Thiếu soái, cô Tô đã không còn yêu anh từ lâu rồi - Chương 273: Đặc Hiệu Dược
Cập nhật lúc: 2025-11-01 05:05:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt dừng một chút chiếc bát thuốc, Tô Dao từ từ sang Kim Cẩn đang bên cạnh.
Vừa chỉ cô trong phòng, chiếc bát t.h.u.ố.c chỉ thể là do cô động .
Rõ ràng là cô bắt đầu nghi ngờ .
Cô lặng lẽ thu tầm mắt , khẽ gọi Tiêu Túng hai tiếng, đàn ông giường vẫn một chút phản ứng, im lìm bất động.
"Mời bác sĩ xem giúp."
Cô nhường lối, vị bác sĩ Tây vội vàng bước lên kiểm tra, trong miệng lẩm bẩm thứ tiếng ngoại quốc khó hiểu. Tô Dao hiểu, chỉ thể về phía Kim Cẩn. Kim Cẩn nhíu chặt mày, "Nói tiếng ."
Vị bác sĩ Tây lúc mới như chợt nhớ , liên tục xin , "Xin , quá kinh ngạc, quên mất chuyện bằng ngôn ngữ của các vị . từng gặp qua chứng bệnh , đặc hiệu dược."
"Thật ?"
Kim Cẩn kìm mà thốt lên, giọng điệu bật cao. Thân hình Tô Dao cũng khẽ run lên, đây là đầu tiên thể chữa bệnh cho Tiêu Túng.
Cô nhất thời nên lo nên mừng. Dù rằng Tiêu Túng hôn mê là vì cô, nhưng cơn sốt nhẹ thì . Nếu thực sự thể chữa trị cho Tiêu Túng, thì khi cô đưa Đường Lê , trong lòng cũng đỡ áy náy phần nào.
vấn đề bây giờ là, thể để chữa trị.
Ánh mắt cô tự chủ dán chặt lấy ngoại quốc , nhưng đối phương đột nhiên chuyển giọng, " ngờ gặp chứng bệnh , nên mang theo thuốc. trở bệnh viện để lấy."
Tâm tư phức tạp của Tô Dao lập tức tan biến. Cách là ngay là giả dối.
Kim Cẩn cũng sầm mặt, giơ chân đá mạnh chân tên bác sĩ Tây.
Cú đá của cô vô cùng mạnh mẽ, trực tiếp khiến quỵ xuống đất.
"Đồ khốn, chỉ vì mời mặt của Trần thiếu gia mới cho mày gặp Thiếu soái, mày dám giở trò với ? Nói, rốt cuộc mày là của ai, len lỏi Soái phủ để gì?!"
Kim Cẩn lạnh lùng mở miệng, trong lúc rút s.ú.n.g .
Tên bác sĩ Tây kêu thét lên, là vì sợ hãi vì đau đớn, run rẩy giơ tay lên, " thực sự thuốc, dối, xin cô hãy tin , ... ... thể thề với Chúa."
Vân Vũ
Trong cổ áo lộ một cây thánh giá, trông như thực sự là một tín đồ.
Kim Cẩn cúi mắt , sắc mặt biến ảo khó lường, dường như khó thể quyết đoán.
Tô Dao đang đợi cô lên tiếng, thì Kim Cẩn đột nhiên sang cô, "Tiểu thư Tô nghĩ ?"
Tô Dao khẽ giật , rõ câu hỏi là đang thăm dò .
"Không thể để ngoài. Vạn nhất loan tin tình hình hiện tại của Thiếu soái ngoài, sẽ bất lợi cho chúng . vạn nhất thực sự thuốc, cũng thể bỏ lỡ. Vậy , Kim phó quan hãy tìm một đáng tin cậy lấy thuốc."
Tô Dao cô với ánh mắt đầy chân thành, bổ sung thêm, "Thuốc lấy về cũng thử nghiệm, hiện tại thể mạo hiểm bất cứ rủi ro nào."
Lời dứt, ánh mắt cô đặt lên Tiêu Túng, trong đáy mắt tràn ngập lo âu.
"Vậy cứ theo lời tiểu thư Tô."
