Thiếu soái, cô Tô đã không còn yêu anh từ lâu rồi - Chương 246: Bốn Mặt Giặc Giã
Cập nhật lúc: 2025-11-01 05:03:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ngươi cấu kết với ai?"
Tiêu Túng trầm giọng lên tiếng. Trần Thi Ninh nguyên tại chỗ, giận đỏ mặt tía tai, thở hồng hộc.
"Nói!"
Tiêu Túng trầm giọng quát lớn, kỳ lạ là rõ ràng giọng to, nhưng đạn bên ngoài b.ắ.n . Tiêu Túng chậm rãi dậy từ phía tủ, đối diện với Trần Thi Ninh.
Trần Thi Ninh gắng sức thở một , "Ta đúng là ngươi yên, nhưng từng nghĩ tới chuyện lấy mạng ngươi!"
"Không lấy mạng ? Vậy mấy phát s.ú.n.g ngươi giải thích thế nào?!"
Tiêu Túng gầm lên một tiếng, lao về phía Trần Thi Ninh...
Tô Dao tim đập thình thịch, vội trốn góc tường. Tiêu Thừa vẫn ngoảnh mấy mới tiếp tục về phía . Không lâu , một đám đàn ông ăn mặc như đ.á.n.h thuê tụ tập . Hắn nhỏ vài câu, Tô Dao rõ, nhưng khí thế chắc chuyện lành.
Nhìn một đám ầm ầm kéo , Tô Dao nữa bám theo.
Một tòa kiến trúc nguy nga, bề thế hiện mắt, đó là Tửu Lâu Trần Gia. Tô Dao liếc , trong lòng dâng lên một linh cảm mãnh liệt, đích đến của những chắc chắn là nơi đây.
như dự đoán, Tiêu Thừa quả nhiên dẫn bước Tửu Lâu Trần Gia.
Người qua đường thấy một đám hung hăng tới, lập tức tránh đường. Chỗ cửa tửu lâu vốn đông đúc náo nhiệt, trong chốc lát trở nên vắng tanh, một bóng .
Tiêu Thừa thậm chí thèm chào hỏi, bước những bước dài trong. Chẳng mấy chốc, tất cả khách trong tửu lâu đều chạy ngoài.
Tô Dao xổm cửa sổ, chọc thủng một lỗ nhỏ bên trong.
vị trí lắm, cô rõ bên trong xảy chuyện gì, chỉ thấy quá yên tĩnh, rõ ràng là Tiêu Thừa cố ý .
tại ?
Cô nghĩ , bởi ầm ĩ dẫn tới đây, việc che giấu tai mắt thiên hạ căn bản là thể.
Trừ phi, giấu diếm, đang ở ngay trong tửu lâu .
Trái tim Tô Dao đột nhiên run lên, lẽ nào Tiêu Túng kéo Trần Thi Ninh tới đây?
Cô đầu vị trí xe đ.â.m lúc nãy, Tửu Lâu Trần Gia.
Khoảng cách chỉ vài trăm mét, nếu Tiêu Túng tìm một nơi thích hợp để chuyện với Trần Thi Ninh, đúng là sẽ chọn nơi .
Không , trong xem.
Cô nhấc chân định về phía cửa , bên tai bỗng vang lên tiếng súng.
Người qua đường đều hoảng sợ hét lên, bịt tai chạy toán loạn. Tô Dao giật b.ắ.n , bàn tay run rẩy.
Ai b.ắ.n súng? Bắn ai? Trúng ?
Đầu ngón tay khẽ run, cô siết c.h.ặ.t t.a.y : Bình tĩnh, bình tĩnh.
Kỳ thực, dù gặp nạn là Tiêu Túng, thì với cô cũng . Rốt cuộc thì giấu trong phòng bí mật chắc là Đường Lê. Hoặc cách khác, lúc Tiêu Túng xảy chuyện, ngược lợi hơn cho họ.
Suy nghĩ dần trở nên rõ ràng, đúng , cô nên quản, dù Tiêu Túng chuyện gì , cô cũng nên quản.
đầu ngón tay vẫn run.
Cô siết chặt nắm đấm, định bỏ , nhưng chợt nhận , tới là Tiêu Thừa.
Nếu Tiêu Túng xảy chuyện, thế cân bằng ở Hải Thành sẽ phá vỡ, thuộc hạ của Tiêu Túng cũng thể Tiêu Viễn Sơn thu nạp.
Dù Tiêu Túng đáng ghét thế nào, so với Tiêu Viễn Sơn, vẫn còn chút lương thiện.
Vân Vũ
Hắn thể xảy chuyện lúc .
Cô quản.
Cô siết chặt nắm tay, đảo mắt quanh, thoáng thấy cửa hàng da thuộc của nhà họ Thẩm, lập tức chạy vội tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thieu-soai-co-to-da-khong-con-yeu-anh-tu-lau-roi/chuong-246-bon-mat-giac-gia.html.]
