Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 42: Tâm Tâm Nhi, anh mê đắm em

Cập nhật lúc: 2025-11-18 16:18:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Trúc: "Nhan Tâm nó mất trinh, còn gả chồng . Chỉ cần hai điểm , nó mãi mãi thể so sánh với con, cũng mất tư cách gả cho Đại thiếu soái."

Những lòng tin chông chênh sắp đổ của Nhan Uyển Uyển, trở về.

Cô gật đầu: "Mẹ, ."

Cô quyết định dạo sẽ ngoài, cứ ở lì trong phòng, dùng bột ngọc trai dưỡng da, sớm ngày nào trắng trở .

Từ lúc bàn hôn đến khi kết hôn, còn tới hai năm nữa.

Cô sẽ dùng hai năm để lột xác.

Vân Vũ

Đợi đến lúc cô thật sự trở thành Phu nhân Thiếu soái, đều sẽ kinh ngạc.

Nhan Tâm vẫn sống cuộc sống của .

Thời tiết nóng nực, mỗi ngày cô đều dậy sớm đến tiệm thuốc, hoặc là chiều tối mới ngoài.

Tiệm t.h.u.ố.c của cô, mỗi sáng đều nấu một nồi t.h.u.ố.c thổ hoắc hương, phát miễn phí ở cửa.

Năm nay thổ hoắc hương đắt một cách kỳ lạ, còn mua , bởi vì hàng mà Nhan Tâm tích trữ, chỉ để cung cấp cho Nghi Thành, mà còn cần cung cấp cho các nơi ở mấy tỉnh lân cận.

Hành động của Nhan Tâm tranh thủ lòng .

Những tiệm t.h.u.ố.c khác học theo cũng . Thổ hoắc hương mua với giá cao, nỡ đem cho như .

Trong dân chúng, cô tiếng khen, danh tiếng tiệm t.h.u.ố.c của cô càng lớn hơn.

Để tách biệt và phân rõ ranh giới với bốn tiệm t.h.u.ố.c khác của gia tộc họ Nhan, Nhan Tâm đổi tên tiệm t.h.u.ố.c thành "Ôn Lương Bách Thảo Đình".

Ông nội cô tên là Nhan Ôn Lương.

Trương Phùng Xuân y thuật , chế d.ư.ợ.c là nhất, Nhan Tâm thường xuyên cùng thảo luận y án.

Hôm đó, Nhan Tâm đến tiệm t.h.u.ố.c lúc chiều tối, nhưng trông thấy một chiếc ô tô đỗ cửa.

Một đàn ông cao lớn dựa cửa xe, cúi đầu hút thuốc.

Làn khói mỏng manh, tan trong ánh hoàng hôn màu cam đỏ, tàn huy rực rỡ phủ lên một lớp vàng lá.

Đường nét mắt và lông mày của càng thêm rõ ràng, tuấn lãng.

Nhan Tâm nhớ đến sự của , sợ hãi sự xa của , trông thấy lòng n.g.ự.c thắt chặt.

Người đàn ông thấy cô , với cô, một hàm răng trắng, một lúm đồng tiền sâu, điều khiến trông vẻ giống khác.

Như một vò rượu, đặc biệt nồng nàn, ai thể say.

"Đại ca." Nhan Tâm bước lên vài bước.

Cảnh Nguyên Câu: "Giờ mới tới ? Anh đợi em nửa ngày ."

Không đợi Nhan Tâm hỏi, tiếp tục, "Mẹ mời em ăn cơm, chuyện với em. Dạo nóng nực, bà cũng khó chịu."

Nhan Tâm: "Chờ chút, em lấy hộp thuốc."

mang theo hầu gái, để hai họ về .

Lên xe, Cảnh Nguyên Câu tất nhiên là chịu yên.

Nhan Tâm thật sự phiền cách của .

Chút cảm tình lấm tấm dành cho ở trường đua ngựa, biến mất.

Hắn như một thằng nhóc còn trinh trắng, mỗi gặp Nhan Tâm, ôm ấp vuốt ve, chính là hôn hít, hận thể nuốt sống cô.

Nhan Tâm trong lòng , khó chịu: "Em nóng…"

"Lão t.ử cũng nóng." Hơi thở của định, "Rốt cuộc khi nào em mới đồng ý để ngủ?"

Nhan Tâm: "…"

Vì miếng ăn , nhớ tới mấy tháng .

Lần tức quá, ép cha chồng cô tay với cô, nhưng phát hiện kết quả là thứ thể chấp nhận, xin cô.

"… Cảnh Nguyên Câu, chúng chỉ ?" Cô ôm lấy mặt , cho hôn nữa, "Có lẽ cảm thấy em bản lĩnh gì. Anh hãy xem thêm , em chắc chắn thể giúp đỡ ."

Cảnh Nguyên Câu : "Anh . Em mãi mãi là của ."

— Bởi vì thể thành thê, thành của , đương nhiên chỉ thể là .

ngủ, thì nhất định ngủ cho .

Nhan Tâm tức giận, bóp mạnh mặt : "Anh thật đáng ghét."