Kim Cẩn đáp một tiếng, lôi tay bác sĩ Tây xuống lầu. Đợi đến khi tiếng bước chân xa, hình căng cứng của Tô Dao mới thả lỏng. Cô qua lỗ cửa theo bóng lưng hai .
Rốt cuộc tên bác sĩ Tây là lai lịch gì?
Trần Thi Ninh tìm từ ?
Vạn nhất cái gọi là đặc hiệu d.ư.ợ.c là thật...
Trong đầu cô như một mớ bòng bong, cô trở giường xuống, vô tri vô giác , trong đáy mắt đầy sự giằng xé. Nếu tên bác sĩ Tây thực sự thuốc, cô nên phá hỏng nó nữa ?
Giống như phá hủy những lọ t.h.u.ố.c tiêm .
Cô từ từ giơ tay lên, vùi mặt lòng bàn tay.
Người mà Kim Cẩn phái trở về nhanh. Tô Dao gượng tinh thần bước xuống lầu. Người lính tay cầm một hộp thuốc, bên trong mấy ống tiêm, trông giống với những thứ Tiêu Túng đưa cho cô đây.
Trái tim cô tự chủ đập mạnh, lẽ nào thực sự thuốc?
Đầu ngón tay siết chặt vô thức, cô về phía bác sĩ, "Đã thử nghiệm ? Có an ?"
Bác sĩ gật đầu, "Vẫn cần kiểm tra thêm, nhưng theo đ.á.n.h giá ban đầu, thành phần giống với loại t.h.u.ố.c tiêm mà tiểu thư Tô từng tiêm cho Thiếu soái đây, lẽ là thể dùng . Đợi tối nay báo cáo thí nghiệm , là thể xác định."
Lòng Tô Dao thót , thực sự tác dụng.
Cô nở một nụ kinh hỉ, "Thật quá, tiêm xong Thiếu soái sẽ tỉnh dậy ?"
Bác sĩ liếc Kim Cẩn, đưa câu trả lời khẳng định.
Tô Dao ôm lấy ngực, thở một dài, sang bác sĩ, "Cảm ơn ông, ông yên tâm, chỉ cần Thiếu soái tỉnh dậy, chúng nhất định sẽ hậu tạ."
"Cứu chữa bệnh là trách nhiệm của bác sĩ, tiểu thư cần khách sáo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-co-to-da-khong-con-yeu-anh-tu-lau-roi/chuong-273-dac-hieu-duoc.html.]
Hắn dường như còn gì, nhưng đưa .
Kim Cẩn tươi hớn hở, "Vẫn là Trần thiếu gia bản lĩnh, tìm một như . Tốt , bây giờ chúng chỉ cần đợi báo cáo thí nghiệm tối nay thôi. Căng thẳng lâu như , cuối cùng cũng nghỉ ngơi một chút."
Quản gia phịch xuống ghế sô pha, bình thường ông ít khi để lộ bộ dạng mặt khác, đủ thấy áp lực thời gian qua lớn thế nào.
"Tiểu thư Tô,"
Kim Cẩn cũng sang, "Cô chăm sóc Thiếu soái lâu cũng mệt , thà là đến phòng khách nghỉ ngơi một chút . Chỉnh đốn tinh thần, để đón Thiếu soái tỉnh dậy."
" vẫn trông chừng Thiếu soái. Đã canh giữ lâu như , thấy , trong lòng yên."
"Chính vì , cô mới càng nghỉ ngơi. Bên Thiếu soái cô yên tâm, sẽ trông chừng."
Kim Cẩn lên tiếc, đợi Tô Dao phản bác, Tiêu Dực từ bên ngoài bước . Hắn rõ ràng về chuyện đặc hiệu dược, cũng theo mà khuyên một câu, "Kim Cẩn , tiểu thư Tô mấy ngày nay quá mệt , nếu Thiếu soái tỉnh dậy, thấy dáng vẻ tiều tụy của cô, chắc chắn sẽ trách mắng bọn chúng ."
Hai đều , Tô Dao cũng tiện từ chối nữa, "Vậy cũng , phiền Kim phó quan ."