Ông chủ quen cô, thấy cô mặt mày căng thẳng, vội lên tiếng: "Thái thái, xảy chuyện gì ?"
"Điện thoại."
Tô Dao ngắn gọn. Ông chủ vội vàng đuổi hết , dành gian cho cô chuyện.
Điện thoại kêu "tút tút" hai tiếng, thời gian rõ ràng lâu, nhưng cô cảm thấy sốt ruột.
"Đùng!"
Trong tửu lâu vang lên một tiếng s.ú.n.g nữa.
Tô Dao vô thức nắm chặt ống , ánh mắt hướng về tửu lâu.
"Thẩm công quán, ai đấy?"
Trong ống vọng giọng của Thẩm Tri Du. Tô Dao lập tức tỉnh táo, "Tửu Lâu Trần Gia xảy chuyện , Tiêu Thừa dẫn xông , còn nổ súng. Em dám chắc Tiêu Túng và Trần thiếu gia ở trong đó , nhưng..."
" lập tức dẫn tới."
Thẩm Tri Du chút do dự đáp ứng, thậm chí còn để ý tới hai chữ " chắc" trong lời Tô Dao.
"... Cảm ơn."
Tô Dao khàn giọng lên tiếng, trong lòng vô cùng ơn. Thẩm Tri Du vẫn là , bao giờ keo kiệt việc tay tương trợ, cho dù cô là đồng chí của , chỉ là một con chim hoàng yến trong lồng.
Cúp máy, Tô Dao vẫy tay gọi ông chủ, "Tìm cho một bộ quần áo, và..."
Cô những thứ khác, nhưng ông chủ hiểu, "Có, ngài đợi chút."
Ông chủ nhanh chóng lui xuống. Khi , tay ông cầm một bộ quần áo, trong quần áo gói một khẩu súng.
"Đa tạ."
Tô Dao phía quần áo. Trong lúc cô đang , bên ngoài vang lên tiếng súng.
Cô dám chậm trễ, Tửu Lâu Trần Gia. Do dự một chút, cô che mặt . Lát nữa thể dùng súng, cô giải thích với Tiêu Túng việc cô học b.ắ.n s.ú.n.g thế nào, và s.ú.n.g từ mà .
Nhìn bức tường cao của Tửu Lâu Trần Gia, cô hít một thật sâu, men theo cột trèo lên, thẳng tiến lên nóc nhà. Xuyên qua những viên ngói, cô thấy rõ tình hình bên trong.
Trước cửa thấy hai nhân viên Trần Viên trói chặt, phía họ là Tiêu Thừa đang vắt chân chữ ngũ, vẻ mặt hả hê xem kịch. Bên cạnh là một đàn ông cao gầy, tay cầm súng. Không vì đeo kính đen , họng s.ú.n.g của lệch rõ về bên trái.
Tiếng s.ú.n.g vang lên. Tô Dao nắm chặt viên ngói tay, đang định tình hình trong phòng sang trọng, thì một tiếng c.h.ử.i thề từ trong phòng vọng : "Tiên sư ! Anh thật sự b.ắ.n tao !"
Đây là giọng của Trần Thi Ninh.
Tô Dao nhẹ nhàng bò tới, lật một viên ngói, liền thấy hai lăn lộn thành một đống.
Tiêu Túng giơ tay tát một cái trán Trần Thi Ninh, nghiến răng : "Mày mù ? Không thấy đạn b.ắ.n từ tới ?"
Trần Thi Ninh đau đến nỗi nhe răng trợn mắt, c.ắ.n về phía tay Tiêu Túng.
Người đàn ông nhanh tay nhanh mắt, né tránh kịp thời. Trần Thi Ninh c.ắ.n trúng, tức nghiến răng ken két, nhưng ngăn cãi : "Nếu rút súng, ngoài dám tay với tao? Rõ ràng là lấy tao để hãm hại . Rốt cuộc đắc tội với bao nhiêu ? Sao đáng ghét đến thế!"
Sự tức giận mặt Tiêu Túng đột nhiên đóng băng.
Trong chớp mắt, đá úp cái bàn xuống, che mặt hai . Ngay đó, bên ngoài cửa vang lên tiếng súng. Lần tiếng s.ú.n.g dồn dập, rõ ràng bên ngoài còn giả vờ nữa.
Tiêu Túng nắm chặt khẩu súng, giơ tay như phản kích. Tô Dao nhớ tới hai chặn ở cửa, tim thắt .
Trước khi cô kịp nghĩ cách nào để cứu , tay Tiêu Túng buông xuống.
Tô Dao sững sờ, nhưng nhanh chóng hiểu , Tiêu Túng chắc chắn đoán đang chắn đạn ở cửa.
Tiêu Thừa rốt cuộc là em trai , hiểu hơn bất kỳ ai.