Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 43: Cậu nhìn Nhan Tâm chăm chú
Cập nhật lúc: 2025-11-18 16:18:14
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước cổng Đốc quân phủ treo những chiếc đèn lồng lớn, bên trong lắp đặt đèn điện, ánh sáng rực rỡ.
Người đàn ông mặc một bộ áo dài màu xanh, ánh đèn. Ánh sáng chiếu lên mái tóc đen của , phản chiếu một thứ ánh sáng mờ nhạt.
Anh mỉm hòa nhã.
Nhan Tâm dường như nhận .
Cảnh Nguyên Câu bên cạnh thấy cô sững , : " là đồ ngốc, mà em giành giật từ tay Diêm Vương, giờ chính em nhận ?"
Vân Vũ
Nhan Tâm đó là Thịnh Viễn Sơn, em trai Phu nhân Đốc quân, của Cảnh Nguyên Câu.
Cô chỉ là dám tin.
Thịnh Viễn Sơn giường bệnh, yếu ớt tiều tụy, tinh thần uể oải; còn lúc , ôn nhuấn thanh tuấn, đôi mắt cũng thần thái.
"Đừng khó cô ." Thịnh Viễn Sơn giải vây, "Nhan Tâm dạo bận rộn, quên mất cũng là chuyện bình thường, dù cũng chỉ gặp một ."
Nhan Tâm gượng gạo.
Cô gọi một tiếng "Cậu".
Thịnh Viễn Sơn đáp lời, cùng hai bọn họ trong.
Trong nhà ăn Đốc quân phủ, bốn cây trụ đồng kiểu cũ chạm khắc, trụ tỏa làn nước nhạt, đây là do bên trong cho thêm nước đá.
Vì thế cả nhà ăn mát mẻ, còn cái nóng oi ả của tiết trời giữa hè.
Phu nhân Đốc quân tới, hầu mang lên cho Nhan Tâm và .
Nhan Tâm thẳng, từ từ uống .
Cảnh Nguyên Câu trở về phòng , định một chiếc quần.
Trong nhà ăn chỉ còn Nhan Tâm và Thịnh Viễn Sơn, cô ngượng ngùng.
"...Tiệm t.h.u.ố.c ăn thế nào?" Thịnh Viễn Sơn lên tiếng .
Nhan Tâm: "Cũng ."
Lại im lặng.
Thịnh Viễn Sơn lấy t.h.u.ố.c lá , hỏi cô: "Hút t.h.u.ố.c ?"
Nhan Tâm sửng sốt: "Không hút."
Thịnh Viễn Sơn thấy đôi mắt ấm áp hiền hòa của cô bỗng chốc vì kinh ngạc mà trở nên sáng rỡ, nhịn nổi : "Rất nhiều tiểu thư thời thượng hút thuốc."
Nhan Tâm: "Chuyện thì …"
"Nếu em học, thể dạy, cũng thể mua t.h.u.ố.c giúp em." Thịnh Viễn Sơn .
Nhan Tâm lắc đầu: "Mấy thứ thời thượng, học nổi."
Thịnh Viễn Sơn hỏi cô: "Có ngại hút t.h.u.ố.c ?"
"Không ngại." Nhan Tâm .
Anh liền quẹt diêm.
Thịnh Viễn Sơn dù cũng phục vụ trong quân đội, gọi là "Lữ tọa", nhưng ít khi tiền tuyến.
Anh giống như chị gái là Phu nhân Đốc quân, làn da trắng lạnh, mặt trắng như ngọc.
Quá trắng, nên đôi mắt là màu nâu nhạt, sắc độ nhạt, vì mà ánh mắt lạnh nhạt xa cách, kiêu ngạo khó gần.
Lúc , đang cố gắng tìm chủ đề để chuyện với Nhan Tâm.
Nhan Tâm là ân nhân cứu mạng của .
"Y thuật của em giỏi?" Thịnh Viễn Sơn hỏi.
Nhan Tâm: "Ông nội là Nhan Ôn Lương. Ông là Thần y, theo ông học."
Thịnh Viễn Sơn nhẹ nhàng nhả làn khói: "Thảo nào, danh sư xuất cao đồ."
"Cậu khen quá lời ."
"Nếu em, c.h.ế.t ." Thịnh Viễn Sơn , đôi mắt nhạt màu trở nên sống động, "Vẫn là sống hơn."
Nhan Tâm cũng .
Cô đột nhiên hiểu câu .
Người từng qua sinh tử, mới hiểu ý nghĩa của sinh mệnh.
Nhan Tâm cũng cảm thấy sống thật .
"Có rảnh thì đến phủ của chơi." Thịnh Viễn Sơn .
Anh tìm giấy bút, ngậm điếu t.h.u.ố.c trong miệng, cúi đầu một địa chỉ và điện thoại.
Nhan Tâm luôn .
Tay áo bộ áo dài xanh, xắn lên nửa chừng, cánh tay gầy nhưng cơ bắp rõ ràng, lực.
Viết xong, ngẩng mắt, vặn chạm ánh mắt của Nhan Tâm.
Anh khẽ mỉm : "Số điện thoại của là đường dây riêng, cứ trực tiếp chuyển máy là ."
Anh gập tờ giấy , đưa sang.
Nhan Tâm đưa tay đón.
