Thiếu soái, cô Tô đã không còn yêu anh từ lâu rồi - Chương 82: Rạn Nứt

Cập nhật lúc: 2025-10-31 17:19:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn lòng run lên, sắc mặt trong chớp mắt biến đổi.

Rốt cuộc là ai dám b.ắ.n s.ú.n.g trong phủ? Phải chăng Tô Dao xảy chuyện?

Hắn kịp nghĩ ngợi gì khác, bước dài đuổi theo hướng tiếng s.ú.n.g chạy như bay, Kim Cẩn theo sát phía , sắc mặt khó coi, "Thiếu soái, hướng tiếng s.ú.n.g , chăng là sân viện phu nhân từng ở lúc sinh thời?"

Tiêu Túng thấy tiếng s.ú.n.g đưa phán đoán giống Kim Cẩn, nhưng đáp , chỉ càng lúc càng rảo bước nhanh hơn.

Tiếng s.ú.n.g vang lên liên hồi, tuy rằng chỉ rõ phương hướng cho bọn họ, nhưng mà khiến lòng hoang mang loạn nhịp. Tiêu Túng nắm chặt khẩu súng, trong mắt tràn đầy khó tin, thể nào, hiểu rõ Tiêu Viễn Sơn, thể nào hạ thủ với Tô Dao...

Tốc độ chân càng nhanh, chẳng mấy chốc sân viện của Tiêu phu nhân hiện trong tầm mắt, nhưng ngay đó xuất hiện chính là mấy phó quan bên cạnh Tiêu Thừa.

"C.h.ế.t tiệt, là Tiểu công tử!"

Kim Cẩn nhịn c.h.ử.i thề, bản tính của Tiêu Thừa bọn họ đều , tên thật sự quá hèn hạ đê tiện.

Sắc mặt Tiêu Túng cũng biến đổi, lúc nãy chỉ chăm chăm đấu đá với Tiêu Viễn Sơn, để ý ở đó.

Nếu như Tô Dao rơi tay ...

Trái tim run lên dữ dội, trong mắt tràn ngập sát khí, hùng hổ xông tới.

Mấy tên phó quan cũng trông thấy bọn họ, giơ tay định ngăn cản, nhưng còn kịp mở miệng, đạn b.ắ.n ngực.

Mọi ngờ ràng tay, từng một ngay cả s.ú.n.g còn kịp rút , đều ngã xuống đất, mùi m.á.u tanh lập tức lan tỏa.

Tiêu Túng căn bản kịp bọn họ, một cước đá mạnh cửa lớn xông trong.

"Tô Dao!"

Hắn hét lớn, ánh mắt quét qua sân viện , đầu tiên cảm thấy bất lực.

Tuy rằng Tiêu Viễn Sơn đối với Tiêu phu nhân chỉ toan tính, nhưng còn giữ thể diện, sẽ quá lộ liễu bề mặt, cho nên sân viện của Tiêu phu nhân vô cùng rộng rãi xa hoa, chỉ riêng phòng ốc hơn chục gian. Tiêu Túng qua một lượt, tìm nơi nào.

"Tô Dao? Nghe thấy ?"

Hắn hô một tiếng, nhận hồi đáp của Tô Dao, nhưng thấy tiếng súng.

Lòng thảng thốt, rảo bước phóng tới, một cước đá mạnh cửa phòng.

Theo động tác của , một bóng bay văng ngoài.

Tiêu Túng giật , còn tưởng nhầm thương Tô Dao, vội vàng cúi xuống , liền thấy Tiêu Thừa đang lăn lộn đất rên rỉ, chiếc áo dài màu nhạt m.á.u thấm đẫm, rõ ràng là những vết thương đó gia pháp đ.á.n.h đều nứt .

Tiêu Túng thở phào nhẹ nhõm, một tay túm lấy cổ áo , chất vấn với giọng trầm: "Tô Dao ?"

Tiêu Thừa run lên, cực kỳ ghét , nhưng những trải nghiệm từ nhỏ đến lớn, khiến ngừng khiếp sợ, trong khoảnh khắc , thậm chí nảy sinh ý niệm phản kháng, lập tức thành thật khai báo —

"Ở, ở phía ..."

Tiêu Túng ném xuống đất, bước dài về phía bình phong, nhưng rẽ qua, một nòng s.ú.n.g xuất hiện mắt .

cầm súng, chính là Tô Dao.

Hắn sững sờ, đó thở dài một , "Không , giải quyết , bỏ s.ú.n.g xuống ."

Hắn tiến gần, kéo nàng ngoài, nhưng nòng s.ú.n.g chặn , như nghĩ tới Tô Dao phản ứng như , sững sờ một chút, một lúc lâu mới hồn, "Tô Dao, là , bỏ s.ú.n.g xuống."

