vậy nên nghỉ ngơi cho ." Lão phu nhân .
Khương Vân Châu: "Không , bảo chút nước me uống."
Đại phu nhân sai nữ tỳ.
Đồng thời, Đại phu nhân cũng trông thấy Nhan Tâm ăn mặc chỉnh tề mới, sắc mặt biến đổi.
Bà trợn mắt.
Bữa cơm tối hôm đó, ai gây sự nữa, nhưng khí căng thẳng.
Đại lão gia và tiểu đến muộn hơn một chút.
Khương Tri Hành hỏi con trai về những chuyện học hành ở nước ngoài, Khương Vân Châu đáp qua loa, khiến Khương Tri Hành nhịn nổi tức giận: "Con thực sự nghiệp ?"
Khương Vân Châu tỉnh táo : "Vâng."
"Vậy tại bộ thất thần như ?" Đại lão gia nhíu mày.
Ánh mắt liếc của Khương Vân Châu, về phía Nhan Tâm.
Nỗi đau khổ trong lòng, sắp nhấn chìm .
Đại phu nhân thấy , mừng, tức giận, liếc Nhan Tâm một cái đầy giận dữ.
Cái liếc mắt , xác nhận suy đoán của Nhan Tâm.
Nhan Tâm cuối cùng cũng hiểu, tại Khương Tự Kiều ở trong phòng của cô.
Nhà họ Khương cưới cô, chỉ là để đưa cô về, tiện cho việc hại c.h.ế.t cô.
Thì , Khương Vân Châu vẫn luôn thích cô.
Đại phu nhân thể cho phép?
Bà ngay cả cháu gái cũng dùng tâm bồi dưỡng, nàng gả nhà cao, thể để con trai lấy Nhan Tâm từ gia đình sa sút?
Đáng tiếc con trai bà quá ngoan cố.
Vậy thì khiến nó c.h.ế.t lòng, nhân tiện lấy mạng Nhan Tâm.
Mẹ chồng trị con dâu, vạn cách; nàng c.h.ế.t, cũng dễ như trở bàn tay.
Nhan Tâm lặng lẽ Khương Đại phu nhân.
"Sống c.h.ế.t, chắc trong tay ngươi." Nhan Tâm thu ánh mắt.
Biểu cảm của cô, trở nên nhạt nhòa.