Thiếu soái, cô Tô đã không còn yêu anh từ lâu rồi - Chương 248: Đồ khốn nạn của anh!

Cập nhật lúc: 2025-11-01 05:03:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Tiêu Thừa lóe lên một tia vui mừng, nhưng chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, đờ đẫn .

Bởi vì ngã xuống là Tiêu Túng đằng , mà là tên đàn ông gầy cao vốn nên bóp cò.

Biến cố bất ngờ , dù là Tiêu Thừa Tiêu Túng, đều kịp trở tay.

Tiêu Túng dù cũng là kẻ quanh năm nếm mật gai, nhanh nắm lấy cơ hội , giật mạnh Tiêu Thừa, lật nhảy khỏi cửa sổ. Trong khoảnh khắc chạm đất, xoay , dùng Tiêu Thừa đệm lưng.

, vết thương vẫn giật mạnh, đau đến mức mắt tối sầm . dám dừng , gượng đau đớn bò dậy, với tay kéo Tiêu Thừa, nhưng đối phương bất động.

Không ngờ đập cho ngất .

"Mẹ nó."

Hắn rủa thầm, nỡ bỏ rơi tấm bia đỡ đạn , nhưng thể thực sự chống đỡ nổi việc mang theo một nữa, đành từ bỏ, lảo đảo chạy về phía .

Những kẻ lầu lúc mới kịp hồn, lập tức đuổi theo, nhưng một tên trèo lên cửa sổ một phát s.ú.n.g b.ắ.n xuyên đầu, ngã nhào từ cửa sổ.

Tiêu Túng chạy xa, ngoảnh đầu .

Không nghĩ tới điều gì, ánh mắt chớp nhẹ, dừng bước.

Nhìn thấy tên cầm đầu c.h.ế.t thảm, những kẻ còn lập tức dám động đậy, dùng ánh mắt tìm kiếm khắp nơi xem b.ắ.n tỉa đến từ .

Tô Dao nép nóc nhà, dám nhúc nhích. Gần trưa, ánh nắng choáng váng, nhưng cô dám chớp mắt, càng dám lau mồ hôi, chỉ sơ một lơ là, sẽ kẻ từ cửa sổ lao , đuổi kịp Tiêu Túng.

Trên phố vang lên tiếng còi báo động chói tai, cô ngoảnh đầu , thấy Thẩm Tri Du bước xuống xe.

Lòng cô buông lỏng, vội vàng trượt từ mái nhà xuống, tìm chỗ giấu súng, đó mới giả vờ như thấy tiếng s.ú.n.g chạy tới, hướng về phía Tiêu Túng chạy đến.

Vân Vũ

Thẩm Tri Du kỹ mấy mới nhận đầy m.á.u là Tiêu Túng, giật kinh hãi, vội vàng đỡ dậy, "Nhanh, tìm bác sĩ."

Tiêu Túng nắm c.h.ặ.t t.a.y , m.á.u me bết cả lưng bàn tay, "Bắt , một tên cũng để chạy thoát. Lần , san bằng dinh thự nhà họ Tiêu."

Thẩm Tri Du chút khó tin, "Anh nên gặp bác sĩ ngay bây giờ."

Tiêu Túng động đậy, chỉ siết c.h.ặ.t t.a.y .

Thẩm Tri Du bất đắc dĩ, đành sai nhà họ Thẩm vây quán rượu nhà họ Trần.

Những kẻ bên trong đợi khá lâu, thận trọng thăm dò mấy , mới dám xác định b.ắ.n lén lúc nãy còn, lập tức nhảy cửa sổ nhảy cửa sổ, chạy xuống lầu chạy xuống lầu, trong chớp mắt tán loạn hết.

nhanh đường chặn , từng tên một trói cổ tay, áp giải đến mặt Tiêu Túng, ngay cả Tiêu Thừa đang bất tỉnh cũng lôi tới.

Thẩm Tri Du thở dài, "Bây giờ thể đến bệnh viện ? Kéo dài thêm nữa, mất m.á.u cũng đủ c.h.ế.t ."

Tiêu Túng nhếch mép, "Mạng cứng lắm, chút thương tích ngoài da, c.h.ế.t ..."

Thẩm Tri Du nhịn đảo mắt, từng thấy ai cứng đầu như , cúi đỡ dậy, bước về phía xe.

"Tiêu Túng."

Trần Thi Ninh dẫn theo nhà họ Trần vội vã chạy tới, thấy Tiêu Túng thoát nạn, rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, nhưng thấy m.á.u me, tái mặt. Hắn , nhưng dám tiến lên.

"Giúp một tay ."

Thẩm Tri Du hai hiềm khích, vốn nghĩ đây là cơ hội hòa giải, liền nhân cơ hội lên tiếng.

"Không cần."

Tiêu Túng bỗng lên tiếng. Hắn thèm để ý đến Trần Thi Ninh, ngay cả Thẩm Tri Du cũng đẩy , tự ôm lấy vết thương, loạng choạng về phía xe.

