Thiếu soái, cô Tô đã không còn yêu anh từ lâu rồi - Chương 291: Bức Cung

Cập nhật lúc: 2025-11-01 05:05:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bầu trời dần dần sáng lên, từng chút một tối sầm xuống. Khi tiếng chuông từ tòa tháp đồng hồ phía xa vang lên mười hai hồi, Tiêu Túng khống chế , run lên một cái. Lại thêm một ngày trôi qua ...

"Tô Dao."

Giọng khàn đặc, nhưng vẫn lắc lắc bàn tay, gượng kéo Tô Dao - kẻ cúi gầm mặt xuống - dậy, nữa hỏi câu lặp lặp : "Em chỉ Thẩm Tri Du lừa gạt thôi, đúng ? Tất cả đều là , em căn bản đang gì, ?"

Tô Dao ép ngẩng đầu lên, đôi mắt của Tiêu Túng còn đỏ hơn cả cô, vô lực lắc đầu.

Tiêu Túng chớp đôi mắt khô ráo, "Tô Dao, bao nhiêu nữa? Thẩm Tri Du bỏ chạy , em đổ hết tội lên đầu , căn bản ảnh hưởng gì đến chuyện gì cả. Em chỉ cần một chút, một chút thôi là ..."

Tô Dao cúi đầu xuống. Cô mệt mỏi đến cực điểm, tuy chỉ là một ngày một đêm ngủ, nhưng thể suy nhược của cô thực sự chống đỡ nổi. Lúc , cô chỉ cảm thấy trời đất cuồng, đến cả ngày đêm cũng phân biệt rõ, nhưng vẫn gượng gạo mở miệng: "Đưa về ..."

Lời dứt, đầu cô gục xuống.

Tiêu Túng lắc lắc vai cô, nhưng Tô Dao thể mở mắt .

"Tiêu Dực."

Tiêu Túng đành lên tiếng. Tiêu Dực vội vàng mang nước , một cốc nước bộ dội lên mặt Tô Dao.

run lên, ép mở mắt .

"Buồn ngủ lắm ?"

Tiêu Túng giơ tay lau nước mặt cô, "Vậy thì khai . Chỉ cần em khai , ngủ bao lâu tùy thích, cũng cần nơi nữa. Tô Dao, , nhanh ."

Tô Dao chớp đôi mắt khô rát đau đớn, cổ họng cũng khàn đặc khủng khiếp, "Không gì để cả. Anh đưa . Cứ ở đây cùng gì..."

"Anh những lời . Tô Dao, cứ tiếp tục thế , thể em chịu nổi . Nói , em ."

Tay đỡ lấy vai Tô Dao cũng run rẩy, từng chữ đều thấm đẫm sự mệt mỏi.

Tiêu Dực thấy trong lòng khó chịu. Tô Dao chỉ mới tỉnh dậy từ chiều hôm qua, nhưng Tiêu Túng thì từ tối hôm chợp mắt, hơn nữa thể của cũng chẳng khá hơn Tô Dao là mấy.

Hắn sợ cứ tiếp tục thế , Tô Dao kịp khai, Tiêu Túng chống đỡ nổi .

"Thiếu soái, hạ thủ ở đây canh giữ, ngài hãy về nghỉ ngơi một chút ."

Tiêu Túng lắc đầu, dậy loạng choạng, cúi vùi đầu chậu nước.

Hơi lạnh của nước đá hòa lẫn nỗi thống khổ ngạt thở trào lên, Tiêu Túng lập tức tỉnh táo hơn nhiều, nhưng đáy mắt còn đỏ hơn, chi chít là tơ máu.

Tiêu Dực vội vàng lấy khăn tới lau cho .

Hắn tùy tiện chà xát lên đầu vài cái, liền định xem Tô Dao, nhưng thấy cô cúi đầu xuống.

"Tô Dao, em ngủ."

Hắn cúi định kéo cô dậy, nhưng chính vì động tác , hình loạng choạng. Tiêu Dực vội đỡ lấy một cái, "Thiếu soái, ngài hãy về ..."

Tiêu Túng gì, chỉ gượng kéo Tô Dao dậy, "Tô Dao, khai , khai là em thể ngủ , khai ..."

Tô Dao nữa ép mở mắt , "Anh cho một cái c.h.ế.t thống khoái ..."

Thứ tra tấn tinh thần , thực sự còn đau khổ hơn chịu đựng hình phạt.

"Không chịu nổi thì !"

Tiêu Túng nhịn gào thét, "Khó chịu như , tại vẫn cố chịu đựng? Tô Dao, em , em hãy tất cả những gì em !"

Có lẽ vì tâm tình quá kích động, Tô Dao còn kịp phản ứng gì, thì thể lảo đảo.

Thân thể bệnh tật bào mòn của , dường như đạt đến giới hạn.

"Thiếu soái, ngài nghỉ ngơi ."