Cảnh Nguyên Câu để bụng: "Lão t.ử ch.ó Bắc Kinh, chuyên vui lòng khác. Ghét thì ghét, ảnh hưởng đến chuyện ăn ngủ của ."

Nhan Tâm gì.

Cô mặc cho ôm, môi dạo chơi má cô.

Đạo lý hết , cũng vô dụng.

"Lần , ba tháng." Nhan Tâm như hạ quyết tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-42-tam-tam-nhi-anh-me-dam-em.html.]

Cảnh Nguyên Câu: "Em đồng ý?"

"… Em đồng ý, nhưng em cũng chịu quấn quít như ." Cô , "Em sợ. Một chút sơ sẩy, lời đồn lan truyền ngoài, em sẽ vạn kiếp bất phục."

"Sẽ , tờ báo lá cải nào dám tùy tiện chuyện của lão tử." Cảnh Nguyên Câu .

Nhan Tâm: "Bởi vì quyền thế?"

"Bởi vì g.i.ế.c . Mạng là thứ mỏng manh nhất, nhưng đời xem nó quá nặng." Cảnh Nguyên Câu .

Nhan Tâm run lên.

Cảnh Nguyên Câu chỉ quan tâm đến chủ đề lúc nãy: "Khi nào thì bắt đầu?"

Nhan Tâm: "Qua mùa hè ? Mùa hè áo quá mỏng manh, vạn nhất… dấu vết em che hết."

Cảnh Nguyên Câu câu kích động đến nóng bừng.

Hắn thật sự chịu nổi, bảo phó quan dừng xe bên lề.

Xe dừng bên cạnh đường, một hàng cây ngô đồng che khuất ánh trăng, vài ba ngọn đèn đường lưng cây, cả con đường ánh sáng mờ mịt.

Nhan Tâm hoảng hốt, nhưng hiểu gì.

Cảnh Nguyên Câu đặt cô xuống ghế bên cạnh, tháo dây nịt của .

Nhan Tâm tê dại da đầu, trốn, ghì chặt.

cởi áo cô, chỉ hôn cô.

Hôn hôn, ôm chặt lấy cô, một tay luồn trong áo cô, một tay kéo tay nhỏ của cô.

"Không, em !" Nhan Tâm liều mạng rút tay .

Tuy nhiên, sức lực của cô thể so với Cảnh Nguyên Câu.

Đợi đến khi Cảnh Nguyên Câu thoải mái thở dài một tiếng, buông Nhan Tâm , môi cô hôn tê dại, ngón tay cũng đau.

Cảnh Nguyên Câu sờ soạng cài đai lưng.

Nhan Tâm dựa cửa xe phía bên , ánh mắt hoảng hốt, trong lòng hoang vắng vô cùng.

Cảnh Nguyên Câu mặc xong áo, chụm ôm cô: "Tâm nhi, lúc nãy vất vả cho em ."

Nhan Tâm thèm để ý đến .

đầu chỗ khác, trong lòng khó chịu.

thích như .

"Đáng tiếc như lắm." Cảnh Nguyên Câu , "Anh thể đợi đến hết mùa hè. Em chuẩn , ba ngày tối đến đón em."

"Không ." Nhan Tâm kiên quyết.

Cảnh Nguyên Câu: "Chuyện do em quyết định."

"Em sẽ với . Còn cả chuyện bắt em lúc nãy, em cũng sẽ với bà." Nhan Tâm .

Cảnh Nguyên Câu: "Được, cho kỹ . Là đàn ông, bất kỳ chuyện riêng tư nào của cũng sợ khác , tự hào về bản ."

Nhan Tâm: "Anh vô sỉ."

"Em hiểu là , đừng ý định đối phó với . Cứ ." Cảnh Nguyên Câu , "Tâm Tâm Nhi, lão t.ử mê đắm em."

Nhan Tâm tê dại da đầu, hổ đau khổ.

trả lời thế nào, chỉ thể câu vô lực nhất: "Anh đừng như , Cảnh Nguyên Câu, em thích."

"Không thích , thích nó?" Hắn hỏi.

Nhan Tâm mặt : "Em cảm thấy buồn nôn."

Cảnh Nguyên Câu : "Tại buồn nôn? Hai vợ chồng các em vẫn động phòng?"

Nhan Tâm: "…"

"Phải ?" Hắn hỏi, "Chưa từng thấy đàn ông, nên cảm thấy kỳ lạ?"

"Em thấy !" Nhan Tâm , "Thấy , cũng cảm thấy buồn nôn. Em chịu như , Cảnh Nguyên Câu, em thật sự ghét !"

Cảnh Nguyên Câu để bụng.

Hắn ôm chặt cô.

Phó quan lát , khởi động xe, đến Đốc quân phủ.

Trước cửa, một bóng thon dài đang đợi.

Trông thấy Nhan Tâm và Cảnh Nguyên Câu xuống xe, đó tới: "Là Nhan Tâm ?"

Nhan Tâm ngẩng mắt .

kinh ngạc.

 

Loading...