Tô Dao dường như thấy, vẫn chĩa s.ú.n.g .

Tô Dao vốn b.ắ.n súng, nhưng s.ú.n.g lên cò, với trạng thái run rẩy như nàng, dễ chạm cò súng.

Thân thể Tiêu Túng tự chủ căng cứng, nhưng giọng điệu càng dịu dàng hơn: "Tô Dao, thật sự , bỏ s.ú.n.g xuống, em như sẽ thương ."

Bàn tay Tô Dao run rẩy dữ dội, một đôi mắt đỏ ngầu chớp chằm chằm .

Làm thương ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-co-to-da-khong-con-yeu-anh-tu-lau-roi/chuong-82-ran-nut.html.]

Em thật sự , b.ắ.n một phát...

Nàng nghiến chặt răng, trong miệng đầy mùi m.á.u tanh, nàng hiểu vì vẫn thể tới đây, vẫn thể bình thản như chuyện gì, ...

Sư phụ đúng, cành cao khó với, giờ đây, nàng mới thật sự nhận rõ bộ mặt thật của Tiêu Túng.

"Đi ."

Nàng lên tiếng bằng giọng khàn đặc, Tiêu Túng sững sờ, rõ ràng ngờ nàng sẽ như .

"Tô Dao, là ."

"Đi !"

Nàng bỗng bùng nổ, tiếng hét như xé ruột xé gan.

Tiêu Túng sững sờ, từng thấy Tô Dao như thế bao giờ.

Kim Cẩn tiếng hô kinh động, xông trong, "Thiếu soái, tìm thấy Tô tiểu thư ?"

Vừa dứt lời, cô thấy cảnh tượng mắt, khỏi sững tại chỗ, Tô Dao đang cầm s.ú.n.g chĩa Tiêu Túng?

Rốt cuộc xảy chuyện gì?

Một lúc lâu cô mới hồn, vội vàng lên tiếng khuyên giải: "Tô tiểu thư, hù dọa ? Không , đây là Thiếu soái, tới cứu cô , đưa s.ú.n.g cho ."

"Bảo ."

Tô Dao dường như thấy cô gì, vẫn kiên quyết, mấy chữ ngắn ngủi dùng sức đến nỗi khóe miệng rỉ máu, " thấy ."

Tiêu Túng nhíu mày kiềm chế , hiểu Tô Dao rốt cuộc là ý gì, bản dốc hết tâm tư tới cứu nàng, nàng nhận tình cũng thôi , còn cầm s.ú.n.g chĩa , nhất định bắt ngoài.

Trong lòng bực bội, nhưng ép xuống, kìm nén dịu giọng , "Tô Dao, em cho rõ, là đó."

"Anh ?!"

Tô Dao ngắt lời , khẩu s.ú.n.g trong tay cũng theo đó run run.

Kim Cẩn mà tim đập thình thịch, chỉ sợ nàng sơ ý bóp cò, vội vàng lên tiếng, "Thiếu soái, bằng ... ngài hãy ngoài ."

Tiêu Túng nắm chặt tay, sâu Tô Dao, rốt cuộc mới gật đầu, "Được, ngoài , ngươi khuyên giải nàng cho tử tế."

Hắn lùi khỏi cửa, thuận tiện lôi luôn Tiêu Thừa theo.

Nhìn thấy cửa phòng đóng , Tô Dao rõ ràng buông lỏng, khẩu s.ú.n.g trong tay cũng giơ cao nữa.

Kim Cẩn thử đưa tay lấy khẩu súng, thấy Tô Dao phản kháng, chỉ từ từ xệp xuống đất, thở dài một , giơ tay vỗ nhẹ lên vai nàng: "Tô tiểu thư, cô thương ? Lúc nãy kích động như , là trách Thiếu soái tới quá ?"

Vân Vũ

Tô Dao trả lời, chỉ đất, từ từ co tròn .

Rõ ràng thoát khỏi một kiếp nạn, nhưng nàng cảm giác lạnh lẽo ẩm ướt, giống như... trở về căn phòng giam biệt lập lúc .

, Hải Thành lúc đối với nàng mà , chính là một căn phòng giam biệt lập khổng lồ, mà Tiêu Túng, chính là cánh cửa nhốt chặt nàng.

Nàng rời khỏi nơi , bao giờ sống cái cuộc sống nay còn mai mất nữa.

Nàng ngay bây giờ.

Nàng đẩy Kim Cẩn , vật lộn dậy —

"Tiếng đầu tiên đàn cho em ."

Lời của Tiêu Uyên đột nhiên hiện lên trong đầu, thể nàng cứng đờ, nàng và đứa trẻ do chính nàng nuôi dưỡng , vẫn còn một lời hẹn ước.

 

Loading...