Cô bước phòng khách, đợi cửa phòng đóng , nụ gượng gạo mặt cô mới sụp xuống.
Tên ngoại quốc thực sự đặc hiệu dược, tối nay là thể tiêm cho Tiêu Túng ...
Tệ hơn nữa, Kim Cẩn bây giờ cho cô trông chừng Tiêu Túng, cũng nghĩa là cô cách nào cho t.h.u.ố.c nữa. Kế hoạch của cô, thất bại .
Phải , đây...
Cô dựa cửa bệt xuống đất, trong lòng nóng nảy như lửa đốt, ngón tay vô thức gãi đầu. Chỉ một lúc ngắn ngủi, khóe miệng cô nổi lên một nốt bỏng rộp.
Trời dần tối, cô hít một thật sâu, gượng ép tinh thần dậy.
Kỳ thực, cô vẫn còn một con đường để : phá hủy đặc hiệu dược.
Trời tối hẳn, Tô Dao do dự nữa, khóa chặt cửa phòng, định nhảy từ cửa sổ. mở cửa sổ, thấy lượng tuần tra trong phủ tăng lên đáng kể.
Đi qua , căn bản kẽ hở.
Rõ ràng, tình hình hỗn loạn bên ngoài gần đây và thái độ của lão trạch khiến hai vị phó quan tăng cường tuần tra, dẫn đến bây giờ, cô ngay cả cơ hội lén lút sang tòa nhà phụ cũng tìm thấy.
Chỉ còn cách thẳng một cách đường hoàng.
như ...
Cô dựa bên cửa sổ, thở dần dồn dập, như , là cô lộ diện .
dường như cũng khác biệt lắm, Kim Cẩn nghi ngờ cô, đề phòng cô. Nếu đặc hiệu d.ư.ợ.c phá hủy, dù bắt tại trận, đối phương cũng sẽ khống chế cô. Đến lúc đó kế hoạch vẫn là đổ bể.
Chi bằng, liều c.h.ế.t một trận, phá hủy thuốc, uy hiếp.
Cô chính là ép, cũng ép Soái phủ đưa Đường Lê .
Ý nghĩ lóe lên, cô chần chừ nữa, mở cửa bước xuống lầu.
Dường như thấy tiếng bước chân, khi cô bước đến đầu cầu thang, Kim Cẩn mở cửa phòng , "Tiểu thư Tô, đêm khuya thế , định ?"
Tô Dao giấu giếm, mặt đầy vẻ sốt ruột, "Chẳng tối nay kết quả thí nghiệm sẽ ? Trời tối thế , bác sĩ vẫn tới? xem thử."
Ánh mắt Kim Cẩn lóe lên, tùy ý đóng cánh cửa phía , "Được, cùng cô."
Tô Dao đáp một tiếng, vội vã hướng cửa như kịp chờ đợi. Kim Cẩn nhanh chóng đuổi theo, theo sát cô bước tòa nhà phụ.
Trong phòng thí nghiệm, vị bác sĩ đang cùng mấy trợ lý bận rộn. Những ống tiêm thấy đó đặt bàn.
Ánh mắt cô tự chủ liếc , chỉ cần khẽ đẩy một cái, những ống tiêm sẽ rơi xuống vỡ nát.
mà...
Cô liếc phía , Kim Cẩn vẫn luôn theo sát cô. Nếu tự tay, cô ...
Dòng suy nghĩ dừng , bởi vì Kim Cẩn đột nhiên bước chỗ khác. Cô đang chuyện với bác sĩ, "Còn bao lâu nữa mới kết quả?"
"Sắp , Kim phó quan đợi mười phút nữa."
Bác sĩ lấy một bản báo cáo đưa tới, "Cô xem, mấy loại chiết xuất đều nhằm độc tố thần kinh..."
Hai bàn bạc vô cùng chuyên tâm, để ý đến chuyện khác. Trái tim Tô Dao đập thình thịch, cơ hội !
Cô lặng lẽ tiến về phía những ống tiêm.
Ba mét, hai mét, một mét.
Cô đột nhiên giơ tay lên.