Cứ thế, ngón tay chạm ngón tay cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-43-cau-nhin-nhan-tam-cham-chu.html.]
Giữa hè nóng nực, bàn tay lạnh buốt, như bằng ngọc.
Anh đúng là tạc từ bạch ngọc.
Nhan Tâm nhận lấy: "Ngày khác sẽ đến phiền , và… mợ."
Thịnh Viễn Sơn như sững , đó : " là kẻ độc già, vợ ."
Nhan Tâm kinh ngạc.
Một đàn ông dung mạo và phận như , vợ , là do , là sở thích "long dương"?
Thịnh Viễn Sơn nghiêng đầu, cô đang suy tư, tiếp tục hút một ngụm thuốc, rõ.
Lúc Cảnh Nguyên Câu bước , thấy đang chăm chú quan sát Nhan Tâm, trong lòng thốt lên "cộp".
"...Vẫn dọn thức ăn lên? Mẹ ?" Cảnh Nguyên Câu to.
Không khí trong phòng lập tức tiêu tan.
Thịnh Viễn Sơn thu tầm mắt, lấy chiếc đồng hồ quả quýt trong xem: "Chắc là sắp tới ."
Lời dứt, Đốc quân và Phu nhân cùng bước .
Nhan Tâm dậy.
Cảnh Nguyên Câu giọng vui buồn: "Hôm nay Tây phủ thọ ? Cha ?"
Cảnh Phong vui: "Đừng sinh sự."
Phu nhân cũng trừng mắt con trai: "Ăn cơm , chỉ mày là nhiều chuyện. Tâm nhi, xuống ."
Cảnh Nguyên Câu vẫn : "Trời nóng thế mà bày tiệc thọ, đúng là tự khổ . Thiếp mời gửi cho tới hai phần, trong phủ một phần, tiểu công quán của một phần, thì họ sống nổi ?"
Thịnh Viễn Sơn rút một điếu t.h.u.ố.c đưa cho : "Thử cái xem."
Nhan Tâm mơ hồ hiểu .
Hai chữ "Tây phủ", cô hiểu.
Đốc quân Cảnh Phong là con một, một chú ruột con trai, cũng cháu nội trai nào để nhận nuôi, chọn ngoài, cuối cùng hai nhà thương lượng, để Cảnh Phong kiêm thừa tự hai chi.
Ý tứ là, là thừa kế duy nhất của nhà , cũng là thừa kế của nhà chú.
Cảnh Phông gặp Thịnh thị đang chạy loạn, trúng ngay, đưa nàng về nhà, chính thức tam môi lục phí cưới nàng Phu nhân.
đồng thời kiêm thừa tự nhà chú, nên bên nhà chú cũng cưới cho một vợ.
Theo luật pháp, hôn nhân là một chồng một vợ, thể .
đàn ông kiêm thừa tự, thể hai vợ, cả hai đều là chính thất.
"Tây phủ" trong lời Cảnh Nguyên Câu, chính là vợ mà nhà chú Cảnh Phong cưới cho .
Anh đón Thịnh thị và Cảnh Nguyên Câu ở Đốc quân phủ, tình cảm con sâu nặng; nhưng và vị phu nhân Tây phủ , sinh bốn con trai, hai con gái.
Bên đó nhân đinh hưng thịnh.
Cảnh Phong và Thịnh thị tình cảm sâu đậm, vợ chồng già ân ái.
Cảnh Nguyên Câu nghĩ tới những chị em bên Tây phủ, nhịn châm chọc cha .
• Với nàng tình ý, mà cùng nàng sinh sáu đứa con.
Hôm nay là phu nhân bên Tây phủ thọ.
Vị phu nhân bên đó, lớn hơn Cảnh Phong một tuổi, thọ năm mươi.
Cảnh Phong mấy hôm ở doanh trại, tham dự.
Còn bên Tây phủ, sớm quen với việc Cảnh Đốc quân xuất hiện trong ngày tết, ngày lễ, lớn nhỏ, nên vẫn cứ náo nhiệt như thường.
Nhan Tâm ngờ là tình huống như , ngượng ngùng đó.
Cô nên gì.
Phu nhân Đốc quân mỉm : "Ăn cơm thôi. Ăn xong, chúng còn sang Tây phủ hát."
Cảnh Nguyên Câu lạnh: "Mẹ, thật là hiền lương đôn hậu, nhà họ Cảnh cưới , phần mộ tổ tiên bốc khói xanh."
Phu nhân: "…"
Cảnh Đốc quân vui: "Mày bậy cái gì thế?"
Thịnh Viễn Sơn nữa gỡ rối: "Nguyên Câu ác ý, chỉ là thẳng."
Cảnh Nguyên Câu khuôn mặt vui của , mềm lòng xuống: "Xin , coi như con say ."
Lại Nhan Tâm, "Thôi nữa, em gái ở đây."
Nhan Tâm: Em thể ở đây.
Không ai chuyện nữa, bữa cơm ăn còn khá vui vẻ.
Sau bữa ăn, Nhan Tâm trở về.
Cảnh Nguyên Câu tiễn, Phu nhân Đốc quân kéo , bảo cùng sang Tây phủ một lát, Cảnh Nguyên Câu một vạn phần.
Thịnh Viễn Sơn tiễn Nhan Tâm.
Anh chuẩn cho Nhan Tâm một món quà.