Thẩm Tri Du thấy bất nhẫn, nữa đuổi theo, đưa tay đỡ lấy .

Một bóng vội vã chạy tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thieu-soai-co-to-da-khong-con-yeu-anh-tu-lau-roi/chuong-248-do-khon-nan-cua-anh.html.]

"Tri Du."

Tô Dao tới, tiếng tới, "Em thấy tiếng súng, chuyện gì xảy ?"

Thẩm Tri Du định mở miệng, bỗng vai nặng trĩu, đầu liền thấy Tiêu Túng trượt từ xuống.

Hắn vội kéo một cái, nhưng căn bản kéo nổi, chỉ thể bệt đất.

Tô Dao cũng giật , dù lúc nãy thấy Tiêu Túng m.á.u me, nhưng lúc gần, chỉ thấy kinh hãi, đến trái tim cũng kiềm chế mà loạn nhịp vài tiếng.

"Tiêu Túng? Tiêu Túng!"

Tô Dao gọi mấy tiếng, nhưng nhận hồi đáp, cô nóng lòng như lửa đốt, tự kéo dậy. Thẩm Tri Du vội vàng giúp một tay, để tránh đụng vết thương, đành ôm bổng Tiêu Túng lên.

Tô Dao theo lên xe, ngang qua Trần Thi Ninh, cô bảo Trần Thi Ninh hỏi Trần Bình Di, về những việc Trần Tổ An , Trần Bình Di chắc chắn .

lời đến miệng nuốt xuống, bởi vì một khi nhắc tới, sẽ lộ chuyện lúc nãy cô cũng mặt ở đó.

Xe nhanh chóng rời , Trần Thi Ninh vẫn nguyên tại chỗ cùng những nhà họ Trần.

Tô Dao nữa, đưa tay ấn chặt vết thương cho Tiêu Túng.

Từ đây đến phủ Nguyên soái thực xa lắm, nhưng Tô Dao chỉ cảm thấy một ngày dài tựa năm, rõ ràng Thẩm Tri Du lái xe nhanh, nhưng cô vẫn thúc giục, chỉ là lý trí kiềm chế cô, để cô mở miệng.

Khi phủ Nguyên soái cuối cùng cũng hiện mắt, cô bất giác thở phào.

Người trong phủ Nguyên soái dường như nhận tin tức, phòng y tế chuẩn đầy đủ, lập tức khiêng Tiêu Túng , khử trùng, lấy đạn, cầm máu...

Tô Dao dù ở ngoài cửa, nhưng dường như thấy tiếng Tiêu Túng trong đó đau tỉnh dậy, đầu ngón tay kiềm chế co quắp.

Thẩm Tri Du lâu, cuối cùng vẫn nhịn lên tiếng, "Anh ."

Tô Dao nhếch mép, " lo cho , chỉ là chợt nhớ , thể dùng t.h.u.ố.c tê."

Thẩm Tri Du sững sờ, sắc mặt cũng trở nên phức tạp, thậm chí còn chuyện .

Có lẽ là Tiêu Túng cố ý giấu diếm, hoặc là đủ tinh tế, nhưng chứng bệnh , trong thời đại , với phận , thực sự là chí mạng.

trong lòng cũng dấy lên chút khâm phục, bởi vì Tiêu Túng từng bao giờ lùi bước.

Cửa phòng phẫu thuật mở , bác sĩ rõ ràng quen với loại phẫu thuật , thần trạng còn khá thoải mái, "Thiếu soái tỉnh , tiểu thư Tô xem ?"

Tô Dao vội vàng bước , Thẩm Tri Du cũng theo.

Tiêu Túng ngoảnh đầu , khi thấy Thẩm Tri Du, đồng tử nheo .

Thẩm Tri Du chỉ cảm thấy lưng lạnh toát, bước chân bất giác dừng , nhưng nghĩ nguyên nhân, đành gạt sang một bên.

Tô Dao nhanh chóng đến bên cạnh Tiêu Túng, "Anh cảm thấy thế nào?"

Tiêu Túng liếc Thẩm Tri Du một cái, trong mắt lóe lên sự trầm tư, khẽ ho, "Hơi mất sức... Em mặt cảm ơn Tri Du giùm, may mà tới cứu."

Tô Dao chút hư tâm, sợ Tiêu Túng hỏi tới chuyện tại Thẩm Tri Du tới đó, vội vàng đ.á.n.h trống lảng, nhưng vẫn chậm một bước. Tiêu Túng thở dài não nề, lên tiếng, "Dù cho việc bỏ mặc , cứ khăng khăng bắt , hiểu lắm, nhưng vẫn cảm ơn ."

Tô Dao sững sờ, kinh ngạc về phía Thẩm Tri Du.

Thẩm Tri Du: "..."

Hóa lúc nãy lưng lạnh toát là vì đang đợi ở đây.

Tiêu Túng, đồ khốn nạn của !

 

Loading...