Tiêu Dực nữa lên tiếng, trong lời mang theo chút cứng rắn. Đáng tiếc Tiêu Túng căn bản khuyên. Hắn vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Dao, vẻ cùng cô đấu đến cùng.

Tiêu Dực mím chặt môi, liếc sắc mặt trắng bệch của Tiêu Túng, nghiến răng một cái, giơ tay đ.á.n.h gáy Tiêu Túng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-co-to-da-khong-con-yeu-anh-tu-lau-roi/chuong-291-buc-cung.html.]

Tiêu Túng phòng , ngay cả âm thanh cũng phát , ngã xuống.

Tô Dao giơ tay đỡ lấy một cái, nhưng gì.

"Người ."

Tiêu Dực mở miệng, gọi lính tới đỡ Tiêu Túng về phòng.

Tiễn Tiêu Túng rời , Tiêu Dực mới lên tiếng, "Tô tiểu thư, Thiếu soái đến bước trả giá lớn, cô thể chà đạp tấm chân tình của như , cô thể phụ như ."

Tô Dao lắc đầu, "Ngươi vẫn nên khuyên . Từ bỏ dễ dàng hơn kiên trì nhiều. Cứ giống như năm đó, bảo ."

Tiêu Dực cảm thấy tức nghẹn trong lòng, bức bối khó chịu, chỉ thể nghiến răng, "Vậy thì thất lễ , Tô tiểu thư. Trước khi cô khai báo, sẽ để cô nhắm mắt ."

Thời gian từng chút trôi qua, Tô Dao nhiều chống đỡ nổi, gục đầu xuống, đều dùng nước đá dội cho tỉnh. Đây là một trận chiến giằng co vô cùng khó khăn, đau khổ là Tô Dao, nhưng thẩm vấn cũng sa lầy trong vũng bùn.

Không lên , xuống , giãy giụa thoát , cũng c.h.ế.t .

Chân trời dần dần ló rạng ánh sáng, thời gian họ trả Tô Dao, chỉ còn hơn mười tiếng đồng hồ.

"Tô tiểu thư..."

Tiêu Dực nhịn mở miệng, một trận ồn ào đột nhiên vang lên, lời kịp hết bên miệng lập tức nuốt trở .

"Chuyện gì ?"

Hắn mở cửa , tên lính định tới báo cáo, hỏi lập tức trả lời: "Người của Văn phòng Công tác tới , là tới đón ."

"Cái gì?"

Sắc mặt Tiêu Dực biến đổi, "Văn phòng Công tác khá lắm, bây giờ còn đến giờ, dám tận cửa tới đòi , ngang ngược! Cản họ cho , cho !"

Tên lính vội vàng . Tiêu Dực theo phản xạ tìm Tiêu Túng, nhưng bước cửa hối hận. Tiêu Túng mới ngủ lâu, nên phiền.

Hắn định rút lui, giường bật dậy, ôm lấy đầu rên rỉ một tiếng.

Tiêu Dực kinh ngạc hốt hoảng, "Thiếu soái, ngài tỉnh ?"

Tiêu Túng liếc một cái, nhưng tính toán với , chỉ ngoài cửa sổ, thấy bầu trời sáng, sắc mặt lập tức biến đổi, giọng điệu gấp gáp: "Cô ?"

Sắc mặt Tiêu Dực tối sầm, bất đắc dĩ lắc đầu.

Tiêu Túng dậy định bước xuống đất: "Ta xem..."

Tiêu Dực vội vàng đỡ lấy một cái, Tiêu Túng vẫy vẫy tay, hiệu thể , nhưng Tiêu Dực vẫn nguyên tại chỗ nhúc nhích.

"Sao ?"

Vân Vũ

Tiêu Dực lúc mới nghiến răng : "Người của Văn phòng Công tác tới ."

Nắm đ.ấ.m Tiêu Túng đột nhiên thít chặt, "Đây là cướp ? Thực sự cho rằng tánh khí ? Đuổi !"

"Hạ thủ hạ lệnh ngăn họ ở bên ngoài ."

, cảm giác nguy cơ vẫn cuốn lấy Tiêu Túng. Không thể tiếp tục hao tổn với Tô Dao nữa, nghĩ cách khác...

"Tiêu Dực."

Hắn trầm giọng lên tiếng, "Lấy giấy bút cho ."

Tiêu Dực vội vàng đáp ứng một tiếng, mang đồ tới. Tiêu Túng cầm bút lên bắt đầu .

Tiêu Dực trộm một cái bên cạnh, con ngươi co rút , "Thiếu soái, ngài như coi như là giả mạo khẩu cung, như ?"

"Trước tiên chuyển ánh mắt của Văn phòng Công tác sang Thẩm Tri Du . Được , tổng bắt mới ."

Tiêu Túng thu bút, cầm tờ khẩu cung đó bước khỏi cửa.

 

Loading...